"Tôi thích chị"
Cái câu nói này của hắn cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô khiến cô làm gì cũng không tập trung được. Giống như sáng nay đến trường quay để quay phim thì đầu ốc trống rỗng, kịch bản trong đầu vốn đã thuộc nhưng thế nào lại không diễn được, luôn bị đạo diễn trách móc. Giờ cô đang ngồi nghỉ trong một quán cafe.
-"Cà phê của chị này" Susan cầm cốc cà phê đưa cho cô rồi ngồi xuống
-"Cám ơn" cô nhận lấy cốc cà phê
-"Chị dạo này làm sao vậy? Cứ như người mất hồn vậy? Có chuyện gì à?"
-"Susan. Chị hỏi em này"
-"Chị hỏi đi"
-"Nếu như bây giờ có một người đàn ông cũng đẹp trai, giàu có, có quyền lực trong điện ảnh nói thích em thì em sẽ làm gì?"
-"Em sẽ xem mình có tình cảm với anh ta không. Nếu anh ta là người tốt, thật lòng và em cũng có tình cảm với anh ta thì tiến tới. Còn ngược lại thì next"
-"À..."
-"Khoan, sao chị lại hỏi em việc này. Chẳng nhẽ..." Susan nheo mắt nhìn cô
-"Chẳng...chẳng nhẽ cái gì, chị chỉ..." cô ấp úng đỏ mặt
-"Thôi khai thật đi, là ai vậy? Nói đi"
Thế là cô kể cho Susan nghe về việc Trương Hàn đã tỏ tình với cô nhưng còn vụ hắn đang ở nhà cô thì không nói.
-"Nói vậy là, Trương Hàn Tổng giám đốc CEO thích chị?"
-"Có thể nói như vậy"
-"Chị cũng có tình cảm với tên CEO đó?"
-"Không biết, cũng không cảm thấy chán ghét"
-"Ôi bà chị của tôi ơi, chị phát tài rồi. Anh ta là người có thể hô mưa gọi gió trong ngành điện ảnh, thậm thí là cả giới showbiz. OMG." Susan vui mừng đến mức đứng bật dậy khiến cho mọi người xung quanh chú ý
-"Này, be bé cái miệng thôi còn có mọi người xung quanh. Mau ngồi xuống" cô kéo kéo vạt áo Susan ý muốn cô ngồi xuống
-"Xin lỗi, em phấn khích quá"
-"Chị không muốn chuyện này truyền ra ngoài nên em tạm thời giữ miệng một chút đấy"
-"Được rồi, em đâu phải kẻ ngu"
-"Được, giờ quay lại trường quay"
Cô với Susan đứng dậy tính tiền đồ uống rồi về trường quay. Lúc này gặp Mạc Kỉ Vân đang nói chuyện với đạo diễn.
-"Mạc Kỉ Vân" Cô vẫy tay chào
-"Chị Tử Tuyết." Mạc Kỉ Vân cũng vẫy tay chào cô "Lát nữa chúng ta nói chuyện tiếp" cậu ta nói với đạo diễn rồi đi đến trước mặt cô
-"Cậu đang làm gì ở đây?" Cô hỏi
-"Tôi là nam chính mà, chị không đọc trong kịch bản à?" Mạc Kỉ Vân cau mày tỏ vẻ khó chịu
-"À...tôi không chú ý" nói thì có vẻ hơi kỳ cục nhưng lúc đọc kịch bản cô không chú ý đến những ai sẽ đóng vai ai trong bộ phim đó, cô chỉ chú ý đến nội dung kịch bản và vai cô đóng
-"Chị thật vô tâm. A, cô bé nào đây?" Mạc Kỉ Vân cười nhìn Susan đang đứng đằng sau cô
-"Em là Susan, trợ lý của chị Tử Tuyết. Mà em không phải cô bé nữa, em đã tuổi rồi" Susan chống tay lên tiếng kháng nghị.
-" tuổi mà lùn như học sinh cấp vậy" Mạc Kỉ Vân cười rồi xoa đầu Susan
-"Đừng có xoa đầu, em cao gần bằng chị Tử Tuyết đấy" Susan đỏ mặt vì tức giận
-"Lúc khác tranh cãi với em. Chị, đi thôi" Mạc Kỉ Vân kéo Hàn Tử Tuyết đi. Trước lúc đi cô không quên dặn dò Susan chút việc rồi mới đi.
Cảnh này sẽ có sự xuất hiện của nhân vật mới và cũng là nam chính do Mạc Kỉ Vân đóng tên là Mục Cảnh. Mục Cảnh là Tổng giám đốc mới của công ti, bây giờ đang làm quen với mọi người.
-"Chào, tôi là Mục Cảnh, Tổng giám đốc mới của công ti hôm nay nhậm chức, mong mọi người giúp đỡ" nói xong Mục Cảnh tặng cho mọi người một nụ cười khiến nhiều người đau tim
-"Trời ơi, đẹp trai quá...Đúng đó...Đẹp trai thật" tiếng rì rầm to nhỏ không ngớt từ các chị em phụ nữ còn nhân viên nam thì mặt mày cau có vì nhan sắc của mình không được như người ta. Trong khi các chị em đang xin nguyện chết vì Mục Cảnh thì Cherry lại thờ ơ như không có chuyện gì xảy ra
-"Có cần phải thờ ơ vậy không? Cô không thể nhiệt tình hơn à?" Bảo Ngọc nói theo cái giọng miệt thị
-"Không" Cherry cau mày rồi quay lưng rời đi. Lúc này thì lại có ai đó gọi cô lại
-"Khoan đã. Cô gái xinh đẹp đang rời đi kia, dừng lại một chút"
Cherry nhìn xung quanh không có ai đang rời đi ngoài cô cả. Cherry quay lại thì thấy Mục Cảnh đang đi về phía cô.
-"Có chuyện gì à?" Cherry hỏi
-"Tại sao cô lại bỏ đi? Cô đang coi thường tôi à?" Mục Cảnh
-"Nếu anh nghĩ như vậy thì anh nên xem lại đi. Anh ở đây để giới thiệu với mọi người. Giờ tôi đã nghe xong phần giới thiệu của anh thì tôi có quyền đi chứ nhỉ?" Cherry mỉm cười quay người rời đi. Còn Mục Cảnh thì cứ đứng thất thần ở đấy, lúc này mới lên tiếng
-"Trợ lý. Đem cho tôi hồ sơ về cô gái đó" khóe miệng Mục Cảnh cong lên hiện ra ý cười, cô gái này làm hắn nổi chút hứng thú
-"Rồi, cắt. Tốt lắm, mọi người nghỉ ngơi ăn trưa rồi ta sẽ quay tiếp" Đạo diễn cầm loa di động nói. Mọi người nghe vậy cũng giải tán