Những ngày liên tiếp, không thấy hắn động thủ mình, cô nghĩ có lẽ đã chuyển đối tượng rồi. Cho đến một tuần sau, cũng trên chuyến tàu điện đó, nhưng là vào lúc cô tan học, chiều tà, hắn ta lại khống chế mọi hành động chống cự của cô. Xui xẻo hơn nữa, lần này hắn không chơi đùa sờ soạng cô như lần trước, mà hắn tranh thủ sự đông người, tàu cũng hơi lắc lơ, đâm thẳng cậu bé vào âm đo cô. Cô chịu đau, cố gắng quay người nhưng hoàn toàn không được. Hắn ta cố gắng mạnh mạnh hơn, canh đúng giờ tàu dừng ngay trạm của cô, kết thúc trò chơi để cô có thể về nhà. Thở hổn hển vài hơi, cô sực nhớ, quay người lại phía sau, nhưng hắn ta đã nhanh chóng chuồng đi. Cô chỉnh trang quần áo khá sọc sệt sau cú chơi đùa của hắn, vội vã tức tối bước ra về.