Ảnh Đế Thần Bí Trộm Cưới: Vợ Yêu, Tới PK

chương 389: anh, tin tưởng em sao? (19)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Không phải sao, Thẩm Lương Xuyên đã điều tra xong, người tiết lộ tin tức là là giúp việc Vương Lan. Ngày đó con gửi hình cho ta, ta đặt thành hình nền, cô ta vụng trộm truyền đi."

Kiều Luyến trừng mắt: " Vương Lan? Không thể nào? Cô ta xem như thành thật..."

"Lòng người khó dò, ta cũng là không nghĩ tới lại là cô ta." Vẻ mặt Hạ Diệp Hoa có chút thổn thức: " Vương Lan ở nhà chúng ta, làm năm sáu năm, ai!"

Kiều Luyến tranh thủ thời gian an ủi Hạ Diệp Hoa: "Vô luận nói như thế nào, cuối cùng chân tướng rõ ràng."

Hạ Diệp Hoa lắc đầu: "Tìm được đầu nguồn ảnh chụp, coi như giống như Thẩm Tu nói, chúng ta cũng không bỏ ra nổi chứng cứ cụ thể. Kẻ đắc thủ phía sau, sẽ không đơn giản như thế. Mai Phượng kia..."

Nói đến đây, trong ánh mắt bà lóe lên tia sắc bén: "Không đơn giản."

Kiều Luyến không có nói chuyện, chỉ cúi đầu.

Không đơn giản sao?

Nhìn bà ta mê hoặc Thẩm Tử Hào mê hoặc, đến mẹ ruột cũng không nhận rồi!

Chỉ là Hạ Diệp Hoa nói một chuyện khác...

Kiều Luyến cười khổ một cái, chuyện giữa cô và Thẩm Lương Xuyên, liền xem như nháo một hôig, có thể qua sao?

Kiều Luyến buông thõng con ngươi xuống.

Ngày thứ hai, là cuối tuần, Kiều Luyến không có đi làm.

Chừng mười giờ sáng, cô nhận được điện thoại của Thi Niệm Diêu: " Em giúp chị điều tra xong, rất khéo, bây giờ Lý Thụy đang ở Bắc Kinh, địa chỉ em sẽ gửi cho chị."

Muốn tra tìm địa chỉ người nổi tiếng, kỳ thật không dễ dàng, Thi Niệm Diêu hỏi Mạc Tây Thừa một chút, liền có thể hỏi rõ ràng.

Kiều Luyến gật đầu: " Được, cám ơn."

Cúp điện thoại, địa chỉ được gửi qua.

Kiều Luyến lập tức rời giường, rửa mặt xong, mới bắt đầu đi tới chỗ Lý Thụy.

Cô cũng không phải là muốn khẩn cầu Lý Thụy tha thứ, cũng không phải là muốn Thẩm Lương Xuyên tha thứ cho cô, cô chỉ là đơn thuần, muốn vì sai lầm quá khứ, nói lời xin lỗi.

Chỉ là cô cũng không biết, có một người, tới sớm hơn cô.

-

Trong biệt thự thanh lịch.

Lý Thụy người đã trung niên, nhưng anh tuấn như cũ, nho nhã nhìn lấy Thẩm Lương Xuyên, cười rót cho anh một chén trà: " Đại ảnh đế của chúng ta, làm sao rảnh rỗi chạy đến chỗ tôi vậy?"

Thẩm Lương Xuyên nhìn ông một cái, mím môi, cúi thấp đầu xuống: " Thầy Lý, tôi tới, là muốn nói cho thầy một chuyện."

Trong làng giải trí, người bình thường tư cách cao đều được xưng là thấy.

Người người thể được Thẩm Lương Xuyên thành ý xưng hô một tiếng thầy, chỉ có Lý Thụy.

Lý Thụy cười: " Nhìn cậu một bộ khổ lớn thù sâu như vậy, chuyện gì, để cậu rối rắm như thế?"

Thẩm Lương Xuyên chậm rãi ngước mắt: "Năm đó, ký giả đào tin thầy ở bên ngoài, tìm được."

Lý Thụy sững sờ.

Thẩm Lương Xuyên hít vào một hơi thật sâu, đứng lên cúi đầu với Lý Thụy: " Thầy Lý, rất xin lỗi, người phóng viên này, là bà xã của tôi."

Lý Thụy lại giật mình: " Trùng hợp như vậy?"

Thẩm Lương Xuyên gật đầu, ánh mắt kiên nghị: " Tôi đã từng thề, tra được người đó là ai, nhất định khiến ký giả đó không thể lăn lộn ngoài đời. Nhưng bây giờ..."

Anh nói đến đây, ánh mắt trầm xuống, trong đôi mắt mang theo thở dài, quyết tuyệt: "Tôi chỉ sợ không làm được."

"Thầy Lý, nếu như thầy còn có lòng oán khí, cứ trút lên tôi, lỗi của cô ấy, là lỗi của tôi, tôi sẽ gánh chịu hậu quả."

Mỗi chữ mỗi câu nói ra, mang theo kiên nghị và bảo vệ, còn mang theo áy náy với Lý Thụy.

Anh cúi thấp đầu, giữa Lý Thụy và Kiều Luyến, cuối cùng anh vẫn lựa chọn cô.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio