I see your Monsters - Katie Sky
(Bài này thiệt là hợp cái cảnh Song Tử đánh nhau nha)
-------------------------------------
Vậy rốt cuộc, ai mới là hung thủ?
Cả hai.
- Đêm nay, chính là ngày trăng rằm, là ngày đẹp nhất để tổ chức hôn lễ của chúng ta, Cự Giải!
- !!!
Cự Giải vô thức lùi người ra xa Viên Trí, đụng phải cửa xe, ánh mắt cực kỳ kỳ thị Viên Trí. Gã điên này vẫn bình thản lái xe, gương mặt vô cùng ung dung:
- Đừng lo, cháu cũng là fan của "Cô dâu của quỷ" mà! Ta sẽ biến cháu giống như những cô dâu đó... ngay trong ngày hôm nay!
Cốp!
Đột nhiên, chiếc xe xóc bẩy lên. Có vẻ như vừa cán phải cục đá. Nếu Cự Giải không được thắt dây an toàn, e rằng đã bị đập đầu vào trần xe.
Bộp!
Bỗng, âm thanh của một vật nặng rơi xuống sàn xe vang lên, thu hút sự chú ý của Cự Giải ra phía sau.
- Hmn... hm...
Vài giây trước còn trong cơn mê man, bỗng dưng một cú xóc lớn khiến Thiên Bình đang nằm dài trên hàng ghế phía sau, liền không đà bay thẳng xuống, đầu đụng phải góc vuông của chiếc xe, đau đến điếng người.
Khi tỉnh dậy, mới biết mình bị trói tay trói chân vất trên chiếc xe chỗ này.
- Ư... ư... !!!
Cự Giải nhìn thấy Thiên Bình, vô cùng kinh ngạc, nhưng vì bị bịt miệng, nên cô chỉ có thể phát ra vài âm thanh ư ư khó hiểu. Đến cả Thiên Bình cũng kinh ngạc khi nhìn ra Cự Giải.
- Ồ, cháu biết cô gái này à Cự Giải?
- Ưm!!!
Ông Viên Trí vừa lên tiếng, đã lãnh phải ánh nhìn tức giận của Cự Giải và sự đối kháng cứng đầu của cô. Nhưng ông ta vẫn bình tâm như vậy, giọng điệu rất thản nhiên:
- Con bé nhìn thấy ta đánh ngất cháu, nên ta đã bắt nó theo, có điều, lỡ tay giết chết tên tài xế của nó rồi!
- !!!
Nghe đến đây, Thiên Bình đột nhiên trừng to mắt, ánh mắt trở nên kinh hãi và căm phẫn. Bên cạnh một Cự Giải kinh ngạc, là một Thiên Bình mang đầy phẫn nộ nhưng bất lực.
- Yên tâm đi cô bé xinh đẹp, cháu cũng sẽ chết sớm thôi! Chỉ có điều, ta không thể giết cháu ngay lúc đó được, nhiều người phát hiện ra sẽ phiền phức lắm! _Mặt của Viên Trí bình thản, bình thản đến mức đáng sợ:
- Ta lại thích những cái chết không tìm thấy xác hơn!
- Gừ... ư... ư...!
Ông ta vừa dứt lời, Cự Giải bỗng phản kháng kịch liệt, miệng liên tục phát ra những âm thanh chói tai, như đang phản đối chuyện làm của ông ta.
Trái với Cự Giải, Thiên Bình lại thẫn người ra như kẻ tâm thần.
Cô ngồi yên bất động một cách bất thường. Trông giống như trạng thái điểm cao của sự sợ hãi tột cùng.
Hình ảnh chú Ngô nằm co ro trên mặt đất lạnh, hình ảnh gương mặt run rẩy đang cố nói điều gì đó của chú Ngô liền òa ra, hiện về. Chú Ngô là người làm của nhà cô. Nhưng vẫn có gia đình, có vợ, có con thơ. Vậy mà phải bỏ mạng một cách nhạt nhẽo vì cô. Tại sao cô lại bắt gặp tên này đang tấn công Cự Giải. Rồi bỏ chạy, dẫn đến cái chết vô lý của chú Ngô.
Thật nực cười.
Haha... Thiên Bình đột nhiên bật cười không thành tiếng, như một kẻ điên. Dù có bị bịt miệng, thì khóe môi của Thiên Bình vẫn không khỏi cong lên, thật nực cười, thật nực cười. Nhưng sao, khóe mắt lại ướt đẫm, sống mũi lại cay nồng thế này. Rõ ràng là cô đang cười mà.
Tại sao?
...
...
Tình trạng tối nay cực kỳ bất thường. Không phải trùng hợp, mà tất cả cục cảnh sát của thành phố Zodiac đều bị đánh thuốc mê hết thảy.
Ngay cả cục cảnh sát trung ương thành phố cũng gặp tình trạng y chang.
Sau khi phát giác mọi chuyện, lực lượng an ninh quốc phòng liền phái người trợ giúp các cục cảnh sát.
Cái này, chắc chắn nằm trong kế hoạch của hung thủ.
Hiện tại, các lực lượng quân cảnh khắp thành phố đều đang bận rộn hỗ trợ, di tán những người bị trúng thuốc mê và điều tra sự việc này. Chẳng ai rảnh đâu mà quan tâm đến chuyện khu Wet bị mất tích ai đấy.
Nhưng ngoài dự đoán của hung thủ, lại có một nhóm người báo cáo lên các lực lượng quân cảnh khác về vụ việc của khu Wet, họ liền cử ra một đội ngũ để đuổi theo chiếc xe mô tô theo lời của dân tình báo.
- Song Ngư, bọn tớ báo được cho lực lượng an ninh quốc gia rồi! Bọn họ đang chuẩn bị đuổi theo như lời của Giải Hoa Thần đấy!
Kim Ngưu lập tức báo tin cho Song Ngư, Song Ngư cũng hồi đáp lại:
- [Bọn này cũng đã đuổi kịp Giải Hoa Thần! Hy vọng sẽ kịp!]
- Có tin gì, nhất định báo với bọn tớ nhé! Bảo Bình, Xử Nữ đều sẽ đợi tin từ mấy cậu!
- [Ừ!]
- À còn nữa! _Đột nhiên, Kim Ngưu trở nên ấp úng:
- Cẩ... cẩn thận... n!
Nghe lời này, lòng Song Ngư đột nhiên được thả lỏng, khóe môi cong lên một cách kiêu ngạo:
-[ Thừa lời, nhóc con!]
Pip!
- Kim Ngưu, nhanh lên, lực lượng an ninh quốc gia xong rồi nè!
Bảo Bình đứng ở chiếc xe trắng có đèn đỏ nhấp nháy trên đỉnh, cất giọng gọi Kim Ngưu, Kim Ngưu vội vàng chạy đến vào leo lên xe.
Bọn họ, cũng đứng ngồi không yên đối với chuyện của bạn mình.
...
...
VÈO!!!
VÈO!!!
Xe của Thiên Yết, Nhân Mã, Song Ngư cùng với xe của Ma Kết đang đuổi theo xe của Giải Hoa Thần. Đuổi theo cũng đã được một lúc. Thế mà bây giờ, lại xuất hiện ở đâu thêm hai chiếc xe mô tô khác, từ hai con đường khác nhau phóng thẳng lên, dí sát chiếc mô tô của Giải Hoa Thần.
- Không phải người của tên hung thủ đấy chứ?
Nhân Mã hốt hoảng, nhưng Thiên Yết lại ngược lại, giọng nói âm trầm:
- Hình như không phải.
VÈO~
Người lái mô tô bên trái vượt lên, đi song song với Giải Hoa Thần, bọn người kia khó khăn lắm mới nhìn được, người nọ đã gạt kính bảo hiểm lên, cất lớn tiếng:
- XE ĐÂU?
Giải Hoa Thần nhìn sang, thấy thần sắc của Sư Tử vô cùng cấp bách và khẩn trương. Giải Hoa Thần không nói gì, đột nhiên rồ ga, tăng tốc, phóng thẳng lên phía trước, khiến Sư Tử hít phải một bụp khói.
Sư Tử khó chịu, kéo kính mũ xuống, rồ ga, đuổi theo Giải Hoa Thần. Chiếc xe mô tô bên tay phải cũng lập tức tăng tốc theo. Ba người họ tăng tốc, tất nhiên, những chiếc xe ô tô phía sau cũng khó khăn đuổi theo.
Hai người lái mô tô kia, hẳn là Sư Tử và Bạch Dương.
...
...
Tại một khu vực hẻo lánh, ngoại thành phố.
Bãi phế liệu ô tô...
Kèn kẹttttt...
Cánh cửa gỗ cũ kỹ được mở ra chầm chậm, trông nó cũ nát đến mức, nếu đẩy cửa nhanh thêm một chút, chắc chắn cánh cửa sẽ rơi ra.
Chiếc xe chỗ chậm rãi đi vào trong. Bên trong hoàn toàn là một bãi phế liệu ô tô bị bỏ hoang, trông vô cùng bụi bặm.
Cuối cùng, chiếc xe ô tô kia cũng dừng lại, đậu ở một vị trí lẫn vào với các xe ô tô cũ khác.
Cạch!
Viên Trí mở cửa xe, liền có một tên cao lớn bước đến, vác Cự Giải ra ngoài.
- Ư... ư... ư!!!
Cự Giải dùng hết sức bình sinh để giãy dụa, nhưng đối với người cao lớn này mà nói, "châu chấu đá xe".
Cạch!
Lập tức, Viên Trí đóng cửa xe lại, khiến Cự Giải hoang mang. Cô không phản kháng nữa, nhưng vẻ mặt nhìn Viên Trí đầy kinh ngạc.
Thiên Bình vẫn còn trong xe mà.
Viên Trí đóng kín cửa xe, rồi lấy tấm bạt xe, phủ lên cả chiếc xe này. Giờ thì, nó giống y chang những chiếc xe phế thải khác trong hàng.
Này quá rõ ràng, đây chính là muốn Thiên Bình bị ngạt thở mà chết mà.
Cự Giải lại tiếp tục phản kháng, cô không phải đang đấu tranh cho bản thân mình, mà chính là cho Thiên Bình. Thiên Bình không thể bị nhốt trong xe được. Không thể được.
BỐP!
Sau âm thanh này, một cơn đau buốt truyền đến từ gáy Cự Giải, trước mắt cô bắt đầu đen dần, đen dần.
- Con trai, sao lại động thủ rồi!
- Ồn ào!
Người đang vác Cự Giải bước đi, chính là con trai của Viên Trí.
Cũng là đồng phạm của hắn ta.
- Được rồi, nhốt nó ở đó đi!
Bước vào mật thất của riêng mình, Viên Trí ra lệnh cho con trai mình. Sau đó, bước đến chiếc bàn sắt ở giữa căn phòng. Khác với mấy hôm trước, hôm nay, trên bàn sắt này có thêm một chiếc lọ thủy tinh lớn.
Viên Trí cầm lấy cuốn tiểu thiếu "Cô dâu của quỷ" lên, giở đến trang cuối.
Sau đó, hắn nhìn lên chiếc đồng hồ trên tường. Còn tiếng nữa, đồng hồ mới điểm giờ.
Trước khi đến thời gian đó, mọi chuyện phải được chuẩn bị xong.
Sau khi thay cho Cự Giải bộ soa rê màu trắng tinh, con trai của Viên Trí liền bước ra ngoài. Viên Trí bắt đầu cầm con dao mổ heo lên, đem đi mài trên cục đá mài ở giữa chiếc bàn.
Xoèn xoẹt! Xoèn xoẹt!
Những người bị nhốt trong những chiếc lồng, vừa nhìn thấy hành động của hắn ta, liền la hét thất thanh. Người la lớn, người thảm thiết cầu xin tha mạng, người khóc lóc sợ hãi. Tất cả âm thanh đều như thoát ra từ địa ngục vậy.
- Aisssss!!!
Người con trai đứng ở ngoài cửa vội vàng ôm tai, nghiến răng khó chịu.
Cha của hắn, điên đến hết thuốc chữa rồi.
Một lão điên.
RẦMMM!!!
Bất chợt, một động tĩnh vô cùng lớn vang lên ở phía cổng khu phế liệu, khiến người con trai giật mình.
Hắn cầm lấy chiếc móc xà beng bên cạnh, nghiến răng gừ gừ đi về hướng có tiếng động lớn kia. Vẻ mặt cực kỳ nhăn nhó khó chịu.
RẦMMM!!!
VÚTTT~
KÉTTT!!!
Ngay tức khắc, cánh cửa gỗ cũ mèm kia bị một vật tông mạnh vào, đổ nát xuống mặt đất. Một chiếc mô tô phân phối lớn từ bên ngoài xông thẳng vào, hiên ngang đáp đất, trông vô cùng uy mãnh.
Gã con trai kia không bao giờ nghĩ đến sẽ có người biết đến nơi này để mà xông vào, lại xông vào một cách bất lịch sự như thế, còn xông vào đúng ngày hôm nay, ngay tại giờ phút này.
Tay gã nắm chắc gậy sắt trong tay, thăm dò bước đến.
Thế nhưng người kia không hề có ý thăm dò, trực tiếp xuống xe, tháo nón bảo hiểm ra, gương mặt tiêu soái liền hiện ra sau đó.
Dưới ánh trăng sáng như đèn, gã con trai có thể nhìn thấy rõ nét mặt của thanh niên vừa xuất hiện.
Hắn ta cao lớn không thua gì gã, gương mặt lại phú soái lạnh lùng, mái tóc màu xanh thi thoảng lất phất trên gương mặt lạnh lẽo kia. Mà đáng sợ nhất, chính là ánh mắt đầy sát khí của hắn. Tự dưng toàn thân gã con trai có chút lạnh lẽo, bắt đầu run sợ. Cái khí thế hùng dũng cùng đôi mắt lãnh khoái cao ngạo kia trông chẳng khác gì quái thú. Hệt như một con quái vật đang tiến gần đến phía gã.
- Gừ... gừ...
Gã con trai bỗng dưng gầm gừ, chẳng lẽ gã thấy tên trước mặt quá đáng sợ, quá giống thú dữ nên gã cũng nhập vai vào thú dữ, phát lên những tiếng kêu gừ gừ. Gã ta siết chặt thanh sắt trong tay, rồi nhanh chóng vụt lên phía trước.
CỐP!
Song Tử nhanh chóng đưa mũ bảo hiểm lên đỡ. Tiếng va chạm của gậy sắt cùng chiếc nón vang lên, vô cùng chói tai.
- Thiên Bình đâu?
Không hề nao núng trước đòn tấn công của gã con trai, Song Tử lạnh nhạt cất giọng, ngữ điệu vô cùng cấp thiết. Gã con trai vốn chả biết người nào tên Thiên Bình, không đáp lại, tiếp tục gầm gừ rồi vụt gậy sắt lên. Song Tử nhanh nhẹn né được vài đường, miệng tiếp tục cất giọng:
- Tao hỏi lại lần nữa, Thiên Bình đâu?!
- Gừ aaaa!!!!
Gã ta phớt lờ câu hỏi của Song Tử, điên tiết vung gậy sắt thêm lần nữa.
Vụt!
Pặc!
BỐP!
Song Tử cư nhiên vẫn tránh được đường đi của gậy sắt, trong lúc hắn ta mất đà, anh liền khống chế tay cầm gậy của hắn, rồi tung ra một cú đá cực kỳ cao, cực kỳ nhanh, cực kỳ mạnh. Đây chính là cú đá đã phá cửa lúc cắm trại ở đảo Diadem mà Thiên Bình từng kinh ngạc.
RẦM!
Đúng như uy lực của cú đá, gã con trai kia bị văng trúng chiếc xe phế thải ngay đó, móp cả mũi xe.
BỐP!
Gã con trai chưa kịp trở mình, Song Tử đã lao đến, giáng một cú đấm vào mặt gã, nghe thấy một tiếng rộp, máu mũi chảy ra. Ngay khắc đấy, Song Tử nắm lấy cổ áo gã, lôi gã dậy rồi dùng lực ném gã lên.
BỐP!
Lại thêm một cú đá trúng ngay ngực gã. Gã theo đà mà văng đến mũi chiếc xe khác. Cả người đều khó thở mà khạc ra một ngụm máu. Cầm chiếc gậy sắt của gã lên, Song Tử lê nó đến chỗ gã con trai...
Phập!
- AAAAAA!!!
Gậy sắt mạnh mẽ đâm thẳng vào bàn tay của gã, khiến gã không kiềm được mà hét lớn lên. Song Tử vẫn ghì chặt gậy sắt, ánh mắt lạnh lẽo nhìn gã ta, giọng không cao không thấp:
- Nói, hai cô gái kia đâu?
- Ư... ư... ư...
Gã con trai đau đớn run rẩy, bàn tay còn lạy run run đưa lên, chỉ về hướng của ngôi nhà vuông nhỏ phía cuối bãi phế liệu. Lời có lời không vang lên:
- Cá... cánh cửa... dưới...i... đất... t...
KÍTTT!!!
KÍTTT!!!
KÍTTT!!!
Bấy giờ, có ba chiếc mô tô xông vào bãi phế liệu, khiến hai người kia có chút ngoài ý muốn.
- Song Tử!!!
Sư Tử lao xuống xe ngay tức thì, bước đến tính nói câu gì đó, tự động im miệng khi thấy cảnh tượng trước mặt.
Bạch Dương và Giải Hoa Thần phía sau cũng không nói lên lời.
Tình trạng của gã lạ mặt kia, thật thê thảm.
Giải Hoa Thần tiến đến nhìn rõ mặt gã con trai hơn, sau đó trên mặt thoáng chốc xuất hiện vẻ kinh ngạc:
- Không phải người này!
- Hả?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenS.Com
Trước Sau