Cô gái lên tiếng sau đó luôn mong muốn mọi người gọi mình là “Bé ngoan”. Trước khi cuộc thảo luận trở nên nóng bỏng, người ta chỉ nghe thấy cô nói: “Người ta thích mặc ‘quần chữ T’ bên trong váy ngắn.” Em ngủ ‘nude’ đấy, như vậy rất thoải mái! Đồ lót ư? Mang theo chỉ tổ rườm rà.” “Em rất đáng yêu, nhờ đáng yêu, em có thể chinh phục thế giới!” “Đáng ghét! Lũ đàn ông các ngươi đều nhìn người ta hau háu!”
Còn cô gái lên tiếng lúc đầu là Jiana. Có gã định lấy biệt hiệu để thay thế tên thật của cô,ngay lập tức bị cô bác bỏ. Người ta chỉ nghe thấy cô nói về Cương Thi với Chân Thần,ngoài ra còn có:”Không thể nói một người gặp ông chủ kém cỏi mà không nghỉ việc là kém cỏi. Ai cũng có nỗi khổ riêng của mình!” “Tưởng tìm được bạn trai, kết quả phát hiện hắn bị đồng tính luyến ái. Tuy rất xấu hổ nhưng cuộc sống là vậy,nên tiếp nhận sự thật. Ít nhất các cô còn chưa kết hôn! ” Tốt nhất không nên nói chuyện lúc thiếu ngủ. Không cẩn thận sẽ nói ra hết suy nghĩ của mình. “
Câu nói khiến màn tranh luận nóng bỏng hạ nhiệt xuất phát từ Bé ngoan: “các quốc gia phương Tây đều coi trọng nữ quyền. Khách quan mà nói, chúng ta vì thuộc về phương Đông nên không đặt nặng chuyện này.” Ngụ ý rằng người phương Tây coi trọng quyền lợi phái yếu hơn so với Sarangi Lehra và một số quốc gia khác.
“Không hoàn toàn như vậy.” Jiana mở miệng:”Các nước Phương Tây sở dĩ coi trọng nữ quyền vởi vì lúc trước quan niệm ‘Phụ nữ không có quyền’. Vì sửa đổi điểm này nên mới phát triển nữ quyền đấy.”
Bởi vì nhìn thấy Bé ngoan chăm chăm ca ngợi “Độ cao văn minh” của người phương Tây. Còn nhắc đến châu lục của mình thì lộ vẻ khinh thường, giống như làm nhục xuất thân của cô nên Jiana không nhịn đươc bổ sung:” Tại thời đại tinh thần kỵ sĩ được truyền bá rộng rãi của họ, đàn ông kéo tóc vợ đi trên đường là chuyện thông thường. Thực tế, nữ quyền khi đó không phải là tự nhiên xuất hiện kiểu như ‘ Ah. Ta có mẹ với chị, ta nên tôn trọng nữ tính’. Mà là trước khi đại chiến, đám đàn ông bọn hắn quá bận bịu. Bọn hắn phải ỷ lại phụ nữ nên mới chịu lắng tai nghe yêu cầu từ phụ nữ.”
Kì thật Bé ngoan có thể xem lời Jiana như một phần bổ sung cho lập luận của cô chứ không hề muốn phản bác ý cô. Dù sao thì Bé ngoan cũng không đề cập đến “người Phương Tây bởi vì có mẹ và chị mới phát triển nữ quyền.” Nhưng theo Jiana thấy, Bé ngoan đã xem người phương tây là chủng tộc thượng đẳng. Bọn họ phát triển nữ quyền hoàn toàn bởi vì bọn họ tôn kính mẹ và chị của mình, mà quên rằng họ từng kéo tóc phụ nữ trên đường đi. Câu bổ sung của Jiana lập tức đâm trúng điểm yếu trong lời nói của Bé ngoan khiến nàng cực kì tức giận.
“Ý mình là bọn họ làm tốt hơn!” Bé ngoan dùng quan điểm “ta nói là tình trạng hiện tại” để lấp liếm quan điểm tán thành nó ngay từ đầu.
“Cũng chả tốt hơn bao nhiêu đâu!” Jiana cười đáp.
Tiểu Tra vừa đứng lên thì chỗ của cậu lập tức bị người khác chiếm. Kẻ chiếm chỗ là người ngồi đối diện cô gái bên cạnh Tiểu Tra. Cậu tất nhiên chả thèm giành lại chỗ mà bưng đồ ăn đi thẳng đến bên trái Jiana.
Thế là Tiểu Tra có thể quan sát Jiana gần hơn. Cô có một đôi mắt to rất đẹp giống như mèo, khuông mặt bầu nhỏ nhắn xinh xắn. Thân thể cũng nhỏ nhắn xinh xắn nhưng không để người khác cảm giác phát dục mất cân đối. Trong một dàn nữ sinh bình thường thì nàng cũng xem như mỹ nhân, nhưng không thuộc tuýp diễm lệ kiêu sa,lại càng không hợp với kiểu diễn viên người mẫu. Dựa vào tiêu chuẩn thời thượng thì không đạt cho lắm. Jiana sở hữu mái tóc dài thẳng tới vai màu rám nắng tự nhiên. Các cô gái có mặt ở đây đều chăm chút cách ăn mặc,cho dù không lộ ngực thì cũng sẽ hở ra cánh tay hoặc chân. Jiana lại diện khá kín đáo, cô mang một chiếc váy dài màu xanh da trời pha lẫn xanh lá cây đến mắt cá chân. Bên trong phối hợp một chiếc ống tay áo mỏng. Cô không trang điểm,chỉ bôi chút mật lên môi,phối hợp với vòng cổ đơn giản.
Lúc Jiana phát biểu thì cả khuôn mặt như phát sáng lên. Loại vẻ mặt này Tiểu Tra rất quen thuộc. Chính là loại biểu cảm đầy sức sống của cánh đàn ông trong giai đoạn đỉnh cao của sự nghiệp, khi bọn họ dồn toàn lực vào công việc mình yêu thích, dốc hết sức hoàn thành nó.
Ở trên phương diện phụ nữ, Tiểu Tra từng thấy vẻ mặt này trên khuông mặt của mẹ. Bà là một kị sĩ cao cấp,quanh năm chiến đấu với cái ác. Khi bà muốn bắt một tên phạm nhân theo đuổi đã lâu hoặc phá giải một vụ án thì trên mặt sẽ xuất hiện vẻ mặt này.
Jiana thích thú.
Jiana vui sướng nói:”Trên thực tế, hiệu ứng bức trần vô hình () ở các nước phương Tây so với chung ta nghiêm trọng hơn nhiều.”
Nghe đến từ ngữ chuyên môn “bức trần vô hình”,hai mắt Bé ngoan lập tức lóe sáng, giống như tự mãn khi bắt được con mồi. Nàng cho rằng Jiana định dùng “từ ngữ chưa ai nghe qua” để làm bộ mình rất có học vấn chứ thật sự nàng cũng chả chả hiểu bức trần vô hình là cái quái gì. Thậm chí,Bé ngoan hoài nghi là thật sự Jiana cũng chả biết bức trần vô hình mà chỉ làm ra vẻ.
Suy nghĩ của Bé ngoan mặc dù chỉ là thủ đoạn cấp thấp của bọn cãi cùn hay dùng cũng không phải ý của Jiana:” Bức trần vô hình là cái gì?” Chưa kịp chứng kiến đối phương cứng họng thì Jiana đã trả lời minh bạch và nhanh chóng:
“Trong một công việc cả nam và nữ đều làm và có cùng cống hiến như nhau. Thế mà tiền lương của nam thường lại cao hơn nữ, cái này gọi là giống việc không giống lương. Mặc khác, cho dù phái yếu tài hoa cỡ nào, tới một ‘độ cao’ nhất định sẽ rất khó thăng tiến nữa,trong khi nam giới có thể đạt đến chức cao nhất. Giống như có một cái trần nhà vô hình cắt đứt con đường công danh của nữ giới, nó gọi là bức trần vô hình.”
Bởi vì Jiana hiểu rõ vấn đề nàng đang nói làm cho Bé ngoan cảm thấy mình thật sự mất mặt ( kì thực không có ai nghĩ như vậy, bọn họ chỉ cảm thấy nàng muốn tìm Jiana bổ sung kiến thức). Bé ngoan: tức giận –mode: on.
Một vài vị nam sĩ đang muốn lái sang chủ đề thảo luận khác như: “Con gái thích hoa hay bánh?” hoặc các loại chủ đề nhẹ nhõm khác, khi chứng kiến vẻ mặt của Bé ngoan lập tức tắt điện.
Thân là đàn ông muốn sống bình an trên đời phải tuân thủ hai điều: Một là không nên chọc phụ nữ tới tháng, trong thời kì này bọn họ rất dễ giết người. Hai là trong thời điểm hai nữ nhân đang bắt đầu chiến đấu thì đừng mơ có thể hòa giải.
Con trai và con gái có một khác biệt rất lớn về nguyên tắc, đó là “Đối đích”. Theo một nhà khoa học từng nghiên cứu xã hội loài khỉ, bọn họ phát hiện rằng: hai con đực có thể đánh nhau vào buổi sáng nhưng buổi tối lại có thể giúp nhau bắt chí. Còn con cái cùng con cái đánh nhau thì cả đời cũng không bao giờ giảng hòa.
Địch ý giữa hai nữ nhân sẽ không có cách nào hòa giải, trừ phi làm đối phương triệt để sụp đổ mới thôi. Gã nam nhân nào tham gia vào sẽ bị xé thành từng mảnh nhỏ.
Hai lần Jiana lên tiếng đều trúng chỗ hiểm của Bé ngoan, đủ để Bé ngoan xác định Jiana chính là “địch nhân”. Mặc kệ chuyện gì xảy ra, cô nhất định phải chiến thắng Jiana!
Bé ngoan tức giận mắng:” Tôi chưa từng nói ‘nam nữ bình đẳng’ ở quốc gia phương Tây! Tôi nói bọn họ đề cao ‘nữ quyền’! Đến cùng cô có hiểu tôi nói gì không?”
Lời nói vừa ra liền khiến toàn trường khiếp sợ. Bức trần vô hình có lẽ nhiều người không hiểu,nhưng nguyên nhân chủ nghĩa nữ quyền quật khởi như “địa vị nữ tính không thấp hơn nam tính” hay “Nữ tính muốn được ngang hàng với nam tính”. Mặt chữ chỉ nói “nữ quyền” nhưng kì thực, “nam nữ ngang hàng” mới là bản chất. Ngay cả người kì thị giới tính cũng không lầm điểm này. Tất cả mọi người cảm thấy Bé ngoan phải não tàn lắm mới thốt ra câu này.
Ngược lại với Bé ngoan đang hừng hực chiến ý, Jiana lại thấy cụt hứng rồi. Tiểu Tra thấy trên gương mặt tươi cười của cô có một ít biến hóa nhỏ. Tỉ như đôi má đã buông lỏng, cô cảm thấy một chút thất vọng và phiền chán.
“Được rồi. Cô nói không sai.” Jiana hơi nháy nháy lông mi, ngữ điệu khiêm tốn nhưng càng lộ ý châm chọc: ” Nữ quyền không giống nam nữ ngàng hàng, do tôi lạc đề ”
Nàng lại bồi thêm một câu:” Mặc dù cả hai đều có quan hệ với kì thị giới tính, cô muốn nó khác thì nó khác thôi.”
Bé ngoan tức đến nhăn mặt, nhưng cô biện luận quá kém,không thể không nắm lấy cái bậc thang này. Vì vậy,cô đành ngồi xuống hờn dỗi.
Tiểu Tra vụng trộm quan sát Jiana thì thấy sau khi kết túc luận chiến cô vẫn rất bình tĩnh, cứ như màn tranh luận tràn đầy thuốc súng không có bất kì ảnh hưởng đến mình.
Sau khi buổi tiệc kết thúc, nhiều người bắt đầu rời đi. Bảo vệ trực bãi đậu xe cũng lái một chiếc dùng động cơ ma pháp tới cho Tiểu Tra, đồng thời mang theo một quả bomb nổ chậm.
Xe bốn bánh dùng động lực ma pháp có giá cực kì xa xỉ, mà xe của Tiểu Tra lại nằm trong phân khúc cao cấp nữa. Chỉ cần nhìn cái biểu tượng cú mèo bạc giương cánh trên đầu xe đủ để làm một đám nữ sinh khiếp sợ. Tiếp theo là một trận tranh đoạt đã bùng nổ nhằm chiếm quyền ngồi trên xe giữa các nữ sinh.
Bữa cơm trưa vừa mới chấm dứt nhưng hiện tại trời vẫn còn rất sớm. Ban ngày đi lại trên đường cũng khá an toàn và phương tiện giao thông ở thành phố này rất phát triển nên Tiểu Tra không có ý định chở cô nàng nào về nhà. Tuy nhiên cậu lại không cẩn thận nói ra chỗ mình định tới. Ngay lập tức,cô “người mẫu xương khô” lập tức cướp lời:”Em cũng muốn trở lại chỗ đó. Anh chở em đi với!”
Học trưởng của Tiểu Tra lập tức phát giác cô gái này có mục đích bất chính,tranh thủ ra giải vây:” Lúc trước không phải em nói nhà của em ở khu khác hay sao?”
Cuộc giải vây thất bại chóng vánh. Cô nàng “xương khô” chớp chớp lông mi rồi nói:“ Em muốn đến nhà bạn. ”
Nội tâm Tiểu Tra bốc lên một đống thuyết âm mưu. Chị cậu từng huấn luyện cậu rất kỹ nên Tiểu Tra cực kì tinh thông thủ đoạn của các cô gái đến trình độ thiếu hẳn sự lãng mạn.
Tiểu Tra lập tức nghĩ đến bộ xương khô đó sẽ nói:” Người ta nhớ lầm nhà bạn a. Người ta phải thấy con hẻm mới nhớ được.” Thế là, cô ả để cho Tiểu Tra lãng phí nhiều thời gian và nhiên liệu để chở nàng đi vòng vòng khắp nơi. Hoặc là khi đến nơi lại dùng chiêu khác:”Ah! Bạn em không ở nhà, chết mất, nó quên cái hẹn gặp mặt.” Cuối cùng thuận theo chiều gió đẩy một câu:” Em qua đêm nhà anh một hôm được không? Giờ này người nhà em đã đi ra ngoài hết rồi, đến ngày mai bọn họ trở về mới mở cửa cho em được. Người ta không có nơi để qua đêm…. Ô ô ô….. ”. Quả nhiên là biện pháp mạnh mẽ và cứng rắn, từng bước từng bước tiến dần đến nhà của con trai.
Chở một bộ xương khô tới bệnh viện để cưỡng chế rót thức ăn…. Tiểu Tra rất thích ý. Nhưng mang một bộ xương khô về nhà, cậu trăm ngàn lần không muốn! Một người không biết giữ sức khỏe như vậy nếu chết đói trong phòng cậu,không phải sẽ biến nhà cậu đang thuê thành nhà ma hay sao?
Tiểu Tra nói:”Tôi còn muốn đi nơi khác làm việc,cô đi nhờ xe khác đi.”
“Anh lại để cho em đi nhờ xe khác, anh sống tốt thật đấy!” Người mẫu “xương khô” vậy mà nặn ra vài giọt sương rồi. Nàng dùng đồ trang điểm không thấm nước thật là chuẩn.
Tình hình lúc này khiến Tiểu Tra không nhịn được nghĩ đến thời điểm anh hai của hắn ân cần khuyên bảo:” Nhà chúng ta rất cởi mở. Em muốn đem cô gái nào về cũng được. Dù là kẻ ác độc hoặc mang mục đích xấu cũng không sao, miễn là em cảm thấy đối phó được là được. Nhưng ngàn vạn lần….. không nên tìm cái loại nhu nhược. Mẹ chúng ta là sư tử cái hung dữ nhất trong những đám hung dữ. Con gái nhu nhược tiến vào nhà ta không quá ba tháng sẽ bị mẹ hành thảm đến mức vào viện tâm thần.”
“ Chốt: nếu em đem gái về nhà,ít nhất phải có năng lực đối kháng với mẹ.”
Loại con gái không nhờ được xe liền khóc, chắc chắn là không được.
Đám đông nữ hài bắt đầu “ta một câu,ngươi một câu” vây công Tiểu Tra: ”dù sao hôm nay cậu ít nhất phải đưa một người về nhà mới được.” ”Có xe phải phục vụ nha!”
Tóm lại chính là muốn Tiểu Tra chọn một người đi cùng.
Ánh mắt Tiểu Tra dời khỏi đám người, thấy Jiana đang xin lịch trình xe bus từ quầy tiếp tân liền chớp thời cơ:”Tôi đưa cô về nhé. Chờ xe bus rất phiền phức.”
“Không cần làm phiền”.Jiana từ chối dứt khoát.
Tiểu Tra cắn răng nói:”Xem như giúp tôi một lần đi.”
Jiana nhìn đám nữ sinh xung quanh mới lý giải cái khó của Tiểu Tra, cô bèn gật đầu:” Được rồi.”
Tiểu Tra lập tức mở cửa xe, nhưng Jiana lại không lập tức ngồi vào. Cô đi lên trước xe để xem bảng số,sau đó ghi dãy số lại rồi rồi giao cho bạn mình. Lại hỏi quanh: “Ai quen cậu này?” Học trưởng của Tiểu Tra, người tổ chức hoạt động lần này lập tức đứng ra xác nhận.Sau khi hắn nói tên đầy đủ của Tiểu Tra, Jiana lại nói với đồng bạn:”Là cậu ta chở mình đi, nhớ kĩ?”
Tiểu Tra trợn mắt há hốc mồm xem một màn này. Jiana làm xong hết thảy mới ngồi vào xe,nhìn Tiểu Tra còn ngây người đứng tại cửa xe,nói: “Biện pháp dự phòng khi đi nhờ xe mà thôi!”
Tiểu Tra ngồi vào ghế lái, đóng cửa xe rồi nhanh chóng lái xe trốn khỏi hiện trường.
“Cô thật đúng là cẩn thận nha.” Trên xe, Tiểu Tra tìm chủ đề để nói chuyện phiếm với Jiana. Bảng số xe và danh tính đều bị người ta nhớ kĩ, nếu như Jiana gặp chuyện gì trong chuyến xe này,nhất định sẽ quy trên người Tiểu Tra. Lyle Knott từng dạy cậu: “ đi nhờ xe hoặc taxi thì nhất định phải ghi lại biển số xe và báo cho bạn bè của mình là ai chở đi. Bạn của mình sẽ bảo tồn bằng chứng cho đến khi xác định mình an toàn. Nước ngoài từng có một tên ma quỷ giết người, hay dùng phương thức cho các cô gái đi nhờ xe rồi đem người bị hại đến nơi vắng vẻ sát hại. Trong đó có một người bình an vô sự, bởi vì phạm nhân thấy bạn của cô bé dò xét xe của hắn qua gương xe. Vì không muốn bị bắt,hắn đành buông tha con mồi này.
Jiana nói:”Con gái ngồi xe một mình phải cẩn thận. Nếu không có ai biết cậu thì với kẻ xa lạ như cậu, tôi đã không ngồi lên xe rồi. ”
Năm đứa con gái mà Tiểu Tra từng quen biết đều không có ai biểu hiện ra sự cảnh giác đối với con trai một cách thẳng thắn như nàng. Những cô gái cậu quen nếu không phải lảng tráng vấn đề,thì cũng thuộc loại mặc dù duy trì cảnh giác nhưng bên ngoài lại tỏ vẻ áy náy, giống như muốn người khác phạm tội.
Tiểu Tra biết con gái cảnh giác với con trai không phải là mạo phạm, ngược lại là biện pháp bảo vệ mình cực kì hợp lý. Bởi vì thể trạng tự nhiên, phái nữ dễ dàng trở thành con mồi của tội phạm,cho nền họ có quyền cẩn thận...