Lần nữa nhận được điện thoại của nhóm trưởng Cửu cô nương đã là hơn một tuần sau đó.
Tô Nhiên mới vừa tan học, vừa bước ra khỏi lớp vài bước chợt nghe tiếng chuông điện thoại di động vang lên, nhìn màn hình hiển thị kỳ thật có chút ngoài ý muốn, bất quá vẫn là trước tiên nhận cuộc gọi.
“A lô, chào nhóm trưởng.” Bộ dáng vẫn như trước lễ phép.
“... Tôi quả nhiên không nên ôm hi vọng cậu sẽ kêu tôi a Cửu. Ngày nắng tiểu ngốc xin chào, đã lâu không gặp thật là tưởng niệm, bha ha ha... ”
“A... ừm.” Lại vẫn như trước miệng lưỡi vụng về không biết nói cái gì, Tô Nhiên có chút ảo não về năng lực giao tiếp của chính mình.
“Tôi thật sự là đang chán ngấy lên a lại nghe cậu nói hai chữ thôi cũng hiểu được cái gì gọi là thực manh, cọ cọ một cái a. Được rồi tôi sẽ không thừa nhận tôi không nhắn tin thông báo cho cậu là bởi vì muốn nghe một chút âm thanh của Ngày nắng bảo bối a che mặt”. Bất quá Cửu cô nương của chúng ta tâm tình tốt có vẻ hoàn toàn không chịu chút ảnh hưởng nào.
“... Nhóm trưởng cô gọi cho tôi là muốn báo chuyện gì sao? Có phải Trì Quy đại thần có hoạt động? ... Không đúng a, tôi gần đây đều có để ý tin tức trên diễn đàn, dường như cũng đâu có thấy thông báo nào.” Người bên này điện thoại nhỏ tiếng nói như thì thầm.
“Ừ, xem như có hoạt động, bất quá tương đối đặc biệt.”
“Sao?”
“Cậu có biết Trì Quy sama trước có nhận vai chủ dịch() cho một vở kịch đã ra được một kỳ không? Cùng với Cá giấm chua ăn ngon sama hợp tác ấy.”
() Lồng tiếng cho vai chính.
“... Ách, là cái 《Hướng Bắc Hướng Tây》gì đó sao?”
“... Được rồi cưng ơi, tôi biết không thể đối với cậu mà yêu cầu quá nhiều, ít nhất là đối với chuyện này, bất quá tôi phải nói rằng thật ra vở kịch đó tên là 《Hướng Tây Hướng Bắc》.”
“A thật có lỗi thật có lỗi, cái kia tôi không có cảm giác phương hướng, mấy phương diện liên quan đến địa lý cũng không nhớ quá rõ ràng.” Xấu hổ muốn chết, thân là fan hâm mộ của người ta mà đến tên vở kịch người ta thủ vai chính cũng nhớ lầm.
“Phụt, ha ha ha ha. Ngốc manh cậu thật đáng yêu. Bất quá cái đó và cảm giác phương hướng có liên quan nhau sao? Này đơn giản là mắt có vấn đề hoặc là trí nhớ có vấn đề đi.
“... ” Rất muốn giải thích chính mình thật ra không phải trí nhớ kém a, mắt cũng là . không có bất cứ vấn đề gì, nghĩ nghĩ vẫn là nghẹn trở về. Dù sao sai cũng đã sai rồi, giải thích cũng đâu có gì khác biệt.
“Chính là vở kịch kia, xế chiều hôm nay h nhóm CV sẽ phối hợp tập dợt một chút trên YY, cậu có hứng thú đến xem không? Hắc hắc.”
“A? Cái kia không phải không thể xem hay sao? Hình như nội quy diễn đàn có đề cập qua... ”
“Đúng vậy, bình thường là không cho phép xem, một đống người chen chúc nhóm CV khẳng định sẽ bị ảnh hưởng, bất quá chỉ có lần này thôi, hắc hắc, tôi đã tính rồi, cậu dùng nick phụ của tôi, tôidẫncậu đến, tôi đều đã chuẩn bị sẵn hết rồi sẽ không có vấn đề gì, nói cậu hiện tại là em trai của tôi. Đây là phúc lợi đặc biệt cấp cho ngốc manh cậu nha, không được nói nhóm trưởng làm việc thiên vị, khụ khụ.”
“... Như vậy có thể sao?” Chưa bao giờ nhận được cái loại phúc lợi thiên vị thế này, lại thình lình xảy ra như vậy thật là may mắn nhưng cũng có chút sợ hãi, bất quá phải thừa nhận rằng cái loại cơ hội được cùng thần tượng tiếp xúc gần gũi quả thực rất có lực hấp dẫn.
“Đương nhiên có thể rồi, cũng không phải chuyện gì to tát, ngốc manh cậu không cần suy nghĩ nhiều. Ha ha. Cậu có thời gian không? Có bận gì không?
“Có, có! Tôi buổi chiều không có giờ học, sau buổi trưa này liền rảnh!!” Đến khi nghe thấy đối phương ý vị thâm trường cười một cái khiến Tô Nhiên trên mặt không khỏi đỏ lên, ngu ngốc a kích động cái gì, cảm xúc có thể đừng có biểu hiện rõ ràng như vậy được không!
“Hắc hắc, thật tốt quá, đến lúc đó tôi QQ cậu, cậu nhớ rõ phải lên ha. Về phần hiện trường ghi âm, nếu muốn ghi lại cũng có thể tự do mà làm, nhưng đừng truyền ra bên ngoài.”
“Ừ, tôi nhất định sẽ không truyền ra bên ngoài. Cảm ơn nhóm trưởng.”
“Sao hả? Gọi tôi cái gì?”
“... A cửu.”
“Xoa đầu một cái a.”
Đùa giỡn ngốc manh mỹ thụ, chậc chậc, cảm giác quả nhiên rất tuyệt vời a!
...
Ngồi chồm hổm trước máy tính đợi đến hơn h, rốt cuộc thấy biểu tượng cái đầu của nhóm trưởng Cửu cô nương vui vẻ mà nhảy lên.
[Nhóm trưởng A cửu]: Ngày nắng cục cưng mau trả lời! Gọi a
[Ngày nắng]:
[Nhóm trưởng A cửu]: A ha biểu tình này không tồi nha.
[Ngày nắng]: A, tôi kỳ thật muốn gõ ‘Hì hì.’, nhưng mà phương thức nhập liệu quá thông minh.
[Nhóm trưởng A cửu]:
[Ngày nắng]:
[Nhóm trưởng A cửu]: Ngốc manh cậu mau lên YY, tôi gửi ngươi số kênh. Đúng rồi, nhớ rõ sau khi vào phải sửa tên lại thành: Cửu cô nương nha. Cười tà.
[Ngày nắng]: Được. Tôi lập tức lên.
[Nhóm trưởng A cửu]: X.
[Ngày nắng]: Cái kia không phải nói giờ sao? Sao lại vào trước?
[Nhóm trưởng A cửu]: XD giờ chính thức tiến hành, hiện tại mọi người đang nói chuyện phiếm, còn có Trì Quy đại thần nha. Mau tới đây.
Chờ Ngày nắng vô cùng khẩn trương tiến vào kênh, sửa lại tên hiển thị, liền bị cái một cái tên màu cam gọi là ‘Gỗ phế liệu Cửu vương gia’ kéo đến một phòng tên ‘Tiệc trà’.
Còn chưa kịp phản ứng, liền nghe thấy một giọng nam xa lạ vang lên trong headphone, cảm giác trong trẻo hoạt bát.
Giả diện quân: “Người nào đó bà thật sự đem em trai của bà kéo tới a.”
Tô tiểu ngốc vẫn còn đang thở dốc sau đó liền nhìn thấy cái tên màu cam kéo mình vào phòng sáng lên.
Gỗ phế liệu Cửu vương gia: “Ha ha ha ha bà đây bày tỏ đã nói được thì làm được thôi.”
Giả diện quân: “Bà thôi đi. Tôi vẫn nhớ rõ bà nói em trai bà bộ dáng mới hơn mười một tuổi a, bị kéo đến đây như vậy, khụ khụ, sẽ không bị ảnh hưởng gì chứ?”
Qua không tới vài giây, Tô Nhiên liền nghe thấy từ trong headphone truyền đến âm thanh chính mình vô cùng quen thuộc, tim đập nháy mắt nhanh đến không tưởng, ngay cả hô hấp cũng theo bản năng mà không dám phập phồng quá lớn.
Trì Quy: “Cậu cảm thấy, thân là em trai ruột của người nào đó, sẽ ít bị ảnh hưởng sao?”
Giả diện quân: “Ách... Chân tướng quả nhiên là Trì Quy đại thần.”
Gỗ phế liệu Cửu vương gia: “Bà đây thưởng ông một ngón tay giữa!”
Giả diện quân: “Phụt. Chị gái tốt như thế, em trai em chắc chắn áp lực rất lớn đi.”
Gỗ phế liệu Cửu vương gia: “Em trai tôi đối với tôi là tình yêu đích thực, ông ít châm ngòi ly gián. Đúng không em trai? Yêu chị mời gõ số .”
Người nào đó nở nụ cười có điểm đắc ý, che miệng chờ phần bình luận công khai hiện lên mấy chữ thổ lộ.
Mười giây trôi qua.
Hai mươi giây trôi qua.
...
“Em trai!!” Người nào đó xù lông, đồng thời không hẹn mà cùng sáng lên chính là tên của Trì Quy và Giả diện quân, phát ra âm thanh rõ ràng đều là ý cười.
Ngày nắng có chút quẫn bách mà ở phần bình luận công khai gõ xuống mấy chữ.
[Cửu cô nương: Có thể có lựa chọn khác hay không?]
Một vị xù lông cô nương nhìn trước màn hình hiện lên mấy chữ này, một ngụm sữa chua đều sắp phun ra. Có cần... phải trung thực như vậy hai không a!!! Cho dù không thương cũng phải cho chút mặt mũi chứ, lệ tuôn a!
Quả nhiên những người kia cười càng thêm thoải mái, nghe đến tai Tô Nhiên lại là càng quẫn bách đến không chịu được.
Như thế nào trước tiên đã nói như vậy.
Làm mình muốn giả tàng hình cũng không thể được a.
Giả diện quân: “Ha ha, em trai bà rất đáng yêu. Xin chào em trai, anh là Giả diện quân, em có thể gọi anh là anh Giả diện. Thật vui khi được gặp em a.”
Gỗ phế liệu Cửu vương gia: “Nôn... ”
Trì Quy: “... Ốm nghén? Bảo trọng thân thể.”
Giả diện quân: “Ha ha ha ha ha ha, không được, tôi cười muốn tắt thở rồi, ha ha ha ha... ”
Gỗ phế liệu Cửu vương gia: “Sát!!! Trì Quy ông muốn chết có phải hay không! Đắc tội tôi ông nhất định sẽ có phúc lợi thần kỳ!!!”
Trì Quy: “A, tôi không đắc tội cô cũng không cảm thấy cô có thể mang cho tôi cái gì phúc lợi.”
Tiểu ngốc yên lặng nghĩ đại thần quả nhiên là đại thần, chỉ đôi câu vài lời đã giết người không chút nào nhân từ nương tay.
Bất quá...
Ư~, thật sự là rất thích giọng của anh ấy hôm nay, có chút trầm thấp biếng nhác, có chút tùy ý thoải mái, còn có, chút chút đáng yêu.
Người nào đó căn bản không cần ngẩng đầu nhìn gương cũng biết, mặt của mình hiện tại khẳng định hồng đến thật vi diệu.