Bậc Thầy Phản Diện

quyển 1 chương 31: cạm bẫy kiếm phổ giả

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phí Bân nhìn sắc mặt của Nhạc Bất Quần đổi màu như tắc kè hoa, bèn cười lớn : "Nhạc chưởng môn, Phí Bân bất tài, xin mạo phạm vậy! Nếu ngài để ta kiểm tra, ta đảm bảo, từ giờ về sau mỗi lần gặp ngài sẽ tung hô ngài vĩ đại."

Ninh Trung Tắc căm tức Đỗ Dự đến sái quai hàm, yêu kiều hét lên một tiếng: "Tiểu tặc đừng nói bậy! Trượng phu ta là quân tử kiếm, làm sao có thể chịu nhục trước mặt anh hùng thiên hạ chứ!"

Lúc này, không cần Đỗ Dự đổ dầu vào lửa, Phí Bân của phái Tung Sơn đã hét to: "Nếu không để ta kiểm tra thì là thái cmn giám! Sau này quân tử kiếm sẽ đổi danh thành Thái giám kiếm chắng cũng không sao!"

Mọi người thấy sắc mặt trắng bệch của Nhạc Bất Quần, lại còn không dám để Phí Bân sờ sờ. Một điều dường như là không thể, không ngờ lại trở thành niềm nghi vấn trong mỗi người.

Nhạc Bất Quần là thái giám???? Vậy thì sự thật phía sau quả thật tàn khốc vô cùng. Nhạc Bất Quần là thái giám, chứng tỏ hắn luyện kiếm pháp, nhưng kiếm pháp từ đâu mà có? Chắc chắn không phải là kiếm phổ bị xé thành sáu mảnh hôm đó rồi. Tiểu tử kia nói rằng Định Dật sư thái đi cùng Nhạc Bất Quần đến Lâm Gia lão trạch để lấy kiếm phổ thật, vì vậy mới hại chết Định Dật sư thái. Thôi xong, ta thành thám tử mất rồi.

Phí Bân – vốn biết cách làm người của Nhạc Bất Quần, đặc biệt cười lạnh liên tục

Nhạc Bất Quần hét lớn tiếng, đẩy Lệnh Hồ Xung ra ngoài, xông thẳng tới Đỗ Dự.

Đỗ Dự vội vàng dung “ Vạn lý độc hành” lao tới tiếp chiêu.

Từ số liệu chiến đấu lần trước, kích của Nhạc Bất Quần có thể gây ra dmg (để thay sát thương nhé). Đỗ Dự liền tiến vào trạng thái gần chết, khuyến mãi thêm một kiếm nữa. Vậy xong rồi.

Nhưng hắn vì bảo hộ Nghi Lâm lại thản nhiên xuất thủ với Nhạc Bất Quần. Ngươi muốn ta cùng người yêu phải chết, vậy cá chết lưới rách đi!!!!

Chiêu thức của Nhạc Bất Quần lăng lệ vạn phần, giống như trường hồng quán nhật vậy!

Đỗ Dự đối lại chiêu “ Phong quyển tàn vân”. Chiêu này là chiêu chè nghiêng từ trên xuống, uy lực vô cùng.

Nghi Lâm đang bị Định Tĩnh sư thái giữ chặt cũng không nhịn được thét ầm lên.

Trong mắt Lệnh Hồ Xung thoáng xuất hiện tia không đành lòng.

Sau một kích này, tay của Đỗ Dự sẽ bị sư phụ hắn chặt tận gốc mất! Nhưng không ai nghĩ rằng một chiêu quá tầm thường của “ Cuồng Phong Kiếm Pháp” lại đem trường kiếm của Nhạc Bất Quần vụt tay, bay vút lên trời. Nếu Nhạc Bất Quần không nhanh chóng thả kiếm, có lẽ hắn đã bị gọt mất vài đầu ngón tay.

Nhạc Bất Quần sửng sốt!

Đỗ Dự cười ha ha, một cước đá vào lưng kiếm, rồi bắt được phối kiêm của Nhạc Bất Quần.

Hắn cười lớn nói : "Thật xin lỗi! Tác giả của “ Tịch Tà Kiếm Phổ” mà ngươi luyện chính là ta. Tại hạ hoàn toàn mù tịt về kiếm thật vậy mà có thể dạy cho người khác nào là “kinh mạch nghịch hành” rồi thì “ nội công tán tận”. Đến trẻ lên ba còn biết được đúng sai vậy mà Nhạc đại hiệp lại nguyện tin tưởng những lời ma quỷ thế này!"

Nhạc Bất Quần dường như gặp quỷ vậy, thét to: "Không có khả năng! Ta… ta dùng Hoa Sơn kiếm pháp mà!"

Tiếng kêu thê lương của hắn cao vút, giống như giọng của nữ quỷ vậy.

Tịch Tà Kiếm Phổ của Đỗ Dự vì để lấy tin tưởng của Nhạc Bất Quần cũng không hoàn toàn là bịa đặt mà là nửa thật, nửa giả, đem nguyên tác giản lược chút rồi viết vào kiếm phổ giả. Nhạc Bất Quần đã luyện được quá nửa, nhưng hắn đầu tiên bị Đỗ Dự lừa mất thành công lực sau đó lại bị một chiêu kiếm pháp tầm thường suýt đánh bại.

Nói tóm cmn tắt tức là : Ví dụ thực lực bình thường của Nhạc Bất Quần là phần, sau khi làm đệ tử bất đắc dĩ của Đỗ Dự chỉ còn phần. Chỉ cần thêm ngày nữa, Đỗ Dự có thể đem cao thủ tuyệt thế trở thành phế nhân không có cách cứu chữa.

Phí Bân vừa động thủ với Nhạc Bất Quần tại sao hắn lại không biết thực lực của Nhạc Bất Quần giảm mạnh? Bởi vì Nhạc Bất Quần căn bản không định chăm chú ngăn cản, Phí Bân cũng sợ hãi thực lực Nhạc Bất Quần cho nên đôi bên đều đánh hời hợt, lực chú ý toàn bộ tập trung trên người Lưu Chính Phong.

Lần này, Nhạc Bất Quần muốn che dấu cũng không được. Hắn có thể không cho người khác sờ tiểu đệ nhưng phải giải thích sao về chuyện công lực hạ thấp mảng lớn đây?

Đỗ Dự thật là hả giận ha ha cười lớn.

Đột nhiên hắn bị một kiếm đâm xuyên sườn, đánh văng ra ngoài! Chính là Lệnh Hồ Xung! Hắn lành lạnh từng bước đi hướng Đỗ Dự.

"Sư phụ ta bị ngươi hãm hại mới có mối nhục hôm nay." Lệnh Hồ Xung lúc này trong đầu toàn tư tưởng ngu trung, từng bước đi tới muốn giết Đỗ Dự.

Phí Bân đại chấn tinh thần, lúc này vốn thế cục bốn phái đối phó phái Tung Sơn đã bị hóa giải. phái Hằng Sơn do Nghi Lâm, danh dự bị nhục, Định Nhàn sư thái tự lo cho mình còn chưa xong. Phái Hoa Sơn do Nhạc Bất Quần luyện tịch tà kiếm phổ, công lực giảm mạnh, hình tượng tan nát. Phái Hành Sơn do Lưu Chính Phong cấu kết với Khúc Dương bị lộ, ủng hộ hắn cũng giảm nhiều. Lúc này chính là lúc cao thủ phái Tung Sơn hoàn thành nhiệm vụ, là cơ hội tuyệt hảo cướp đi tịch tà kiếm phổ.

"Tiểu tử, mau giao ra kiếm phổ, ta tha chết cho ngươi!" Phí Bân vội vọt tới.

Nhạc Bất Quần cắn chặt răng, rút ra trường kiếm của thê tử, cũng lao đến.

Đỗ Dự đối mặt với Phí Bân, Lệnh Hồ Xung và Nhạc Bất Quần vây giết, liền hạ quyết tâm. Dù sao hắn đã hoàn thành nhiệm vụ rồi nên dứt khoát ném ra tịch tà kiếm phổ thật! Hôm nay đàn sói vòng vây, nếu muốn sống thì tất phải chặt đuôi!

Thấy Đỗ Dự ném ra tịch tà kiếm phổ, Nhạc Bất Quần điên cuồng cướp đoạt. Hắn đã tự cung, thực lực giảm mạnh, người không ra người, quỷ không ra quỷ, nếu muốn trọng chấn hùng phong thì nhất định phải lấy được tịch tà kiếm phổ thật. Phí Bân cũng không chút yếu kém, ở thời khắc then chốt, hắn nhất định sẽ không khách khí nhất là trước Nhạc Bất Quần thực lực giảm mạnh. Nhạc Bất Quần và Lệnh Hồ Xung song chiến với Phí Bân. Phía sau, phái Tung Sơn, phái Hằng Sơn, Thái Sơn vì cướp đoạt kiếm phổ ở giữa đã đánh loạn.

Xem lên cuồng loạn trước mắt, Định Nhàn sư thái khẽ giậm chân, xách lên Nghi Lâm, một cái lướt đã bay xa tiến hướng Bạch Vân am. Giết chết Định Dật sư thái là Nghi Lâm và Đỗ Dự hay là Nhạc Bất Quần? Định Nhàn sư thái trước giờ luôn tinh minh lần này cũng không khỏi hồ đồ.

Nàng có thể thấy Nghi Lâm quả thật đã phá giới, rơi vào bể tình, tồn tại hiềm nghi nhất định nhưng hành vi của Nhạc Bất Quần vô cùng quái dị, thần thái cũng không đúng, hiềm nghi càng lúc càng lớn. Nàng chỉ đành mang Nghi Lâm về phái Hằng Sơn trước, mời chưởng môn Định Tĩnh xét xử. Nếu quả thật là Nhạc Bất Quần thì chạy được hòa thượng, chạy sao được miếu, phái Hằng Sơn chỉ việt giết lên Hoa Sơn là được.

Đỗ Dự hài lòng nhìn Phí Bân và Nhạc Bất Quần kịch chiến, vừa cười lớn vừa ho ra cả búng máu! Hắn tuy công phu thấp kém nhưng lại có thể phá hủy cả năng lực, thanh danh của quân tử kiếm phái Hoa Sơn a!

Nhìn thấy Định Nhàn sư thái mang Nghi Lâm đi, Đỗ Dự khẽ nhìn Lệnh Hồ Xung, khởi động vạn lý độc hành, đột nhiên thoát đi!

Lệnh Hồ Xung nhịn không được muốn đuổi giết nhưng chỉ sợ sư phụ công phu hạ thấp, bị Phí Bân đánh bại nên không dám làm liều.

Ninh Trung Tắc cắn chặt môi đào quát: "Xung nhi! Ở lại nơi này, sư mẫu và San nhi đuổi theo tiểu tặc kia, ắt phải bắt hắn để lại giải dược cho sư phụ ngươi!"

Nàng nói như vậy vốn chỉ là để che tai mắt người đời. Ninh Trung Tắc mấy ngày này đã sớm phát hiện trượng phu không ổn. Thanh âm càng lúc càng nhọn, râu mép rụng cả mảng lớn nhưng chưa hề liên tưởng đến tịch tà kiếm phổ. Nói một ngàn đến một vạn, đều là trượng phu tham lam tịch tà kiếm phổ, mới chịu cục diện xấu hổ hôm nay! Có thể giải trừ thống khổ cho trượng phu, chỉ có tiểu tặc kia.

Nàng mang theo Nhạc Linh San, theo sát sau người Đỗ Dự, đột nhiên đuổi ra!

Khúc Dương, Lưu Chính Phong khẽ nhìn nhau, khi thấy đại địch Tung Sơn vì cướp đoạt tịch tà kiếm phổ mà hỗn chiến với các phái nên cũng vội vã chuồn đi. Còn về vợ con Lưu Chính Phong, thì đã sớm chuồn mất từ khi hỗn loạn mới bắt đầu.

Đỗ Dự đuổi theo Định Nhàn sư thái, đột nhiên Định Nhàn sư thái quay đầu quát lớn: "Ngươi đuổi theo ta làm gì?"

Đỗ Dự nhìn Nghi Lâm nước mắt lã chã trong lòng Định Nhàn sư thái, đắng chát nói: "Sư thái, xin hỏi người muốn như nào mới có thể tha cho Nghi Lâm, để nàng và tiểu bối ở cùng nhau?"

Trên gương mặt không chút tâm tình của nàng đột nhiên xuất hiện tia kinh ngạc: "Tiểu tặc ngươi cũng có tình có nghĩa đấy. Ngươi không sợ ta một chưởng đánh chết ngươi sao?"

Đỗ Dự lớn tiếng nói: "Tiểu bối và Nghi Lâm, là do Định Dật sư thái thay trời tác hợp. Vì nàng, dù tiểu bối thịt nát xương tan…"

"Im miệng!" Định Nhàn sư thái nhìn đệ tử trong lòng đỏ mặt tía tai, lành lạnh nói: "Ngươi đủ can đảm thì lên Hằng Sơn. Ta sẽ không làm khó Nghi Lâm nhưng nàng phá sắc giới, phải chịu nhốt trong Huyền Không tự, diện bích hai mươi năm. Nếu ngươi đủ can đảm thì lên cứu nàng!"

Trong đầu Đỗ Dự vang lên thanh âm thông báo của không gian: "Ngươi giẫn phát nhiệm vụ cuối cùng cứu Nghi Lâm: Hằng Sơn Huyền Không tự. Nếu ngươi có thể lên Hằng Sơn cứu Nghi Lâm thì nàng vĩnh viễn yêu ngươi không đổi. Ngươi có nhận nhiệm vụ không?"

Đỗ Dự nhìn Nghi Lâm hai mắt đẫm lệ, thầm thương xót nên nào còn đường lựa chọn, hắn cắt chặt răng hung hăng nói: "Ta nhất định sẽ tới cứu Nghi Lâm!"

Định Nhàn sư thái hừ lạnh một tiếng mang theo Nghi Lâm rời đi. Đám ni cô Nghi Thanh… phía sau cũng dồn dập đi theo.

Đỗ Dự còn chưa kịp cáo biệt với Nghi Lâm thì đã thấy Ninh Trung Tắc và Nhạc Linh San đã song kiếm hợp bích đuổi giết đến gần!

Hắn sợ đến vội vã ba chân bốn cẳng cắm đầu chạy. Đôi mẹ con này, là tổ hợp có lực sát thương nhất trong tiếu ngạo giang hồ a. Giờ còn không đi thì đợi khi nào?

Dưới nhiều lần sinh tử uy hiếp, vạn lý độc hành của Đỗ Dự không ngờ đột phá tầng , điểm nhanh nhẹn , tốc độ ! Điều này cũng không kỳ quái, hắn đã tích lũy độ thuần thục ở tầng cả một thời gian dài. Khoảng thời gian gần đây, ngày ngày chạy đường, sinh tử ập đầu mà đến nên kích thích tiềm năng, đột phá trên chiến trường.

Sau khi đột phá tầng , không ngờ xuất hiện lựa chọn.

"Số , ngươi có một kỹ năng tăng lên cấp . Trong không gian, mỗi khi kỹ năng lên cấp , , sẽ được lựa chọn phần thưởng, dùng để phát triển con đường sau này của ngươi. Ngươi có lựa chọn: A. thưởng điểm nhanh nhẹn, B. thưởng điểm tốc độ di chuyển. C. thưởng random điểm thuộc tính."

Đỗ Dự không chút do dự lựa chọn B, tăng thêm tốc độ di chuyển. Lý do rất đơn giản vì Ninh Trung Tắc và Nhạc Linh San đã đuổi đến rất gần!

Sau khi vạn lý độc hành lên cấp, thêm vào điểm tốc độ di chuyển được hệ thống thưởng thêm, hiện tại tốc độ di chuyển của hắn đã lên đến điểm! Tốc độ này đã đến gần khi hắn dùng xà cạp huấn luyện.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio