Giang Triết cũng không nói chuyện, chẳng qua là ánh mắt lạnh lùng quét đến mặt quản lý
Dọa cho quản lý sợ đến thở cũng không dám thở mạnh, vội vàng vười nói: “ Tôi chỉ tùy tiện hỏi một chút, tùy tiện hỏi một chút.” Ông ta vừa nói vừa lui về phía sau.
Thượng Đế a, về sau không cần nhận mối làm ăn như vậy, nếu không buổi tối nhất định gặp ác mộng.
“ Những cuộn băng ghi hình này tôi sẽ cầm đi.”
Giang Triết hướng về phía quản lý giơ mấy cuộn băng ghi hình lên.
“ Ngài cầm đi, cầm đi.” Quản lý lau mồ hôi lạnh trên trán, vừa lăm mồm một câu, “ Xin hỏi còn cần gì khác không?”
Vừa nói xong những lời này, quản lý hối hận đến muốn cắn đầu lưỡi cửa mình, Giang tổng, người ta còn chưa nói muốn gì?
Lần này, ông không đợi Giang Triết trả lời, vội vàng nói: “ Thật xin lỗi, thật xin lỗi, cáo từ.”
Ai, khí thế lớn như vậy quả thật không đắc tội nổi.
Giang Triết trực tiếp xuống lầu, tài xế đã sớm chờ ở cửa, vừa nhìn thấy Giang Triết ra ngoài vội vàng mở cửa xe.
“ Công ty.”
Giờ phút này, trong lòng có bao nhiêu gấp gáp. Anh chỉ nghĩ tới việc vội vàng nhìn nội dung các cuốn băng ghi hình này, chỉ muốn biết rốt cuộc là ai? Anh đã hoàn toàn quên chuyện tối qua gọi cho Giang Thiến Nhi, bảo hôm nay buổi sáng sẽ về nhà.
Trên đương đến công ty, Giang Triết gọi điện thoại cho người của bộ phận kĩ thuật, lúc anh đến phong làm việc, chủ nhiệm bộ phận kĩ thuật đã đợi ở cửa.
Giang Triết đẩy cửa ra, đem cuộn băng ghi hình đưa cho chủ nhiệm.
“ Tìm cô gái xuất hiện ở cửa gian phòng V.”
Chủ nhiệm bộ phận kĩ thuật gật đầu, sau đó nhận lấy băng ghi hình.
Giang Triết đi tới cửa sổ nhìn xuống dưới. Chính là ở giữa trung tâm, lối đi bộ đều là người.
Trong đầu anh tinh tế nhớ lại mấy người phụ nữ mình từng lui tới, tựa hồ từng người đều có thể, lại cũng vừa như không thể.
“ Giang tổng.”
Giang Triết quay đầu, chỉ thấy màn ảnh cố định ở trên người một cô gái, cô gái kia vóc người rất giống Giang Thiến Nhi, lúc sáu giờ, cô tiến vào khách sạn, cô từng đi phòng bao của Lý cục, sau đó lại đi theo anh và Trần Âu Lỵ mãi cho đến gian phòng V.
“ Lục Không Cách, Lục Không Cách.” Giang Triết hận không thể một quyền đập vỡ màn hình kia.
Anh lấy diện thoại di động ra, sau đó ấn một dãy số.
“ Thay tôi tìm một người, cậu nên đáp ứng, gọi Lục Không Cách.”
“ Làm sao cậu lại chọc cô ta? Đã nói với cậu bao nhiêu lần, cô gái kia không phải là món ăn của cậu.” Đầu bên kia điện thoại không chút để ý nói, nhưng có chút không tin được.