Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
[Team Hóa Học - Song Tử, Bảo Bình, Thiên Yết] [Chia nhóm phụ trách môn học của Tuần lễ Học bá]
[My Art]
======================
Tiết sinh hoạt lớp kết thúc, nhờ sự dạy dỗ của Ma Kết mà những học sinh trong lớp S được học thêm một bài học đáng quý.
Là con người, chắc chắn sẽ có sai lầm, nhưng nhận ra được lỗi lầm và sửa chữa, mới là tốt.
Cách giải quyết vấn đề này của Ma Kết, không chỉ thấu tình đạt lý, mà còn khiến học sinh của mình nể phục. Những giáo viên trong trường biết chuyện, cũng rất ngưỡng mộ. Là một giáo viên trẻ mới ra trường, nhưng lại rất hiểu chuyện và thấu cảm với học sinh. Những giáo viên đã có mấy năm tuổi nghề ở đây, chưa chắc bằng một góc của Ma Kết.
Thầy Hiệu phó rất hài lòng và tự hào về Ma Kết. Nhân dịp trong giờ họp cuối tuần của giáo viên, ông nói:
- Qua Tuần lễ Học Bá, trường ta sẽ có vài sinh viên ở trường Đại học Quốc gia đến thực tập. Thầy Dương, sự việc của lớp thầy, thầy đã giai quyết rất tốt. Nên hãy chuẩn bị tinh thần trước đi, tôi sẽ sắp xếp một sinh viên vào lớp thầy.
- Cảm ơn ngài Hiệu phó, tôi sẽ cố gắng hết sức.
Ma Kết cười nhẹ đáp lại. Nhưng ngoài Ma Kết có phản ứng, thì những giáo viên khác lại có vẻ mặt khó tin.
Đây không phải là vấn đề nhỏ. Được thầy Hiệu phó tín nhiệm và giao cho chức trách hướng dẫn sinh viên ngành giáo thực tập, phải là người có cả tố chất và tài năng. Rất nhiều giáo viên lâu năm ở trường cầu còn không được. Mà Ma Kết, chỉ mới vào làm được một tháng, kinh nghiệm cũng chỉ có một tháng, so với những sinh viên chẳng hơn là bao, nhưng lại được thầy Hiệu phó tin tưởng.
Sự việc này, không ít người sẽ cảm thấy không cam tâm.
...
"Là thầy Ma Kết dặn dò tớ trước. Vì tớ không có điện thoại, nên chiều thứ hai, thầy ấy đã đến trường Youth. Thầy ấy không biết chuyện của tớ, nhưng vẫn căn dặn trước, đó không phải là quan tâm học trò của mình sao?"
"Thầy Ma Kết không nói gì với tớ trước đấy cả. Nhưng ngày cuối cùng, thầy ấy có gọi điện hỏi tớ có gặp vấn đề gì không. Giống như thầy ấy đã chuẩn bị trước, thầy ấy đã cho gắn camera bí ẩn ở những khu vực đáng nghi trong trường Zendis, khiến trường bọn họ không thể chối cãi được. Đặc biệt là Văn bản Bổ sung do thầy ấy soạn thảo, nó vô cùng chi tiết luôn. Chính nhờ nó mà việc lén gắn camera của trường mình mới không bị vi phạm pháp luật. Có thể thấy, thầy Ma Kết rất nghiêm túc và tâm huyết khi soạn Văn bản này."
"Cái gọi là Văn bản Bổ sung, tớ nghĩ có lẽ thầy Ma Kết cảm thấy Hợp đồng trao đổi học sinh cao trung Liên trường vẫn còn nhiều lỗ hổng nên thầy ấy mới soạn ra Văn bản Bổ sung. Điều đấy chứng tỏ thầy ấy đã nghiên cứu kỹ nó và lo lắng cho quyền lợi của học sinh của mình. Nhưng sao cậu đột nhiên hỏi chuyện này?"
"Hôm qua, thầy Ma Kết không chỉ kết tội Đỗ Mỹ Hoa thông qua sự việc vào giờ nghỉ trưa. Thầy ấy có tất cả chứng cứ. Là đoạn ghi hình với những học sinh được Đỗ Mỹ Hoa tiếp cận, bọn họ nói chuyện của chúng ta là do Đỗ Mỹ Hoa kể. Thậm chí còn có chứng cứ chứng minh bài đăng trên diễn đàn là của Đỗ Mỹ Hoa. Mày nghĩ xem, là thầy ấy đi thu gom chứng cứ để minh bạch kết tội cậu ta. Một giáo viên mới ra trường mà có thể chu đáo và tinh tườm đến như vậy. Ấn tượng của tao về thầy ấy càng thêm bội phục rồi đấy. Thật tài giỏi."
"..."
Kể từ ngày hôm qua, trong đầu Bảo Bình đã luôn xuất hiện những vấn đề xoay quanh động thái của giáo viên chủ nhiệm của mình và Văn bản bổ sung của thầy ấy.
Những lời chân thật từ những học sinh được Văn bản Bổ sung của Ma Kết giúp đỡ, càng khiến cô thêm công nhận.
Thiên Bình nói Ma Kết đã căn dặn cậu ấy từ lúc đầu tuần. Cự Giải nói Ma Kết đã gắn camera vào trường Zendis để làm bằng chứng khiến trường Zendis không thể chối cãi. Xử Nữ vừa ngưỡng mộ vừa biết ơn Văn bản Bổ sung của Ma Kết. Kể cả Kim Ngưu cũng công nhận Ma Kết.
Một giáo viên mang theo dáng vẻ tùy ý, dễ dãi và ôn hòa với mọi người. Nhưng khi cần thiết, lại trở thành một người thầy vô cùng đáng tin và có trách nhiệm. Ngay từ những lần đầu bắt gặp ngoài ý muốn, cô đã cảm nhận được anh không phải là người tầm thường.
Đặc biệt, ở tiết sinh hoạt lớp vừa rồi. Ma Kết không chỉ xử phạt những học sinh cùng lớp đối xử tệ với Kim Ngưu một cách thông thường, mà anh còn đưa ra những bằng chứng để bọn họ không thể chối cãi. Ma Kết không chỉ tố giác những người có hành vi xấu, mà còn tố giác cả những người có thái độ xấu. Ma Kết không chỉ từng chút, từng chút lấy lại công bằng cho Kim Ngưu. Mà còn từng chút, từng chút dạy bảo bọn họ cách làm người. Ở độ tuổi vị thành niên nhạy cảm, người lớn sẽ rất khó dạy bảo học sinh. Nhưng Ma Kết, lại vô cùng trơn tru đi vào lòng mỗi người. Mỗi một câu nói đều có ý tứ, mỗi một lời, đều là một thông điệp. Ngay cả một kẻ mù quáng như Lý Tịnh Anh cũng nhận ra cái sai của mình.
Lúc ấy, cô còn nhen nhóm lên sự nghi hoặc đã bị bác bỏ trước đấy của mình. Rằng Ma Kết ưu ái cho Kim Ngưu. Nhưng sau khi cô chủ động hỏi những đánh giác khách quan từ những học sinh được Văn bản Bổ sung của Ma Kết giúp đỡ. Cô mới thêm một lần nữa thấu suốt. Ma Kết không hề ưu ái riêng mình Kim Ngưu, mà Thiên Bình, Xử Nữ và Cự Giải đều được anh quan tâm và bảo vệ.
Anh thật sự để tâm đến quyền lợi của các học trò của mình. Và đấy là động cơ để anh chuẩn bị loại Văn bản Bổ sung kia.
Đổi ngược lại, nếu là cô gặp vấn đề, anh chắc chắn cũng sẽ giúp đỡ.
Nghĩ đến đây, đột nhiên những đánh giá trước đó của Bảo Bình dành cho Ma Kết, hoàn toàn tan biến. Nào là có tình cảm với Kim Ngưu, nào là phân biệt đối xử với cô, nào là một người khó hiểu...
Mà lúc này, anh đối với cô, chỉ có một ấn tượng duy nhất.
Là một người thầy giáo trẻ nhưng vô cùng tận tâm, hiểu chuyện và chu đáo.
Tức là, đây là người đàn ông đầu tiên ngoài bố của cô, đã để lại cho cô một ấn tượng vô cùng tốt tốt.
...
Quán ăn "Mật Hoa"...
- Cảm ơn cậu, Nhân Mã.
Nhân Mã vừa mới gọi món xong, chưa được bao lâu thì Thiên Yết chợt lên tiếng. Cậu chàng ngây ngô khó hiểu, vô cùng thắc mắc:
- Cậu cảm ơn tớ vì cái gì cơ?
- Vì cậu đã gọi cho tôi và đứng về phía Kim Ngưu.
- ...
Âm điệu của Thiên Yết cất lên trầm ổn. Nhân Mã nghe xong, nét mặt cũng có chút nghiêm cẩn. Hóa ra, đây là lý do anh đột ngột rủ cậu đi ăn trưa.
Quan sát sắc mặt Thiên Yết thêm một chút, cậu có thể cảm nhận được tâm sự của anh. Những lúc thế này, cậu biết cậu nên làm gì. Chợt, cậu cười nhẹ một tiếng, cất lời:
- Cậu đã dạy tớ không nên tùy tiện xin lỗi người khác. Vậy thì cậu cũng không nên tùy tiện cảm ơn tớ chứ, Thiên Yết? _Nói đến đây, cậu hồn nhiên giải thích:
- Kim Ngưu là bạn của tớ mà. Tớ bảo vệ cậu ấy là điều thường tình mà đúng không? Đây đâu phải là việc tốt tớ làm, sao cậu lại cảm ơn tớ chứ?
- ...
Nhân Mã thế mà lại dùng chính lý lẽ của Thiên Yết để nói ra, khiến anh có chút bất ngờ. Lúc này, nụ cười của cậu chợt trở nên gượng gạo, ngữ điệu có chút áy náy:
- Đáng ra, tớ nên nói cho cậu biết chuyện từ sớm mới đúng. Vì từ ngày đầu Đỗ Mỹ Hoa xuất hiện, tớ đã cảm nhận được chút khác lạ từ Kim Ngưu rồi. Nhưng vẫn chưa rõ ràng lắm, nên tớ đã không nói với cậu lúc tớ ghé thăm I.F. Tớ xin lỗi... A?
Nhân Mã vừa thốt lên hai từ kia, liền cảm nhận được sắc mặt sa sầm của Thiên Yết, cậu mới phát giác ra lỗi mình vi phạm. Bất giác, cậu liền đưa tay che trán, gương mặt khẩn thiết thương lượng:
- Thiên Yết a, cậu có thể đổi thành hình phạt khác được không haha?
- Cậu muốn đổi?
Nét mặt anh chợt trở nên tâm cơ, ánh nhìn chợt dừng lên một chỗ. Khóe môi khẽ nhếch lên, thành toàn:
- Được.
- Aaa... au?
Có chết Nhân Mã cũng không ngờ được, Thiên Yết vậy mà đổi từ búng trán thành... véo má cậu?
Hai chiếc má mềm tròn của cậu lại bị anh nắn bóp kéo ra như chiếc bánh dày, khiến cậu thật muốn dở khóc dở cười a.
Thấy cậu sắp khóc vì khó xử, anh mới buông tay ra, khẽ hắng giọng. Vừa rồi, anh đã quá hưởng thụ cảm giác mềm mềm trên đầu ngón tay, đã khiến hai má cậu đỏ hỏn.
Nhân Mã đưa tay xoa xoa hai chiếc bánh bao trên mặt, cười khổ. Cậu tiếp tục lời nói khi nãy, kể:
- Cả tuần nay, phản ứng của mọi người đối với Kim Ngưu có gì đấy kỳ lạ lắm, nhưng cho đến sáng nay, tớ mới hiểu lý do vì sao. Sáng nay, Đỗ Mỹ Hoa đã chủ động tìm đến tớ. Cậu ấy kêu tớ nên cẩn thận Kim Ngưu vì cậu ấy thấy tớ có vẻ thân thiết với Kim Ngưu. Và rồi kể một câu chuyện nghe rất hoang đường ra.
- Tại sao cậu lại cho rằng đấy là chuyện hoang đường? _Thiên Yết có ý dò hỏi, nhưng Nhân Mã lại vô cùng hồn nhiên, đáp:
- Bởi vì Kim Ngưu trong câu chuyện ấy rất khác với Kim Ngưu mà tớ biết.
- ...
Câu trả lời của cậu, lại khiến anh bị ngoài ý muốn thêm một lần nữa. Lần này, phản ứng bất ngờ của anh rất rõ ràng. Cậu chàng vẫn vô tư tiếp:
- Chuyện này không phải quá rõ ràng rồi sao? Tớ tất nhiên nên tin vào người bạn mà tớ đã tiếp xúc hơn hai năm nay, thay vì tin vào lời nói không có chứng cứ từ một kẻ lạ mặt chứ? Tớ cũng không thể hiểu nổi tại sao những người khác lại dễ dàng tin vào một lời nói dối vô căn cứ như vậy. Một đứa ngốc như tớ còn biết được nữa là!
- Ai bảo cậu ngốc chứ? _Thiên Yết bật cười một tiếng, Nhân Mã liền thành thật đáp:
- Ai cũng nói vậy mà. Tớ cũng cảm thấy vậy mà haha!
- Cậu, đúng là ngốc thật!
- A, Thiên Yết! Vậy thì cậu hỏi làm gì chứ?
Giờ phút này, Thiên Yết lại có thể bật cười một cách thoải mái như vậy, khiến chính anh cũng phải nhận ra điều bất thường gần đây của mình.
Vốn dĩ, anh đang mang chút tâm trạng khi nghĩ đến chuyện ngày xưa của Kim Ngưu. Nhưng bây giờ, anh lại hoàn toàn thả lỏng trước Nhân Mã.
Có lẽ, ở bên cạnh người này, khiến anh bất giác có thể cười nhiều hơn.
Anh không hề nghĩ đến, phía sau một Kim Ngưu luôn bị mọi người tẩy chay trong tuần qua, ngoài Song Ngư ra, còn có thêm Nhân Mã.
Suy nghĩ đơn thuần và thẳng thắn của Nhân Mã, nghe thật ngốc. Nhưng sự ngốc nghếch vô tư ấy, đôi khi lại khiến cậu ấy trở thành một kẻ vô cùng hiểu chuyện.
Sự ngây ngô của cậu, khiến anh cảm thấy rất dễ chịu. Là một loại cảm xúc tích cực hiếm hoi mà anh cảm nhận được.
...
Xử Nữ vừa mới tắm xong, thì điện thoại cậu có một cuộc gọi đến. Nãy giờ đã bị lỡ cả ba cuộc. Sắc mặt của Xử Nữ chợt trầm xuống. Vẫn là thời điểm này mỗi năm, người này sẽ gọi cho cậu.
Khác với học sinh khác, khi đến Tuần lễ Học bá, họ sẽ chán ghét. Còn Xử Nữ, là sợ hãi.
Một học sinh thành tích tốt như Xử Nữ lại sợ Tuần lễ Học bá?
Học sinh luôn luôn đứng đầu bảng xếp hạng của Tuần lễ Học bá, lại sợ Tuần lễ Học bá?
Nghe thật vô lý. Nhưng đấy là sự thật.
"Brm... brm..."
Đối diện với cuộc gọi này, Xử Nữ cảm thấy rất áp lực, thậm chí là ám ảnh. Nhưng cậu không thể không nghe.
- Vâng, chào bà ngoại. Con nghe đây ạ.
...
...
Chủ nhật...
Chín giờ sáng...
Nhà Cự Giải...
- Hờ... hờ...
Căn phòng kế bên phòng ngủ của Cự Giải, sau mấy năm để trống, bây giờ đã được sử dụng. Một cậu thanh niên vẫn còn ngái ngủ bước từ phòng đấy ra, mắt nhắm mắt mở bước xuống dưới nhà.
- Chị hai vẫn còn ngủ à mẹ?
Không thấy Cự Giải, cậu trai vừa uống một ly sữa, vừa hỏi vị mẫu thân quyền lực của mình. Mẹ cậu lãnh đạm trả lời:
- Con nghĩ ai cũng như con à? Cự Giải ra ngoài học nhóm với bạn rồi.
- Hả?
Chàng trai kia đột ngột lớn tiếng, gương mặt mếu máo:
- Đến cả ngày nghỉ chị hai cũng không có ở nhà là sao? Học gì mà lắm thế? Sao mẹ không nói con? Sớm biết vậy con đã không ngủ nướng rồi!
- Gọi con làm gì? Con đi học thay Cự Giải à?
Ngữ điệu người mẹ vô cùng khinh bỉ. Cậu trai mỉm cười:
- Không. Nhưng con sẽ đi cùng chị hai. Kẻ thù của ba mẹ ở khắp nơi, ba mẹ không lo chị hai gặp nguy hiểm ư? Những lúc như vậy, con sẽ là người ở bên bảo vệ chị hai chứ!
- Là mày bảo vệ chị mày, hay là nó phải bảo vệ mày?
Giọng nói trầm lãnh bất chợt vang lên, khiến cậu trai đang cười tươi cũng có chút khó xử. Vị cảnh sát trưởng của Cục cảnh sát thành phố từ bên ngoài đi vào. Ngày nghỉ nhưng dáng vẻ tôn nghiêm của ông vẫn còn đấy, đưa ánh nhìn lãnh đạm nhìn con trai mình:
- Lớn cả rồi, đừng có bám chị hai mình như lúc nhỏ nữa. Mày làm vậy rồi khi nào chị mày mới có bạn trai?
- Bạn trai gì chứ? Ai cho phép chị con có bạn trai?
Cậu trai kia nhanh chóng phản đối, tuy có sợ ba mình nhưng vẫn quyết liệt nói:
- Đàn ông trên thế giới này có kẻ nào xứng với chị hai hoàn hảo của con sao? Tốt nhất là không có bạn trai gì sất! Hơn nữa, mới ở tuổi học sinh, sao ba lại muốn chị hai có bạn trai chứ? Không phải học hành quan trọng hơn sao?
- Con trai nói đúng.
Ông Lâm Viễn Ca khàn giọng đồng tình, đồng thời cũng nhìn cậu con trai của mình, ý từ nhắc nhở:
- Nếu biết chuyện học hành là quan trọng nhất, sao mày còn ở đây? Ngày mai nhập học rồi, trùng hợp lại là Tuần lễ Học bá của trường. Còn không mau mang sách vở ra rèn luyện?
- Nga... cái này... không thể dời ngày nhập học sang tuần sau nữa à ba? A, a, a, con biết rồi, con biết rồi! Con lên phòng học là được chứ gì?
Thấy sắc mặt vị phụ thân mình càng ngày càng lãnh khí, cậu trai vội vàng cầm theo chiếc bánh mì chạy thẳng lên phòng.
Nhưng không lấy sách vở ra rèn luyện, mà là lấy điện thoại ra gọi cho một người.
...
Quán ăn Hoa Tử...
- Sao cậu cũng đi vậy?
Thiên Bình ra khỏi nhà vì có lịch hẹn học nhóm, thấy Sư Tử cũng ra ngoài nên cô cất tiếng hỏi. Sư Tử đưa điện thoại lên, hiển thị tin nhắn nhóm môn Toán, giọng điệu vẫn còn ngái ngủ:
- Nửa đêm tên bốn mắt nhắn tin, nói hôm nay học nhóm. Tranh thủ làm luôn bài tập ngữ văn.
- Lại nữa à?
Thiên Bình hỏi vậy, là đang nói đến Xử Nữ.
Cứ đến thời điểm Tuần lễ Học bá của mỗi năm, Xử Nữ dường như dùng hết hai trăm phần trăm công sức của mình để tập trung. Hiển nhiên, năm nay cũng vậy.
Sư Tử chán ghét nhún vai, chẹp miệng:
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenS.Com
Trước Sau