Ba Ba

chương 49-1: mục đích thực sự

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thạch Tư Nhiên nhận được điện thoại, vội vã vào bệnh viện ngay.

Nhiếp Ân cũng đi theo anh ta. Khuôn mặt tái mét, lo lắng không tránh khỏi. Vậy mà nói là đã quên sao?

Tiểu Lạc ngồi trên chiếc ghế chờ bên ngoài phòng cấp cứu đã lâu. Bà Thạch phát bệnh, hiện tạm thời qua cơn nguy hiểu. Chỉ tiếc là….

-Cô ta….Bảo cô ta ra ngoài ngay. Ra ngoài….

Bà Thạch vừa nhìn thấy Nhiếp Ân đã hét lên giận dữ. Nỗi đau bị lừa gạt, phần lớn đến từ việc quá hy vọng. Tiểu Lạc….Tiểu Lạc đáng yêu như vậy, tại sao lại không phải là cháu của bà. Thạch Tư Nhiên là đứa con trai duy nhất. Không lẽ….không lẽ nó lại trở nên như vậy sao?

-Mẹ…

-Nói cho mẹ biết….- Tay vẫn còn cắm kim truyền dịch, đầu ong ong đau đớn nhưng bà Thạch Vẫn cố gượng hỏi con- Cái đó….Có thật không?

-Sao ạ?

-Chuyện…đó….Chuyện con…con không thể…không thể có con….

Thạch Tư Nhiên khựng lại. Anh ta nhớ đến thứ lúc nãy nhìn thấy ở nhà. Là một tập giấy tờ. Giấy gì đây? Sao lại có thể khiến mẹ kích động như vậy? Rốt cuộc là….

….-Tiểu Lạc à….

Tiểu Lạc nằm gọn trong lòng Nhiếp Ân, thản nhiên lau nước mắt cho cô. Chị gái này gần đây rất thích khóc. Vậy mà cứ luôn miệng bảo sẽ che chở cho người ta….Thật là….

-Em muốn gì?

Thạch Tư Nhiên thình lình xuất hiện. Trên tay anh ta là một xấp hồ sơ. Nhiếp Ân chưa kịp đứng dậy, mớ giấy tờ đã tung tóe dưới sàn nhà.

-Em giải thích đi!

Mỗi người đều có một giới hạn, một cấm kị nhất định. Trong lòng Thạch Tư Nhiên, đó là mẹ anh ta.

Bà Thạch chờ mong cháu. Dù bà có là người toan tính, có đối xử khắc nghiệt, có ghét bỏ Nhiếp Ân đi nữa, bà cũng là người thân duy nhất trong đời, là điểm yếu chí mạng trong lòng Thạch Tư Nhiên. Ai động đến bà cũng không được, cho dù đó có là người con gái anh ta yêu, anh ta làm lỡ cả cuộc đời cô gái ấy vì thù hận. Mà thù hận này sở dĩ trở nên sâu nặng, phần lớn cũng do người mẹ đã không ngừng gieo vào đầu Thạch Tự Nhiên.

-Giải thích gì?

-Báo cáo được làm rất công phu, còn có con dấu của bệnh viện lớn. Nghề của em là lừa đảo. Tạo ra hồ sơ y khoa báo cáo tôi vô sinh, thực sự em muốn gì?

Tiểu Lạc dù trưởng thành lớn cũng chỉ là một đứa trẻ. Nhưng nó lại làm tổn thương mẹ của Thạch Tư Nhiên. Anh ta không hề yêu thương Tiểu Lạc, hắn sẽ làm gì thằng bé đã dám chạm đến mẹ hắn đây?

-Ba ba….

Tiểu Lạc bỗng nhiên kêu lên. Thạch Tư Nhiên kinh ngạc. Tiếng ba ba khiến anh ta như tê liệt. Đáng lẽ ra….

-Ba ba ơi, ba ba đừng giận mẹ…Mẹ không biết gì hết….Có người…có người bảo Tiểu Lạc đưa cái đó cho bà nội coi. Bà nội coi xong sẽ không còn tức giận với mẹ nữa. Tiểu Lạc không biết, không biết lại làm bà nội giận. Xin lỗi ba ba….Xin lỗi ba ba….

Thạch Tư Nhiên cũng từng đóng kịch. Nhưng chỉ đóng khi lớn. Anh ta không biết trong thế giới của những kẻ lừa đảo, tuổi tác không phải là vấn đề lớn. Quan trọng là ai diễn giỏi nhất. Ai là người đưa người khác vào mê cung lừa đảo của mình.

Nhiếp Ân cũng không đoán được hành động và suy nghĩ của Tiểu Lạc. Dù đây có là một vụ “làm ăn riêng” đi nữa thì ai là người thuê Tiểu Lạc? Là người đang thao túng mọi chuyện. Báo cáo vô sinh của Thạch Tư Nhiên, thật ra nhằm mục đích gì?

-Ai…Là ai đã làm vậy? Ai muốn con….

-Là…là….một bà bà ạ -Tiểu Lạc lắc đầu, giọng vẫn còn sợ hãi- Bà bà nói….Chỉ cần chọc cho bà nội tức giận, ba nghĩ là mẹ làm sẽ không ăn hiếp mẹ….Bà ấy cũng….cũng cho tiền Tiểu Lạc nữa….Tiểu Lạc có nhiều tiền, có thể làm nhiều thứ. Rất nhiều….

-Tiểu Lạc….

Một khi vẫn còn chưa buông mặt nạ “ngoan ngoãn, yếu ớt” đó xuống, Tiểu Lạc vẫn đang đóng kịch. Vai diễn đang thành công hay sẽ thất bại? Dự cảm không lành tràn ngập khắp người Nhiếp Ân.

Không ngờ Thạch Tư Nhiên lại đột ngột….Đột ngột mỉm cười. Anh ta rút ra một tấm ảnh trong đống hồ sơ mang theo trong cặp táp của mình?

-Là bà bà này có phải không?

-Đúng rồi ạ -Tiểu Lạc gật đầu, đưa tay chỉ -Là bà bà này. Có chú này nữa. Trong phòng Tiểu Lạc còn tiền. Của bà ấy cho.

-Được rồi…-Thạch Tư Nhiên ra hiệu, hai vệ sĩ phía sau tiến tới khóa chặt tay Nhiếp Ân và Tiểu Lạc trong ánh mắt kinh ngạc của cả hai người. Anh ta hất hàm:

-Đưa hai người này về biệt thự. Tôi còn bận chút việc….

Phản ứng tiếp theo của Nhiếp Ân thật dữ dội. Cô la hét, cô muốn thoát khỏi. Cô muốn đi thật xa….

Một miếng khăn có thuốc mê bị phủ lên mặt Nhiếp Ân. Tiểu Lạc tròn mắt nhìn.

Thạch Tư Nhiên đỡ lấy thân hình nhỏ bé, ôm vào lòng. Nghĩ trăm phương nghìn kế, cuộc cùng lại có một con đường phải đi thôi.

Vệ sĩ đưa hai người ra ngoài. Thạch Tư Nhiên cầm lấy điện thoại, ra ngoài hút thuốc, mãi lâu sau mới trở vào:

-A Bình….

-Dạ?

-Đi nói với người họ Nghiêm biết, chúng ta sẽ hỗ trợ tài chính cho họ. Chỉ cần….

Chiêu mượn dao giết người này cũng lợi hại. Nghiêm Thành hỡi Nghiêm Thành, tôi cũng muốn biết, anh bày ra bao nhiêu chuyện, rốt cuộc là có mục đích gì?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio