CHƯƠNG
Từ sau khi Lục Huyền Lâm nhận hai đứa trẻ, Lý Tang Du thoải mái hơn nhiều, bây giờ đi bộ, Tịch đều nắm tay Lục Huyền Lâm, Mộ lại ngoan ngoãn đi bên cạnh cô, có lúc cũng cho Lục Huyền Lâm nắm tay.
Bữa cơm, chỉ cần Lục Huyền Lâm có thời gian sẽ tới.
Chuyện của hai đứa trẻ lập tức giảm đi nửa, Lục Huyền Lâm hận không thể nhận tất cả, chỉ là có vài chuyện thật sự không biết làm, vẫn phải từ từ học.
Theo người khác nhìn đây chính là người một nhà, chỉ là trong lòng Lý Tang Du biết rõ, không phải, cũng không thể phải nữa.
Đi một lúc, Tịch dừng lại, quay đầu nhìn sang Lý Tang Du với ánh mắt đáng thương: “Mẹ, bụng của Tịch đói rồi.”
“Hửm? Trở về thì ăn.”
“Nhưng Tịch đói không đi được nữa.”
“Tang Du, chúng ta dẫn các con đi ăn hamburger thì sao?” Lục Huyền Lâm chỉ về một hướng.
Nhìn lướt thì có thể nhìn thấy KFC, cả chặng đường này đều không nhìn thấy, thế mà nhìn thấy ở đây rồi.
Lý Tang Du không thích cho bọn trẻ ăn những thứ này, không tốt cho sức khỏe, nhưng nó có sức thu hút rất lớn đối với Mộ và Tịch, nhất là Tịch.
Dáng vẻ chảy nước miếng đó, đây còn là trưng cầu sao? Thì ra là muốn chuyện như này!
Lý Tang Du có hơi oán trách mà lườm Lục Huyền Lâm, cô gật đầu: “Chỉ một lần.”
“Được.” Lục Huyền Lâm gật đầu, dắt Tịch đi tới đó.
“Mộ, con có phải sớm đã biết rồi không?”
Giờ mới bao lâu thì cô giống như người ngoài rồi.
“Dạ, con cảm thấy ba khá giống ba.” Mộ mỉm cười, nắm lấy tay của Lý Tang Du: “Mẹ, mẹ nói có phải không?”
Vốn dĩ chính là ba của các con! Lục Huyền Lâm học hỏi nhanh như vậy, đương nhiên rất giống.
“Vậy con cũng đừng đầu hàng nhanh như vậy, cho mẹ chút mặt mũi coi!” Lý Tang Du có chút bực tức nói, rồi đi theo.
Ngay cả bản thân cô cũng không phát hiện, cô và Lục Huyền Lâm bây giờ giống như cặp vợ chồng bình thường, một người đóng vai hiền, một người đóng vai ác.
“Tang Du? Lục Huyền Lâm?”
Nghe thấy âm thanh này, cơ thể của Lý Tang Du run lên.
Vốn cho rằng đã quên hết rồi, khi giọng nói vang lên, mọi chuyện lại đều nhớ rất rõ.
Nhìn hai người bê đồ ở đằng trước, Vu Thiến không dám tin vào mắt của mình.
Cô ta giữa ban ngày ban mặt cũng xuất hiện ảo giác sao? Còn cùng lúc xuất hiện hai người?
Muốn túm lấy Lý Tang Du nhìn thì bị Lục Huyền Lâm cản lại, thì ra mọi chuyện đều là thật.
“Có chuyện gì thì ra chỗ khác nói.”
Ba người đã chặn hết chỗ order đồ ăn, Lý Tang Du đưa đồ trên tay mình cho Lục Huyền Lâm: “Anh đi đưa cho bọn trẻ đi, tôi nói chuyện rồi sẽ qua sau.”
Lục Huyền Lâm gật đầu, Lý Tang Du và Vu Thiến sang một bên khác ngồi xuống.
“Thật sự là cô sao?” Vu Thiến hỏi xong, còn quay đầu liếc nhìn Lục Huyền Lâm đã ngồi xuống.
Bên cạnh sao lại có hai đứa trẻ?