Bác Quân Nhất Tiêu Thời Không Sai Lệch

chương 34: 34: phiên ngoại tang lễ của em 4

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Anh nhớ rằng lúc ấy Ninh Hinh đã nói với bảo bảo của mình rằng cậu chỉ là quá mệt, muốn ngủ một chút, chờ khi cậu tỉnh dậy rồi sẽ chơi với bé.

Đứa trẻ ngoan ngoãn vô cùng, đã thật sự tin lời Ninh Hinh nói là thật, ngoan ngoãn ngồi một bên chờ cậu "tỉnh dậy" mà chơi với bé.

Giá như lời nói của Ninh Hinh là thật, cậu chỉ là quá mệt, muốn ngủ một chút, sau đó hết mệt rồi, cậu sẽ tỉnh lại, thì tốt rồi.

Đoá hoa bạch mẫu đơn được rải xuống cuối cùng để đưa tiễn cậu chính là của anh, tận mắt nhìn từng chút ít đất một được rải xuống, lấp đầy ngôi mộ, cuối cùng anh cũng phải chấp nhận một sự thật đau lòng nhất rằng Vương Nhất Bác của anh, đã thật sự chết rồi.

Ninh Hinh phải chăm sóc cho bảo bảo nên đã phải rời ra ngoài xe trước, những người bên cạnh đến đưa tiễn cậu cũng cứ như vậy lần lượt rời đi, khoảng không rộng lớn chỉ còn lại anh, cha mẹ của cậu cùng Tử Văn còn đang ở lại.

Mẹ cậu khóc rất nhiều, bà ấy gào khóc trước mộ của cậu, nói rằng cậu đừng đi có được hay không, năm ấy không nên ép anh phải rời xa cậu.

Tiêu Chiến chợt nghĩ, nếu như khi bà ấy biết cậu vẫn còn đợi anh thay vì ép anh phải tổ chức đám cưới để chứng minh bản thân anh đã thật sự buông tha cho cậu thì thành toàn cho cậu cùng anh ở bên cạnh nhau.

Có lẽ cậu cùng anh sẽ phải chịu đựng áp lực từ dư luận, nhưng mà như vậy thì sao chứ? Anh sẽ cùng cậu mặc kệ mọi thứ nắm tay nhau vượt qua.

Nếu như vậy thì tốt quá, có lẽ cậu sẽ không dùng thuốc ngủ để kết liễu cuộc đời của mình.

Bà ấy nói rằng bà ấy sai rồi, bà hối hận rồi.

Bà ấy không ngờ bản thân chỉ muốn tốt cho cậu, chung quy cũng là tốt cho anh, chỉ là không ngờ bản thân mình sẽ hại chết cậu.

Tử Văn ở bên cạnh nghe được cũng đã chết sững ra rồi, cậu ấy vẫn luôn hỏi anh rằng vì sao cả hai người đều yêu nhau như vậy lại không ở cạnh nhau, áp lực dư luận thì sao chứ, dù sao người ủng hộ anh cùng cậu ở bên nhau cũng không ít.

Có lẽ hôm nay cậu ấy cũng đã đoán được đáp án rồi.

Bà ấy hối hận thì còn có ích gì hay sao? Cậu ấy cũng không thể tỉnh lại nữa rồi.

Trần Nghiên Nghiên cũng không thể nào xoá đi dấu vết đã có một đời chồng trên lý lịch của cô ấy.

Anh nhìn nấm mồ mới được đắp lên của cậu, bản thân cũng chỉ biết cười khổ.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio