Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

chương 866

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

“Tôi muốn anh buông tha cho Nghiên Tịch, tránh xa cô ấy ra.” Một giọng nói truyền tới từ sau cô y tá, sau đó Hoắc Vũ Khải bước ra từ góc tối của cánh cửa, lạnh lùng nói.

Chuyện Tư Bác Văn đêm hôm đến từng khách sạn một để kiểm tra đã ầm ĩ hết cả lên. Sau đó anh ta gọi điện thoại cho Lục Nghiên Tịch nhưng lại là một y tá nghe máy, sau khi biết được có chuyện gì xảy ra, anh ta liền vội vàng đến đây.

Cũng may vừa đúng lúc.

“Được.” Tư Bác Văn nhanh chóng đồng ý.

Mộ Bảo Vinh cũng bắt đầu bận rộn, dù sao bệnh nhân mất nhiều máu, thời gian cũng hơi lâu nên một số chức năng của cơ thể đã suy kiệt.

Sau khi Hoắc Vũ Khải bắt đầu truyền máu giúp Ngụy Như Mai thì Tư Bác Văn mới tha cho Lục Nghiên Tịch.

Ngay sau khi được tự do, cô giải thích một câu rằng Lý Tang Du vẫn còn đang ở trong phòng phẫu thuật, sau đó chạy sang cửa phòng cấp cứu bên cạnh ngồi đợi.

Đợt phẫu thuật lần này diễn ra dài nhất, Lục Nghiên Tịch đợi gần ba tiếng đồng hồ mà vẫn chưa kết thúc.

Khi Hoắc Vũ Khải bước ra, lập tức nhìn thấy cô đang mệt mỏi ngồi trên ghế, cả người không còn chút tinh thần và sức lực nào, ngồi im như tượng: “Nghiên Tịch, em đi nghỉ ngơi một lát đi?”

Nghe thấy tiếng, Lục Nghiên Tịch ngẩng đầu lên nhìn Hoắc Vũ Khải, đợi đến khi anh ta ngồi xuống, cô liền dựa vào lòng anh ta.

Cô thích sự ấm áp và nương tựa này, có như vậy thì cô mới tiếp tục chống đỡ được.

Lục Nghiên Tịch không nói gì càng khiến Hoắc Vũ Khải đau lòng: “Nếu mệt thì cứ ngủ một lát đi, anh canh chừng cho em.”

Lục Nghiên Tịch vâng một tiếng nhưng không nhắm mắt lại mà tiếp tục nhìn chằm chằm về phía cánh cửa phòng phẫu thuật. Cô không để ý rằng, môi Hoắc Vũ Khải trắng bệch, trên trán lấm tấm mồ hôi.

Cả hai người đều không chú ý đến việc có hai người đang đứng sau lưng mình, Mộ Bảo Vinh và Tư Bác Văn đang nói về những thứ cần chú ý, khi bước ra nhìn thấy cảnh tượng này, cả hai người đều khựng lại.

Nhìn thấy sự dựa dẫm Lục Nghiên Tịch với Hoắc Vũ Khải, Mộ Bảo Vinh cúi đầu, đẩy đẩy cặp kính vàng: “Anh Tư, bệnh nhân đừng ăn những đồ bổ dưỡng quá, hiện giờ cơ thể cô ấy vẫn còn rất yếu, bình thường…

Mộ Bảo Vinh nói nhưng Tư Bác Văn không hề nghe, khiến anh ấy đành phải nhìn về phía Tư Bác Văn, thấy ngọn lửa ghen tuông bùng cháy trong đôi mắt đó: “Anh Tư?” Lần này, Mộ Bảo Vinh huơ huơ tay trước mặt Tư Bác Văn để anh tập trung trở lại.

Tự nhiên Tư Bác Văn nhắm mắt lại, lúc mở ra đã không còn cảm xúc gì nữa: “Nói tiếp đi.”

Mộ Bảo Vinh dừng lại rồi khẽ hỏi: “Anh và Lục Nghiên Tịch có quan hệ gì?”

Quan hệ gì sao? Tư Bác Văn suýt chút nữa buột miệng nói là vợ chồng, nhưng lời tới miệng định nói là vợ cũ thì mới nhận ra là hai người đã ly hôn. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Anh không trả lời Mộ Bảo Vinh mà quay người đi luôn về phía phòng bệnh của Ngụy Như Mai.

Mộ Bảo Vinh ở phía sau có thể nhìn thấy rõ dáng đi của Tư Bác Văn có chút không tự nhiên.

Nhưng anh ấy cũng không tốt hơn là bao, bây giờ thậm chí còn không có dũng khí để tới chào hỏi, dứt khoát quay luôn về phòng phẫu thuật.

Khi đèn ở cửa phòng phẫu thuật tắt, Lục Nghiên Tịch lập tức lấy lại tinh thần, cô nhanh chóng đứng dậy, không để ý rằng Hoắc Vũ Khải đang dựa vào người mình, cô vừa đứng dậy, cả người Hoắc Vũ Khải ngả nghiêng, cố gắng lắm mới giữ được ổn định.

“Bác sĩ, mẹ tôi thế nào rồi?” Lúc đứng lên Lục Nghiên Tịch đứng không vững lắm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio