Nhìn hai cậu nhóc đang đấu võ mồm không ai nhường ai, Hoàng Tuấn Phong cố nhịn cười, nhanh chóng cúi đầu ăn hết đồ ăn.
Tay nghề của Tô Cẩm quả thật không tệ, điều chỉnh chay mặn thích hợp, thật sự ổn hơn thím Mai rất nhiều.
Sau khi ăn cơm xong, Tô Cẩm bán trái cây về, Hoàng Tuấn Phong thông báo với cô ta là cô ta đã được nhận vào làm.
“Chỉ cần chăm sóc tốt cho hai cậu chủ nhỏ này, sẽ trả cho cô không ít tiền đâu”
Nghe Hoàng Tuấn Phong nói vậy, Tô Cấm gật gật đầu, bảo đảm: “Yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho hai cậu bé này”
Cô ấy đã tới Hà Thành mấy ngày rồi, đi mấy chỗ tuyển người mới, nhưng cô ấy chỉ có bằng đại học, không tìm được công việc thích hợp.
Cuối cùng, nhìn thấy có người trả lương rất cao để tìm giúp việc, cô ấy đã thử tới đây xem một chút.
Không ngờ công việc đơn giản như vậy, chỉ cần nấu cơm giặt giũ, quét dọn vệ sinh, chăm sóc hai cậu bé này là được.
Mẹ vẫn luôn hy vọng cô ấy có thể tới thành phố làm việc, tìm một người chồng trong thành phố, dừng bước ở Hà Thành.
Đây là nguyện vọng của mẹ, cô ấy nhất định sẽ giúp bà ấy hoàn thành, để bà ấy được yên tâm nơi suối vàng.
Mười ngày trước Lí Tiểu Linh đã qua đời, Tô Cẩm giải quyết xong hậu sự cho mẹ, cũng không muốn cứ ở mãi cái thôn Ánh Hoa đầy đau lòng kia, bởi vậy một mình mang hành lý đi tới Hà Thành dốc sức làm việc.
Cô ấy tin chắc, không cần dựa vào bất cứ kẻ nào, cô ấy cũng có thể đủ tạo ra sóng lớn ở Hà Thành.
Công việc giúp việc này, là công việc đầu tiên của cô ấy ở Hà Thành, hoàn cảnh đãi ngộ đều không tệ, chỉ là có một chút vấn đề.
Thăng nhóc tên Long Thiên và Lục Khải Vũ rất giống nhau, cô ấy lo lắng thăng nhóc này là con riêng ở bên ngoài của Lục Khải Vũ, cô ấy đã xem nhiều cuộc sống của kẻ có tiền trong TV rồi Nếu đến lúc đó gặp Lục Khải Vũ, chỉ sợ cô ấy chỉ có thể lại đi tìm công việc một lần nữa.
Thật ra, lần đầu tiên người biết chuyện nhìn thấy Long Thiên, đều sẽ có loại suy nghĩ này.
Ví dụ như Bạch Vĩ Hạo.
Sau khi anh ta nhìn thấy Long Thiên, trước tiên sẽ hẹn Lục Khải Vũ tới Sau khi tan làm, Lục Khải Vũ đang chuẩn bị về nhà với bà xã và con, bị anh ta sốt ruột hoảng hốt gọi ra ngoài, còn tưởng rằng xảy ra chuyện lớt gì chứ.
Ai ngờ, sau khi đi vào nhà hàng đã hẹn, Bạch Vĩ Hạo nhìn chảm chẵm vào anh ta khoảng năm phút, ngay cả đôi mắt cũng không chớp một cái Anh bị nhìn như vậy thì có chút khó chịu, trên khuôn mặt lạnh nhạt xuất hiện vẻ giận dữ “Bạch Vĩ Hạo, ngày mai đài truyền hình sẽ phát sóng chương trình, tôi thấy cậu trông có vẻ rất rảnh rỗi?”
Lúc này Bạch Vĩ Hạo mới thu ánh mắt của mình lại, uống một ngụm trà: “Khải Vũ, chúng ta bắt đầu làm bạn tốt từ trung học, nhìn cậu và Hân Hy yêu nhau, kết hôn, cảm thấy rất vui cho cậu”
Lục Khải Vũ không có hứng nghe anh ta nói những lời này, phải biết rằng để hoàn thành việc trang trí nhà Hồng Vĩ trong bảy ngày, ba ngày cuối cùng này, Mạc Hân Hy vẫn luôn bận rộn ở nhà Hồng Vị, mỗi ngày về đến nhà đã hơn giờ, mệt mỏi ngã lên trên giường là ngủ luôn.
Hôm nay, rất vất vả mới hoàn thành việc trang trí, ở công ty anh download một bộ phim nhựa đang lưu hành gần đây, chuẩn bị chờ đến khi mấy đứa nhóc kia đi ngủ, rồi ở phòng mình xem phim, +âm sự, hưởng thụ thế giới hai người.
Cuộc điện thoại này của Bạch Vĩ Hạo làm anh còn tưởng rằng nhà Hồng Vi xuất hiện vấn đề gì nữa chứ! Nhanh chóng chạy tới đây, ai ngờ trang trí không có vấn đề gì, tên này lại ăn no rửng mỡ.
Tức giận nghẹn lại, anh không kiên nhẫn võ vỗ lên bàn: “Nói trọng điểm!”
Bạch Vĩ Hạo chuẩn bị câu nói, dõng dạc hùng hồn dạy dỗ anh một phen! Nhưng cứ như vậy bị anh cứng rắn cắt ngang.
“Cái đó, hôm nay khi tôi đang giúp cậu trang trí nhà, thấy hai cậu bé ở đối diện nhà cậu, trong đó có một đứa trông giống cậu như đúc.
Cậu đừng nói với tôi, thằng nhóc kia không có liên quan gì tới cậu, chỉ cần liếc mắt một cái là tôi có thể nhận ra thằng nhóc đó là con của cậu”
Nói tới đây, Bạch Vĩ Hạo có chút kích động, cúi người chống lên bàn ăn trước mặt: “Khải Vũ, cậu muốn làm gì mà lại để con riêng của sống ở đối diện nhà cậu, chẳng lẽ cậu muốn ly hôn với Hân Hy sao?”
Lục Khải Vũ nhìn Bạch Vĩ Hạo kích động, khóe miệng nở một nụ cười: “Cậu nhìn thấy Long Thiên và Long Bách?”
“Long Thiên và Long Bách? Cái tên này nghe có chút quen quen?”
Bạch Vĩ Hạo nghiêng đầu suy nghĩ một lát, đột nhiên vỗ đùi: “Cậu hai và cậu ba tập đoàn Long Uy, cậu nói hai thãng nhóc hôm nay tôi nhìn thấy ở nhà mới các cậu là bọn chúng?”