Anh Trai Ơi! Em Yêu Anh!

chương 6

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sáng mai, tôi lên trường với cái mặt buồn như đám tang lên trường, anh Thiện hỏi tôi sao thế? Tôi trả lời:

không sao giờ chẳng nhớ Như, Thư, Quỳnh, Hiền là ai hết á!

- Này, Như, Thư, Quỳnh, Hiền là bạn thân của em! Họ học với em từ năm lớp đến bây giờ trừ Như ra vì Như là bạn mới chuyển dô!

Em nhớ ra rồi, anh đã từng đi qua Như bị đụng vai Như nên anh xin lỗi phải ko?

- ukm! Em nhớ hay zị!

Tks anh nha! Anh trai Thiện!

- Ukm! Không có chi! – mặt như trái ớt chuông nhà tôi và trả lời:

Tôi đang đi vô lớp học thêm thì bị đụng vai với chỵ Bảo Anh, tôi không nhớ là chỵ này có quen hay ko? Chỵ ấy bắt tôi nhặt sách vở lên và phủi cát trên váy chỵ ấy!

Tôi chẳng biết zì mà hỉ biết làm theo, tôi cố gắng xin lỗi mà chỵ ấy cứ khăng khăng đòi tôi phải nghiêm chỉnh lại, con gái mà như con trai!

Tôi rất bực mình về chuyện đó, Như nói:

- Chỵ ấy là con chủ tịc ngân Hàng Combank á!

Đúng là tiểu thứ, ghét quá đi!

- Nghe nói giàu lắm! Giàu hơn nhà mày luôn á Phương!

Nhà tao là con của trưởng làng xã và có vài dì ở mỹ nên nhà tao mới giàu! Tao còn quen được con của ông hiệu trưởng trường mình luôn né!

- Mày gan quá hơ!

Ukm chắc gan!

Tôi với Như ngồi cười chỵ Bảo Anh vì có tính tiểu thư, nhà tôi thì quyền quý nhưng tôi không tiểu thứ, biết rử chén, quét nhà, nấu ăn, chăm em,…. Và có tính giống con trai nên không như tiểu thứ!

Tôi về nhà vứi cái mặt như bánh đa chiều, mẹ tôi hỏi:

- sao vậy?

Dạ không sao!

- Mai là ngày mặc áo tự chọn đấy, con mặc cái nào mẹ mua cho!

Siêu nhân nhện

- Giống con trai quá!

Mẹ mua cho con cái chân váy đen với áo sọc hết!

Tôi mở điện thoại Oppo lên thấy, tiên nhắn của anh Thiện:

- Mai ngày mặc áo tự chọn đấy, Phương mặc áo đá banh cặp với Thiện nhé!

Tôi liền nói với mẹ mua cho con đồ đá banh Rain và in tên Kỳ Phươngg nhé!

Thế là, mai tôi mặc đồ đá banh giống như in với anh Thiện, tôi số anh Thiện số luôn, tôi Kỳ Phương , anh Thiện là Duy Thiện! Tôi đều sửng sốt hết, ai cũng nhìn vào chúng tôi như là chúng tôi là ny với nhau!

Như nói với tôi:

- người gớm lắm nhe!

gớm mặt mày ấy! Tao chỉ là trùng hợp thôi mà!

- chưa chắc nhé!

ukm chưa chắc! :

- Mặt nó cười kìa!

Ai???

- Duy Thiện của bà đó!

co cần mày nói rỗ ra như vậy ko!

- Cần!

Tôi vào với học với cái mặt buồn vui, con Hương vào lớp hất sách vở tôi xuôgs rồi lấy mực hắt lên áo tôi, tôi liền đứng dây qua bàn Hương nói:

có cần tôi cho sác vở bạn cũng bị có mực ko?

- Mày dám!

Ukm tao sẽ dám!

- Được tao quăng dủ mực!

ok!

Tôi liền chạy dô nhà vệ sinh thay áo! Mà ko có cái áo nào cho tôi thay nên tôi phải rửa bằng nước cho sạch, nhưng nó ko ra. Bất ngớ cánh tay đưc cho tôi cái bộ đồ đá banh, tôi hỏi:

ai zị?

- Anh á!

zạ vângg! Em ra được mà!

- Đừng ra, thấy hết bây giờ! Ngại lắm!

có sao âu! – Tôi ra thấy anh thiện mặc áo đá banh khác !

- Trời! Áo zì mà mực ko zị !

Zị mới nói! Ny cũ của anh á!

- ớn quá đi!

- Mặc áo anh đi, anh cho mượn đấy!

Ok

Tôi zô phòng mặc áo lại, và ra ngoài tôi mới phát hiện ra rằng, áo tôi còn giống như em sinh đôi với áo anh Thiện! Tôi bất ngờ như thế, và chữ còn giống nữa! áo chũ DUY THIỆN luôn! Trời!

Tôi vào lớp, ai cũng ồ vì sao tôi lạo có thêm áo nữa! Ngày hôm đó, Hương tức lắm,tức dô bờ luôn vì tôi với anh Thiện mặc áo cặp!

Toi thì ngại và vui tôi chẳng biết tả sao đây!

Trường tôi đang tổ chức cuộc thi dành cho lớp ,, và ; cuộc thi là “ Lịch sử Khánh Hòa” Luật chơi:

- Các học sinh trong trường phải giới thiệu các tiêu biểu của Diên Khánh và lập bài nghị luận chứng minh nộp cho cô Phượng để cô Phượng chấm điểm!

- Chỉ thi cặp và thi cặp là gái với gái và trai với trai! Ưu tiên cho trai với gái!

- từ ngày / => / nhé! Phần Thuwỏng là được nhà trường nên lên trước trường và dán trên phần văn học !

Từ giải khuyến kích đến giải nhất thì được đi tham quan di tích Diên Khánh ngày đêm

Tôi không muốn tham gia vì tôi chỉ có mình sao thi được! Tôi thì FA rồi , không thi được rồi! Tôi vừa giỏi sử với văn mà thi ko dc! Bạn tôi đều có cặp hết! Bỗng nhiên anh Thiện dẫn tôi vào thư viện nói:

- Chúng mình thi nhé!

không đâu! Hương kìa

- Hương với Như rồi ko sao âu!

_ Hay anh thi với em nhé anh! – Hương tới nói:

- Em giỏi văn hợ!

_ Ukm em giỏi mà!

- Mẹ anh nói em học trong lớp , sử em toàn với ko!

_ Do em ko suy nghĩa!

Thôi anh thi với Hương đi! Em ko có cửa

- Không anh sẽ thi với Phương! – Khoắc vai tôi:

_ KHÔNG, THI VỚI EM!

- Ko thì với em, em dở sử lắm!

Rồi anh ấy dắt tôi vào phòng đăng kí thi, cô Hà ( là người quản lí các cuộc thi trong trường) nói:

_ Chúng em muốn thi “ Lịch sử Khánh Hòa “ à!

- Vâng ạ! – Anh Thiện nói:

_ Các em chỉ quyền thi cặp nhé, cặp bài viết nhé, à mà sao cs mình cháu vậy Thiện phải thêm người nữa mới thi nhé!

- Dạ, đây ạ em Trần Thị Kỳ Phuwong với Võ Huỳnh Duy Thiện cặp ạ!

_ Hiếm á nha! Nãy giờ chưa có gặp trai gái nào hết nhé! Thôi, giờ đứa cầm tờ giấy và điền vào bảng đăng kí nhé!

- Vâng ạ!

Tôi với anh Thiện ngồi vào bàn mà làm , rồi có đoạn thông tin: em là gì của nhau mà phải thi? Tôi chẳng biết trả lời sao! Anh Thiện nói:

- Là ny

Dỡn hoài!

- Ukm dỡn!

là bạn

- Ukm tốt!

Tôi điền vào là Bạn, anh Thiện điền vào họ và tên anh Thiện làm tôi mắc cười vì chử xấu sao là Võ Huỳnh Den Thiện , anh Thiện mặt ngây thơ chẳng biết! Tôi nộp đơn cho cô ! Tôi vào thư viện ngay để tìm hiểu về Khánh Hòa anh Thiện nói:

- Mẹ anh nói không sai, em là người hay muôn tìm hiểu, hồi bữa mẹ anh cho lớp tìm hiểu về Lương Thế Vinh, chỉ mình em là người đọc được câu chuyện của Lương Thế Vinh vì em đã về tìm hiểu kĩ! Giờ em cũng zị!

Rồi sao hả!

- Em chăm chỉ!

Tôi nghe câu đó làm tôi ngại, tôi chỉ biết chăm chú mà đọc các bài về Khánh Hòa! Và ngày nào tôi cũng phải lên Thư Viện. Có lần , vào h chiều m tôi vào Thư viện để coi lại sách, Do trường tôi cửa tự động nên kích hoạt h sẽ đóng cửa, anh Thiện vào Thư Viện lúc h và cầm theo điện thoại, bánh, osi, và hộp cơm hộp. Tôi bất ngờ thấy anh ấy ở đây! Tôi nói:

Vào hồi nào vậy!

- Đến đọc sách để làm bài văn!

Giỏi dữ, đâu có đi chiên trường đâu mà cầm theo nhiều đồ ăn dữ zị !

- Anh hay đói nên cầm theo, anh quên mang nước rồi em có cầm ko!

Có nhiều lắm, binh luôn, do em mất nước uống nhiều!

- Ukm!

Chúng tôi trong thư viện mải miết đọc truyện quên cả thời gian, bỗng cánh cửa báo là còn phút nưuã sẽ đóng cửa , tôi ngủ quên mất không biết bao nhiều giờ nữa , anh Thiện kêu dậy! Tôi dậy thì còn giây nữa đóng cửa ! Thế là toi với anh thiện bị nhốt trong phòng ! Mệt thật đấy, nhốt với ông này nữa!

Anh Thiện nói:

- Anh nói với mẹ là h anh về mà chưa có về!

Em thì cũng thế!

- Anh gọi mẹ anh đã , nói con ở trong thư viện tối hôm nay để học bài!

Chắc em cũng thế quá!

Tôi cầm điện thoại của tôi và gọi mẹ, mẹ tôi nhấc máy:

- Alo, con gái

Mẹ tối nay con ko về được vì lo ôn bài thi nhé mẹ!

- Ukm cố gắng thi nhé con!

Dạ con sẽ thi thắng!

Anh Thiện nhấc máy nói:

- Alo, ai zị?

_ con á mẹ! thằng Thiện của mẹ á! Không nhận ra luôn!

- À! Sao giờ chưa về!

_ Tối hôm nay con về không được nhé mẹ! Con lo ôn thi ở trường nên mẹ ngủ trước néh!

- Ukm con ngoan quá đi! Mẹ nghe nói con Thi với em Phương đúng ko?

_ Dạ! Mẹ giận con ạ!

- Làm zì có! Con tốt số lắm thi với em ấy! Em ấy từng thi đoạt giải vàng về cho trường môn Lịch Sử ấy!

_ Dạ con ôn thi nhá mẹ! PP mẹ!

- Ukm

Thế là chúng tôi ngồi đó đọc sách và ôn bài! Tôi thì đói bụng, anh thiện cho tôi ăn hộp cơm mà anh Thiện mang sẵn! Tôi ngồi ăn và anh thiện chọc tôi là ăn như heo! Tôi wanh anh ấy như em tôi ! Tối ngủ , tôi chẳng biết ngủ thế nào, anh Thiện nói:

- Ngủ đi để anh làm cho, Phương!

Không, anh làm là sao! Em làm cho!

Tôi ngồi chăm chỉ làm, tôi bị cận nặng nên quên mang kính, anh Thiện cho tôi mượn kính của mẹ anh ấy! Tôi mang vào thấy rõ, tôi hỏi mẹ anh cận bao nhiêu độ, anh ấy nói là:

- o !

Giống em!

-Ukm lo làm đi!

Tôi lại bắt đầu chăm chỉ viết và ghi chép lại, tôi vừa làm vừa nghe nhạc , điện thoại anh thiện hết phin nên phải sạc pin, tôi nhận ra rằng, điện thoại tôi ới anh Thiện giống nhau nên cục sạc giống nhau, trời cái zì cũng giống chết tôi luôn á! Anh Thiện nhìn tôi chằm chằm, tôi hỏi:

Nhìn dữ zị!

- Em giống mẹ anh quá!

Giống zì, anh đừng nói em là má anh nha!

- Chắc zị! :

Bực mình nè!

- sao?

Khúc này viết sao ta!

- Em giỏi văn mà viết đi!

cái đồ phụ thuộc!

Tôi vừa viết vừa hát, tôi ngủ tại trên bàn luôn. Sáng mai, tôi tỉnh dậy thì thấy mình đang ở trên phòng y tế, anh Thiện là người ngủ cùng tôi và là người chiệu rét để tôi ấm! Tôi hết hồn và nói:

Anh Thiện đâu?

- Đi ăn sáng rồi em!

Vâng ạ!

Tôi sửng người vì công lao của anh Thiện cho tôi!

Ngày mai, bài tôi chưa hoàn thiện xong, tôi phải vào nhà Thiện để hoàn thành xong! Cô Phượng rất mến tôi, cho tôi ăn cơm tại nhà cô Phượng! Cuối cùng, bài chúng tôi đã xong! Tôi với anh ấy đem đi nộp cho cô Phượng để chấm! Ngày / mời tất cả các cặp dự thi vào phòng đăng kí của cô Hà chấm điểm!

cô Hà nói:

- Các cặp bị loại là! Như- Hương, Thư- Thảo, Hằng- Thủy và Đạt- Trâm các em bị loại vì bài thi có phần giống trên mạng!

- Các bài khuyến kích : Thảo- yến, Hương( c nhé) – Trâm, Bình-Phú, An- Bình

- Các bài giải ba: Minh- Ánh, Vũ- Đào và Khánh- Yến

- Các bài giải nhì : Hiền- Yến và Cúc- Giang

- Bài giải nhất là …………………. – Tôi hồi hộp không biết có bị loại hay không, anh thiện nói:

- Không sao đâu, đừng rung!

Em biết mà!

- Bài nhất sẽ được công bố tại trường nhé!

Chúng tôi chờ vào ngày chào cờ cả trường và công bố :

- Cô mời cặp này lên tại đây nè!

em Vũ Minh Anh Phúc lớp c và em Dào Thì Hồ lớp D

em Trần Thị Kỳ Phương D và em Võ Huỳnh Duy Thiện lớp D

bài em này được đánh giá cao về bài viết và chữ đẹp, hình vẽ ! Như bài của em Phúc và em Hồ chưa có phần này:

“ Yến sào khánh hòa là đặc sản của tỉnh chúng ta, lịch sử của nó cũng đã gắn liền với tất cả mọi người”

em chưa có phần lịch sử Yến sào mà trong tất cả bài thi cũng chưa có phần đó! Chỉ có mình bài em Phương- với em Thiện lại có nên cặp đôi giải nhất đó là….

Em Trần Thị Kỳ Phương và em Võ Huỳnh Duy Thiện !

Tôi không tin vào mắt mình là bài chúng tôi thắng đến thế, thấy mặt Hương tức giận tôi cúi mặt xuống và tất cả mọi người vỗ tay! Cô nói:

- em còn lại thì sẽ nhận giải nhì! Các em mà được nhận giải khuyến kích đến giải nhất được đi tham quan di tích Diên Khánh ngày đêm nhé!

Chúng tôi ôm nhau mà vui mừng hớn hở và ngày mai đúng giờ tôi với anh Thiện phải lên trường để tốc hành đi! Tôi cầm theo nước và quần áo ở trong balo rút mà mẹ tôi mua cho tôi, tôi cầm theo đôi patin và điện thoại, latop , máy ảnh! Tôi vui vẻ đi, còn Hương thì tức tối khi nhìn thấy tôi đi! Lên xe, tóc tôi lùa và gió mát làm tôi nhiều niềm vui, anh Thiện ngồi gần chỗ tôi tôi không cho ngồi gần nên anh Thiện ngồi với cô Phượng, di tích lần đầu là Trần Hưng Đạo, tôi chụp lại và ghi chép các trận đánh và năm sinh. Cô Phượng nói:

- Phương yêu lịch sử nhỉ!

Vâng ạ!

- con biết Trần Hưng Đạo còn có tên zì nữa ko?

Dạ Trần Quốc Tuấn ạ!

- Giỏi!

Vâng ạ!

Anh Thiện thì mải mê coi các bức tượng, cô hỏi:

- Thiện , Trần Hưng Đạo có tên là gì Thiện?

Zạ , mẹ hỏi con , con biết hỏi ai, con quên hết rồi mẹ?

- Thằng con mất nết, thầy em Phương ko, nó nhỏ con tuổi à mà biết!

Vâng ạ!

Thế là ngày đã qua, tôi phải đi ngủ để dưỡng sức mai đi nữa! Tối toi đăng tải hình và nói:

’ bức ảnh này làm ai nhớ đến zì nào!”

Tôi lại soạn lại những bức ảnh mà tôi đã chụp hồi sáng, cô Phượng nói tôi ngủ cùng anh Thiện, tôi ngại ngùng nói:

cô ơi! Trai , gái ngủ chung cô ko nói zì à?

- có sao đấu con, con cũng từng ngủ chung với cô con mà!

Hồi nào cô?

_ hồi mấy con bị nhốt trong thư viện á!

dạ vâng!

Tôi chỉ có thể nói là ngẹn ngùng mà ngủ cùng với Thiện thôi! Tôi nói với nó:

Giờ ngủ sao? Có cái giường à!

- Thì chung chớ sao?- Anh Thiện mặt cũng ngại nữa nói chi ai:

Em ngủ dưới đất, anh ngủ ở trên nha!

- Zị cũng đỡ mà cái lo nhất là có chăn gối nữa đâu mà ngủ dưới đất hay ở trên! - Tôi muốn chóng mặt:

Bỗng nhiên cô Phượng qua nói:

- Chưa ngủ hợ??

Vâg ạ cô, còn soạn lại ảnh hôm này và viết văn lúc về nữa cô!

- Con chăm quá ta! Còn Thiện con làm zì?

_ Dạ………zạ, con onl facebook nhắn tin với mấy đứa bạn ạ! Nó hỏi vái cái con bực mình quá!

- Thiện không đó? -_-

_ Vâng mà! – Mặt anh Thiện đã hiện lên chữ nói dối:

- Đưa mẹ xem!

_ Tự nhiên chuyện riêng tư chúng con mẹ xem chi!

- Lẹ..! – Rồi mẹ con dật cái điện thoại, còn tôi thì ngăn lại như hên xui được, cuối cùng tôi nói:

Anh Thiện! Đưa cho em mượn điện thoại để xem lại ảnh con cá Ngựa mà hòi chiều có mình anh chụp được á!

- Ukm, anh cho cho! – anh Thiện đưa cho tôi cái điện thoại:

Con đưa cho cô Phượng nè cô:

_ Cảm ơn con nhá! Mày chết với tao thằng con nhỏ!

- người lừa con! Con không chịu đâu, đấu luôn sao thắng!

_ Kệ con!

Kệ anh , em làm việc ! – tôi le lưỡi ra trêu chọc.

Cô Phượng kiêm tra xong và trả cho anh Thiện, tôi đang ngồi viết cho nó xong ròi ngủ tự nhiên anh Thiện ở đằng sau ôm tôi nói:

- Đừng nhúc nhít, ở yên đây anh ôm cái thôi rồi buông!

Không được ! Lõ cô Phượng thấy rồi sao?

- Cô Phượng đi ngủ luôn rồi!

Sao anh biết!

- Tính mẹ anh vậy mà! Anh chỉ ôm lát rồi buông thôi!

Tôi chỉ thở nhẹ mà để cho anh ôm và lát anh Thiện buông ra và khuyện tôi đi ngủ!

Tôi từ từ bước lên giường chia đôi mà chúng tôi đã làm, tôi đang cầm điện thoại và nhắn tin với con Như và Duy , đến phần nhắn tin Duy anh Thiện dật mất điện thoại tôi :

- Nhắn tin cho ai ?

Ai đâu?

- Cái zì đây “ Duy ơi! Đang làm gì đó?” Là sao?

Thì nhắn tin chơi thôi!

- Không tin!

Không tin kệ anh trả em điện thoại!

Tôi lùn bằng anh Thiện lên với tới chiếc điện thoại không được, tôi đang bất người dậy lấy điện thoại thì anh Thiện kéo tôi xuống nằm ngủ , anh Thiện ôm tôi cái nưã nói:

- Anh Thích ôm em gái của anh!

Em gái zì? Chỉ là em gái không ruột thịt mà!

- Anh vẫn xem em là em gái đẹp nhất đấy!

Chưa chắc!

- Con gái sau này anh yêu sẽ là con gái của chúng ta , được không?

Mệt, ngủ!

Chúc ngủ ngon, rồi tôi bật ta ra ngủ cho đến sáng!

Sáng mai, chúng tôi đi tham quan ViỆN HẢI DIÊN NGỌC, tôi thích nhất là xướng voi rất đẹp làm tôi ngắm mãi! Sau đó chúng tôi đi ăn phở rồi về trường. Trường nhiệt liệt đón mừng chúng tôi trừ Hương ra, tôi về trường tôi tặng quà cho các bạn , tôi đến bên Hương nói:

Tặng cho bạn nè! – tôi đưa hộp quà con ốc biển có khắc tên Hương

- Tao không cần! Tao chỉ cần Thiện !

Mày thích nó rồi! – Tôi đưa ốc cho Hương rồi tôi đi!

Tôi đi qua lớp Duy ( D) tôi đưa cho nó cái vòng tay có khắc chữ Duy, nó vui vẻ và nhận ngay!

Tôi nhìn anh Thiện với ánh mắt muốn khóc, anh Thiện hỏi tôi:

- Sao zị?

Có người làm khóc!

- Ai?

Chỵ kia kìa!

Anh Thiện dẫn tôi lên lớp B và hỏi:

- Ai làm cho bé Phương khóc?

_ Em đó! – Chỵ Bảo Anh ra nói:

- Sao làm thế?

_ Em đó tặng quà cho em mà nói giọng chanh chua!

- Phương, em có làm không!

Không! Em nói là em tặng quà cho chỵ nè! Chúc chỵ ngày tốt lành, rồi xong chỵ đó đem quà em bỏ zô rọc rác luôn!

- Em làm zị hở? Em Bảo Anh!

_Vâng em làm!

- Em xin lỗi bé Phương đi!

Thôi không cần đâu! Chỵ đó biết lỗi là được rồi!

- Em hiền quá Phương!

Không sao đâu! Chúc chỵ Bảo Anh an lành nhé! – Tôi nhéo tai anh Thiện đi môtj hồi rồi nói:

- Đau…đau..đau! Thả ra ik!

Anh đáng đời!

- Thôi! Anh thấy thích chỵ đó quá!

Chỵ nào?

- Chỵ Bảo Anh! Dễ thương quá! Em qua chỵ đó nói là anh tỏ tình chỵ đó!

Tôi lặng lẽ đi khi biết điều đó! Anh Thiện đã qua tỏ tình và anh Thiện với chỵ Bảo Anh quen nhau! Rồi chỵ Bảo Anh đã tò mò về em gái của anh Thiện, anh Thiện đã nói là để ngày mai rồi sẽ biết em gái của anh Thiện! Anh Thiện nói tôi :

- Mai em lên nhà anh nhé!

Chi vậy> Chỵ Bảo Anh ghen chết!

- Nhớ lên á! Không là chết với anh!

Rồi!

Ngày mai, tôi đến nhà anh Thiện, anh Thiện đưa tôi bộ đồ đá banh giống nhà đằng sau viết: ‘ Anh Trai Thiện” “ Em Gái Phương”

Tôi bất ngờ, tôi được anh Thiện chở đi qua đâu đó, ai nhờ anh Thiện chở tôi qua Trà Sữa mà tôi đã từng mơ ước muốn zô! Anh Thiện nói với tôi:

- Em biết gặp ai không!

Không anh Thiện!

- Em uống zì?

Bạc Hà

- Em toàn thích uống thế!

Bỗng nhiên , chỵ Bảo Anh bước zô quán mà tôi với anh Thiện đang ngồi, chỵ ấy mặc áo rất đẹp và đôi giày mà tôi đã thấy trên mạng! Tôi choáng lắm, anh Thiện nói:

- Bảo Anh ngồi đi!

_ Vâng!

- Em uống zì?

_ Nước dâu!

Điệu đà! Ghét quá!

_ Em nòi zì thế? Mà em là ai?

Người mà chỵ quăng hộp quà đó!

_ Thì ra là zị! Mà em ngồi cạnh anh Thiện làm zì?

- Anh rồi đi!

_ Vâng

Chỵ ấy ngồi xuống rồi uống ly nước dâu và hỏi:

_ Em gái anh đâu!

- Nãy giờ quên! Đây là em gái của anh: Trần Thị Kỳ Phương!

_ Zị ấy hõ? Nhìn giống má anh quá!

Em trả mà! Má của anh Thiện là cô Phượng mà!

_ Con nhỏ này còn nói nữa!

Rồi sao! Em nhay hồi giờ! Chỵ nhay em, em nhay lại!

- Rồi! Anh đi đây nhé!

Tôi thì vô cùng bực bội và nói với chỵ Bảo Anh:

Chỵ tiểu thư quá!

_ Chỵ quen rồi nhóc!

Em giàu mà có tiểu Thư đâu!

- Em khác chỵ khác!

Chắc khác??

- Em mặc áo đôi với anh Thiện hợ!

Vâng ạ!

Tự nhiên, chỵ Bảo Anh hắt nước lên người tôi, tôi hỏi:

sao chỵ làm zị?

_ Em đi ngay, đừng để chỵ thấy mặt em!

Chỵ hay quá hơ! Anh Thiện có làm zì chỵ hay em đâu mà chỵ phải làm zị!

_ Em không được đến ần anh Thiện nưuã!

Tôi về nhà, tôi ấm ức lắm! Sao chỵ đó lại hắt nước lên người mình!

Anh Thiện ra hỏi bé Phương đâu! Chỵ Bảo Anh nói là tôi có việc gắp lắm phải đí!

Làm zì có! Tôi làm zì có việc gắp chớ !

Tối đến, tôi thấy trên FACEBOOK anh Thiện đăng tải hình đi chơi hồi chiều, cũng có tôi như chỉ tấm!

Tôi đăng stt :

“. Mất thật rồi! Mất anh rồi! Anh thích chỵ đó rồi! Anh lại là như thế! TT.TT

Anh trai zì mà ngày nào cũng lấy ny ra hù! Là sao! Anh không xem em là em gái! TTTTTTTTTTTTT_TTTTTTTTTTTTTTTTT !”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio