Cốc Vũ - Âm Khuyết Thi Thính
---------------------------
Phịch! Phịch! Phịch! Phịch!
Thiên Bình không ngừng bỏ chạy, trong tâm thức vô cùng ngổn ngang và kinh sợ. Dù có chết, cô cũng phải chạy ra kêu cứu bác tài nhà mình.
Thiên Bình cô không bao giờ nghĩ đến, việc cô đến nhà Cự Giải và Tử Hàn để đưa lại chiếc bùa may mắn, lại bắt gặp ngay cảnh tượng Cự Giải bị người đàn ông cao lớn kia đánh ngất đi.
Và hắn ta đã nhìn thấy cô... và đuổi theo cô.
- Tiểu thư?
Nhìn thấy cô chủ của mình chạy đến trong kinh sợ, bác tài đang đứng chờ Thiên Bình ở ngoài xe, không khỏi thắc mắc mà cất lời.
- Chú Ngô, mau khởi động xe!
- Hả?
Chú Ngô không hiểu gì cả, ngữ điệu thường ngày của Thiên Bình rất lạnh nhạt, thế mà giờ cô lại hét lên vô cùng cấp bách:
- Mau lái xe, có người đuổi theo!
- Vâ... vâng!
Chú Ngô nhìn thấy phía sau Thiên Bình đúng thật là có người đang đuổi theo, liền sợ hãi, vụng về chui vào xe, khởi động nó. Rồi mở cửa xe bên kia ra để đón sẵn Thiên Bình.
- Tiểu thư!!!!
Thế nhưng, chú Ngô lại thấy gã cao to kia sắp tóm được Thiên Bình, liền cầm theo con dao gọt trái cây rồi liều mình lao ra khỏi xe, chạy ngược lại hướng của Thiên Bình.
- Chú Ngô?
Thiên Bình bị hành động của Chú Ngô làm cho ngỡ ngàng, vẫn còn đang hoang mang, chú Ngô liền đẩy cô về hướng chiếc xe, mặt nghiêm trọng la lớn:
- Tiểu thư, mau vào trong xe! Tôi sẽ cản hắ...
BỐP!
PHẬP!
- Ư... ư ư...
Âm thanh này... Thiên Bình không khỏi kinh hãi... Gương mặt bất cần vô cảm thường ngày lại hiện lên rõ ánh kinh hoàng khó coi...
Phịch!
Âm thanh của một cơ thể ngã xuống đất khiến Thiên Bình càng không dám tin. Cô chầm chậm quay đầu lại, hai bàn tay khẽ siết chặt gấu áo, toàn thân không ngừng run lên.
- !!!
Chính cô cũng không dám tin vào mắt mình, người nằm xuống đất, ấy vậy mà lại là chú Ngô. Thân thể chú Ngô không ngừng run rẩy, hai tay vô thức ôm khư khư một thứ ở ngay ngực trái, cả bàn tay nhăn nheo đều bị đỏ thẫm. Nhưng chú Ngô vẫn quay mặt nhìn về Thiên Bình, miệng nhấp nháy:
"Tiểu thư... chạy..."
Chạy... phải chạy... Nhưng sao chân cô không còn một chút sức lực nào, ngược lại, nó như bị đóng băng tại chỗ vậy, không hề nghe lời của Thiên Bình.
Khóe mắt Thiên Bình, bỗng chốc có một hạt nước lăn ra.
Đôi mắt mang một vẻ kinh hoàng.
BỐP!
Gã đàn ông kia thừa cơ, liền hạ thủ đánh ngất Thiên Bình. Sau đó, vác Thiên Bình rời đi. Chú Ngô trong lúc thoi thóp, liền bám lấy chân của gã đàn ông kia, khó khăn mấp máy miệng:
- Tiểu... thư...
BỐP!
Gã đàn ông kia một cước, đạp mạnh vào mặt chú Ngô, khiến ông tắt thở ngay phút ấy.
Tiếp tục bước đến chỗ của Cự Giải đang ngồi ngất trong góc khuất kia, gã đàn ông này lấy từ trong túi một đoạn dây thừng, trói hai tay hai chân của hai cô gái trước mặt lại, rồi ung dung vác cả hai đến chiếc xe ô tô Transit chỗ ở gần đấy.
Brừm... brừmm...
Chiếc xe kia không có biển số, khởi động một lúc rồi chạy ra khỏi con đường vắng vẻ đấy.
Tên chú Viên đấy lại không thể ngờ rằng, tất cả cảnh tượng vừa rồi, lại rơi vào tầm mắt của một kẻ khác.
...
...
Tại một ngôi nhà bỏ hoang nào đấy...
- Lão đại, đã điều tra thân thế của Hạ Thiên Bình rồi ạ!
Người vừa lên tiếng, là người cầm đầu những nhóm người đi khắp nơi tra khảo về tung tích của K.C. Còn người mà hắn gọi là lão đại, mới chính là trùm cuối của băng đảng này. Ngoài những kẻ thuộc sẵn băng đảng này, tại đây còn có sự xuất hiện của một kẻ mới gia nhập, hắn ta là cựu lão đại của băng Khăn Trắng – Sở Thái Thú.
Từ lúc bị đăng bảng này bắt được, hắn ta trái lại lại trở thành tay chân của băng đảng này. Nay lại thấy bản điều tra về Hạ Thiên Bình đã được đưa tới, vô cùng thắc mắc:
- Nhanh vậy đã điều tra ra rồi ư?
- Mày nghĩ bọn tao là ai hả? _Tên kia khinh thường lên tiếng:
- Tất nhiên là ra rồi!
- Hmm... Quả nhiên...
Sau khi lướt qua một lần nội dung trên giấy, gã lão đại kia mới cất giọng khàn khàn, nghe vô cùng đáng sợ:
- Trong thời gian ngắn vậy, mà mày đã điều tra đầy đủ!
- Không giấu gì lão đại, cũng nhờ em vơ trúng cái tên "chuyện gì cũng biết" của khu vực Zolia, nên mới nhanh được như vậy! _Người này tự mãn khoe khoang, gã lão đại kia nhướn mày:
- "Chuyện gì cũng biết"?
- Vâng, hắn ta tự xưng là người nắm bắt thông tin ở Zodiac! Em hỏi hắn có biết người tên Hạ Thiên Bình không? Hắn trả lời biết, hơn nữa còn biết rất nhiều. Có điều... _Nói đến đây, tên này có chút suy ngẫm:
- Sau khi hắn ta đưa hồ sơ thông tin cá nhân này cho em, vì hiệu quả làm việc của hắn nhanh đến đáng ngờ, nên em có tìm một vài đứa tôm tép hỏi về danh tính của hắn, thì không đứa nào biết cả!
- Tên đấy... trông như thế nào? _Gã lão đại trầm giọng, tên kia liền gãi đầu lúng túng:
- Tên đấy... tên đấy đội nón, đeo kính, bịt khẩu trang kín cổng cao tường như ninja, nên không nhìn rõ mặt!
- ...
Phút chốc, cả không gian đều im lặng. Gã lão đại vội vội vàng vàng xem kỹ từng trang thông tin trên giấy, rồi đưa cho Sở Thái Thú xác nhận.
Đúng là không có điểm nào khác thường.
Có lẽ tên "chuyện gì cũng biết" kia không có vấn đề gì.
Thế nhưng, bọn họ không biết rằng. Cái tên "chuyện gì cũng biết kia" đã theo dõi hành tung của gã đi điều tra kia từ lúc hai người cáo biệt cho đến tận lúc này.
Tất nhiên, nội dung cuộc trò chuyện của bọn chúng, tên này đều nghe thấy hết.
"Brm... brm..."
Đột nhiên, điện thoại đen trong túi reo lên. Ánh mắt cao lãnh của Song Tử phút chốc có một chút biến động, không nhanh không chậm, anh bắt máy:
-[ K.C, Thiên Bình bị một gã đàn ông bắt đi tại khu Wet rồi!]
- !!!
Giọng của Giải Hoa Thần bên kia truyền tới, ngữ điệu vô cùng bình tĩnh. Song Tử cũng không đáp lời nào. Giải Hoa Thần tiếp tục:
- [Ngoài Thiên Bình ra, còn có Cự Giải. Có vẻ như tên đó là hung thủ cho vụ mất tích liên tục ở khu Wet! Hiện tại, tôi đang bám theo định vị trên xe của hắn ta, tôi sẽ gửi định vị qua cho ngài!]
- Thiên Bình... _Giọng của Song Tử vang lên, nhẹ tựa bọt tuyết:
- Tình hình của Thiên Bình thế nào rồi?
- [Cô ấy có vẻ chưa gặp nguy hiểm! Theo quan sát của tôi, gã đàn ông kia hành động một mình! Từ nãy giờ chỉ mới chuyển hai nạn nhân lên xe và lái xe đi, chưa có thời gian động thủ. Ngài yên tâm! Nếu như có bất cứ hành động gì đáng nghi, tôi sẽ ra mặt ngay! Chỉ là...]
Thấy Giải Hoa Thần ngập ngừng hiếm thấy, Song Tử hơi bất ngờ:
- Chỉ là gì?
- [Chỉ là cảnh sát của quận Wet đều bị đánh thuốc mê hết rồi!]
- Để tránh bị nghi ngờ, cậu biết cần liên lạc với ai rồi đấy! Còn lại, tôi sẽ lo liệu!
- [Hả?]
Pip!
Chẳng giải thích thêm điều gì, Song Tử đã cúp máy. Trong đôi mắt sắc lạnh cao lãnh kia, thoáng có chút biến động. Song Tử nhanh chóng tháo thiết bị nghe lén ra, quay đầu xe, phóng một mạch ra ngoài đường lớn.
Giải Hoa Thần hiện tại đang đuổi theo chiếc xe chỗ của gã đàn ông mặc đồ đen. Vừa rồi tranh thủ gọi điện cho Song Tử, nhưng cậu ta lại nói cậu tự biết liên lạc với ai. Lời nói đó, chẳng phải là nói cậu phải liên lạc với người đó sao? Nhưng tại sao?
...
...
Quán ăn Family...
- Lâu rồi mới thấy Mã mỹ nhân ghé đây đó nha!
Kim Ngưu đưa thực đơn cho Nhân Mã, không khỏi lên tiếng trêu chọc:
- Có phải lâu ngày nên nhớ đến Yết Yết nhà chị không?
- Haha, Kim Ngưu, đừng có nói bậy bạ! _Nhân Mã cười cười, sau đó liếc xéo sang người bàn bên:
- Dù sao tớ cũng không thể ngày nào cũng tới như ai đó được!
- E hèm! _Người ngồi bàn bên khẽ hắng giọng, ngữ điệu nhàn nhạt vang lên:
- Ở đây cũng chẳng có bao nhiêu người, cậu không cần nói ẩn dụ như vậy!
"Ai đó" mà Nhân Mã nhắc đến, không ai khác chính là Song Ngư.
Chẳng là, hôm nay tâm trạng Nhân Mã không vui, nên muốn đi ăn để khuây khỏa một chút. Tìm tới tìm lui, không hiểu sao lại mò đến quán nhà Kim Ngưu. Ai ngờ, lại bắt gặp tên lạnh nhạt Song Ngư đang ngồi sẵn ở đó. Hỏi chuyện, mới biết tên này ngày nào cũng đến đây ăn.
Tội cho Thiên Yết và những cô chú khác, ngày nào cũng phải làm bóng đèn, haizz...
- Ai dà, Mã mỹ nhân không cần khách sáo! Có phải hôm nay tâm trạng không tốt mới ra ngoài ăn không? _Kim Ngưu lại quá hiểu cái tính của Nhân Mã, ba năm học chung đâu phải danh hão. Ấy thế mà cô nàng cũng chẳng phải tốt đẹp gì, cười đểu:
- Yên tâm, yên tâm! Để chị bảo Yết Yết ra hầu hạ tốt cho Mã mỹ nhân nha!
- Kim Ngưu!!!
Nhân Mã bị chọc ghẹo đến mức tai đỏ hết lên. Lúc này, Thiên Yết từ trong bếp đi ra, mang theo một ly nước.
Cạch!
Đặt ly nước xuống bàn Nhân Mã, sau đó anh băng lãnh nhìn Kim Ngưu, giọng không cao không thấp vang lên:
- Đừng chọc cậu ta nữa!
- Ai dà, Yết Yết ra rồi nè! Mã mỹ nhân vui rồi nha~
~ ♫♫♪♩♪♬♬♩♪♪♪~
Bấy giờ, chuông điện thoại của Nhân Mã vang lên. Chẳng hiểu sao, vừa nhìn thấy số điện thoại, lòng Nhân Mã lại xuất hiện một cảm giác nôn nao. Vộ vàng nhấc máy:
- Alo?
-[ Nhân Mã, chuyện hệ trọng đây! Mau báo cảnh sát ở khu vực gần nhất chạy ra đường quốc lộ khu vực quận Wet – Zheng! Cự Giải và Thiên Bình bị bắt cóc rồi! Kêu họ đuổi theo chiếc moto có biển số B – XXXX ! ]
- Hả? _Nhân Mã nghe giọng điệu gấp gáp của Giải Hoa Thần, liền bị ngơ ra. Giải Hoa Thần cấp bách lên tiếng:
- [Chuyện này không được chậm trễ, mau báo cảnh sát đi! Cảnh sát ở quận Wet bị đánh thuốc mê rồi! Tao đang đuổi theo chiếc xe ô tô của tên bắt cóc đó đây!]
- Đ... Được... c!
Đầu dây bên kia tắt máy, Nhân Mã từ kinh ngạc tột độ, vội chuyển sang khẩn trương:
- Kim Ngưu, cảnh sát... cảnh sát của Zendis nằm ở đâu?
- Hả? Cảnh sát? Có chuyện gì à Nhân Mã?
Tự dưng sau cuộc trò chuyện điện thoại kia, Nhân Mã lại tìm đến cảnh sát, khiến cả Song Ngư đang ngồi ăn bên cạnh cũng chú ý đến. Nhân Mã liền thuật lại ngắn gọn:
- Giải Hoa Thần vừa báo cho tớ, Cự Giải và Thiên Bình đã bị tên hung thủ bắt cóc ở khu Wet bắt đi! Cậu ấy đang đuổi theo hắn ta, nhưng cảnh sát của khu Wet đều bị đánh thuốc mê, nên giờ tớ phải báo cảnh sát ở khu vực khác đến! Mau lên, Kim Ngưu, mau báo cảnh sát đi!
- Ừ Ừ!
Kim Ngưu nghe vậy, liền chạy đến lấy điện thoại bàn mà gọi đến cảnh sát của khu vực. Thiên Yết lúc này quay sang nhìn Nhân Mã:
- Giải Hoa Thần? Sao cậu ta lại có số của cậu?
- Hả? _Nhân Mã dường như bất động tại chỗ, cậu không ngờ rằng, mình lại bất cẩn như vậy. Cậu có chút lúng túng:
- Chuyện này... để sau hẵng nói! Cự Giải và Thiên Bình mới là mối bận tâm hiện nay!
- Đúng là chuyện này có đáng ngờ, nhưng để sau hẵng nói! _Song Ngư đã đứng lên từ lúc nào, chạy đến chỗ Kim Ngưu:
- Sao rồi?
- Tớ không biết, nhưng không ai nhấc máy cả, lần này là lần thứ ba rồi!
- Nhân Mã, cậu ta còn nói gì nữa không? _Thiên Yết ngay lập tức lên tiếng, Nhân Mã nhanh chóng trả lời:
- Cậu ấy đang đuổi theo tên hung thủ, a đúng rồi, cậu ấy bảo tớ kêu cảnh sát đuổi theo mô tô có biển số B – XXXX ở đường quốc lộ !
- Vậy được! Mấy cậu tiếp tục liên lạc với cảnh sát đi, tôi đi trước!
- Hả? Cậu đi đâu vậy Thiên Yết!
Nhân Mã thấy Thiên Yết bỏ tạo dề toan bước ra ngoài, liền gọi theo. Thiên Yết vẫn không dừng lại, cất giọng trầm trầm nhưng có chút khẩn trương:
- Đuổi theo mô tô kia!
- Tôi đi với cậu!
Song Ngư cũng lên tiếng, anh quay sang tín nhiệm vào Kim Ngưu:
- Cậu tiếp tục liên lạc với bên cảnh sát, bọn này đi trước! Không thể chờ cảnh sát được!
- Mấy đứa nhóc này, bọn con tính đi đâu vậy hả? Chưa ăn xong mà!
Cô chú nhà Kim Ngưu từ trong bếp chạy ra, vì thấy Thiên Yết với Song Ngư lần lượt rời đi không nói gì. Kim Ngưu thấy người nhà mình, liền cầu cứu:
- Cô hai, chú ba, bạn con gặp nguy rồi!
Sau đó, xe chỗ mà Thiên Yết vừa đặt cũng đến nơi, Nhân Mã liền chui tọt vào cùng Thiên Yết và Song Ngư, khiến cả hai người họ bị ngoài ý muốn. Lấy cớ rằng, có gì cậu liên lạc được với Giải Hoa Thần, sẽ giúp ích cho hai người hơn, nên hai người kia cũng để yên cho Nhân Mã ngồi trong xe.
Kim Ngưu cầu viện gia đình mình, vừa nghe chuyện, bà nội cùng các cô chú khác đều hoảng hốt. Bọn họ đàn ông thì bắt thêm xe để đuổi theo đám nhóc kia, đàn bà thì đến thẳng đồn cảnh sát để báo tin.
Cứ như vậy, quán ăn family trong tối này liền đóng cửa.
-[ Song Ngư, không hay rồi, cảnh sát ở Zendis đều bị đánh thuốc mê rồi!]
Cuộc báo tin của Kim Ngưu khiến cả ba người ngồi trong xe đều kinh ngạc. Không chỉ ở quận Wet, mà cả cảnh sát quận Zendis cũng bị đánh thuốc mê sao. Song Ngư bình tĩnh đáp lại:
- Kim Ngưu, cậu thử đến cục cảnh sát Zolia xem, nếu không, thì đến thẳng cục cảnh sát trung tâm thành phố luôn, gọi điện thoại cho ba Cự Giải luôn đi!
-[ Được!]
Bầu không khí trong xe nhanh chóng bị đẩy lên căng thẳng. Thiên Yết có chút đáng quan ngại:
- E là tất cả cảnh sát ở Zodiac đều bị đánh thuốc mê rồi! Nhân Mã, cậu lên mạng tìm kiếm về thông tin của mấy vụ bắt cóc tại khu Wet đi!
- Tớ làm ngay!
- Trước mắt, cứ gọi thêm người đi, càng nhiều càng tốt! _Song Ngư cho ý kiến, Thiên Yết và Nhân Mã đều đồng tình.
- Song Tử, cậu đang ở đâu vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenS.Com
Trước Sau