Giải top ca sĩ trường học kết thúc, tôi vô cùng hoài nghi Lý Nghệ Đồng và Hoàng Đình Đình hai người này hối lộ giám khảo, bọn họ hai bài "Cầu Phật" và "Thất Lý Hương", làm sao lại đoạt một giải nhất và một giải nhì đây! Tôi vô cùng không phục, tuy rằng tôi và Từ Tử Hiên cũng đạt được hai cái giải nhì.
Top không cần phải nói, khẳng định là Dịch Gia Ái.
Nếu giải ca sĩ đã kết thúc, cần cùng cán bộ kỳ cựu Cúc Tịnh Y nghe thuyết pháp, đúng vậy : "Nên kiềm chế lại, dù sao giải ca sĩ xong, một tháng sau là thi cuối kỳ. "
Hai ngày hôm nay Cúc Tịnh Y bắt đầu hết sức chăm sóc tôi học tập, kỳ thực chính là bắt tôi làm đề môn Toán, còn gọi Hoàng Đình Đình tới nhà ăn lẩu, thực ra thì chính là để Hoàng Đình Đình bổ túc môn Toán cho tôi!
Kết quả cuối cùng những người đến cũng đều đến rồi.
Lý Nghệ Đồng theo đến thì thôi cũng không có gì, dù sao người ta là Anh Ngữ lão sư của tôi, nhưng Lục Đình, Phùng Tân Đóa còn có Triệu Việt bọn họ cũng theo tới là ý tứ gì ?
Đó là một buổi sáng sớm.
Còn chưa tỉnh ngủ đã bị một tràng tiếng gõ cửa đánh thức, khi tỉnh lại Cúc Tịnh Y đã không còn ở bên cạnh, tôi tìm thấy đồng hồ báo thức ở đầu giường nhìn một chút, đã là giờ.
Phỏng chừng là Hoàng Đình Đình đi, mấy ngày cuối tuần gần đây Cúc Tịnh Y đều gọi Hoàng Đình Đình tới nhà ăn lẩu thuận tiện giúp tôi học bổ túc môn Toán, Lý Nghệ Đồng này làm sao sẽ mặc kệ không quản đây, sẽ không sợ Cúc Tịnh Y mang Hoàng Đình Đình đi mà bắt cóc.
Rời giường, rửa mặt, mặc quần áo, ra cửa phòng.
"Sớm ah! "
Không đúng rồi, Hoàng Đình Đình sẽ không nhiệt tình như vậy, nhìn về phòng khách.
Hơ!!! Lý Nghệ Đồng cũng tới, nói muốn cô ấy quản mà đến quản thật, còn quản tới nhà tận nhà của tôi.
Tôi miễn cưỡng cười : "Sớm. . . " đi thẳng tới nhà bếp.
Cúc Tịnh Y đang vui vẻ rửa nồi.
Tôi mếu máo đi tới từ phía sau ôm nàng, đem đầu chôn ở cần cổ nàng : "em mệt mỏi quá. . . "
Cúc Tịnh Y không để ý tôi, nàng chỉ tiếp tục rửa bát, lát nữa muốn dùng đến làm lẩu.
"Em nói em mệt mỏi quá! "
Thấy nàng không để ý tới, tôi bất đắc dĩ ghé sát vào tai nàng hơi tăng cao âm lượng nói.
"Chị nghe thấy! " Cúc Tịnh Y nói.
"Hừm! Chị không ưa em như vậy, em đi đây, tạm biệt! " Tôi bĩu môi buông tay ôm nàng ra chuẩn bị rời đi.
"Lần này thi cuối kỳ em thi không tốt thì càng không ưa em. " Cúc Tịnh Y nói.
"Chị. . . "
Tôi đang chuẩn bị mở miệng phản bác, lại truyền tới tiếng gõ cửa.
"Mở cửa đi. " Cúc Tịnh Y nói.
"Hừ! " Tôi giẫm dép lại đi mở cửa.
Hơ! Lục Đình và Phùng Tân Đóa!
"Các cô tới làm gì vậy. "
Phùng Tân Đóa hai tay khoát lên trước ngực một đôi mắt thật to nhìn tôi nói : "Đóa Đóa đến bổ túc vẽ tranh cho em . "
"Tôi đến dạy em mấy chiêu cầm nã thuật! " Lục Đình bên cạnh cũng nói theo.
Tôi lườm một cái : "Cảm ơn các cô nha! "
Nhìn Lục Đình với Phùng Tân Đóa rồi đi vào đang chuẩn bị đóng cửa.
"Chờ một chút! " một cái tay từ bên ngoài luồn đến chặn cửa lại.
Tôi quay lại nhìn.
Hơ! Triệu Việt và Đường An Kỳ.
"Các cô . . " tôi nhìn hai người bọn họ.
Không chờ tôi nói xong, Triệu Việt lập tức mở miệng: "Đến quỵt cơm, không cần trả tiền, không liên quan nhưng, lần này môn thể dục tôi khẳng định bảo đảm em vượt A. "
Tôi lần thứ hai lườm mấy người phiền phức này, cái này vẫn tính là thành thực, tôi thật sợ chờ chút nữa Triệu Việt sẽ nói đến bổ túc thể dục cho tôi, Đường An Kỳ muốn nói đến dạy tôi tiêm và băng bó vết thương, vậy khả năng thật sự bọn học sẽ cho tôi xuống tầng địa ngục mất.
Đợi được đến lúc ăn lẩu, Triệu Việt thật không tồi liều chết nói một câu: "Đình Đình, đồ quỷ hẹp hòi này, bây giờ mới nói cho bọn này biết nhà Tiểu Cúc có lẩu ăn miễn phí, sau đó chắc là ăn ngán mới gọi bọn tôi tới hả" Triệu Việt ngốc cười ha ha.
"Đúng"! Đóa Đóa cũng phải đến! Đại ca quá lười, mỗi lần cuối tuần cũng không cho mình làm điểm tâm, còn muốn Đóa Đóa tự mình đi xuống nhà mua " Phùng Tân Đóa giơ tay nói.
"Đó là vì lưng mình dính trên giường mình không dậy nổi nữa. " Lục Đình phản bác.
Các cô đều đã tới, thật cảm ơn các cô bây giờ còn mỗi tuần đều tụ tập tới ăn ha.
"Tới thì tới đi, Đình Đình là đến cho Gia Mẫn bù môn Toán, Kẹp Tóc em cũng có thể cho em ấy bù Anh Ngữ, ừ, tôi thật thông minh, ăn lẩu coi như phí học bổ túc là được rồi. " Cúc Tịnh Y vừa nói còn vỗ tay.
Tôi lườm nàng, xong đời rồi, cuộc sống sau này của mình sẽ không dễ chịu.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trên lớp sau khi học xong tiết Toán..
Tôi lập tức thu thập sách vở lấy dây ra chuẩn bị cho tiết tiết thể dục tiếp theo, thu thập xong cặp sách tôi đi tới phòng vệ sinh rửa tay.
Rửa xong tay trở về.
? ? ?
Tùy hứng nhìn về phía cửa sau, các bạn học đều ngồi tại chỗ ngồi viết lách gì đó, không đúng sao, tiếp đó là tiết là tiết thể dục mà, trí nhớ tôi vẫn không có kém đến cái mức kia đâu chứ?
Lén lén lút lút dò xét thò đầu vào muốn nhìn một chút.
Hơ, vừa vặn.
Cúc Tịnh Y trùng hợp cũng nhìn về phía cửa sau, kết quả là bị nàng tóm gọn.
"Triệu Gia Mẫn, em đứng ngoài cửa làm gì. " Cúc Tịnh Y chuyển cái ghế ngồi đang ở bục giảng vọt tới trước cửa sau sau tôi nhìn lén nói.
Tôi bĩu môi rồi lập tức chạy vào.
Nhìn phía Từ Tử Hiên đang làm bài tập, dùng tay chọc nàng nhỏ giọng hỏi : "Này, tiết này không phải là thể dục sao? Lẽ nào mình nhớ lầm? Không thể nào, mình thông minh như vậy mà. "
Từ Tử Hiên trợn trắng tôi một chút rồi tiếp tục cúi đầu làm bài tập: "Bệnh thần kinh, Cúc lão sư nói rồi, tiết thể dục này đổi lên thành tiết Ngữ Văn. "
Tôi bĩu môi, hừ, không học càng tốt .
Cúi đầu chuẩn bị từ trong cặp sách lấy ra bài tập, đột nhiên, bên cạnh cặp sách có thêm một cốc nước.
Tôi lấy cốc nước ra, vừa nhìn màu sắc nó trắng nhợt nhạt, dùng gót chân nghĩ cũng biết là ai, nhưng vừa nhìn thấy trong chén nước màu nâu thì....
Nha, tôi dường nhớ tới đến cái gì đó.
Sáng sớm hôm nay lúc ra cửa Cúc Tịnh Y hình như có pha cho tôi nước đường đỏ, thế nhưng tôi quên mang cốc nước đi, Cúc Tịnh Y còn đặc biệt tình cảm lấy cốc của mình pha nước đường đỏ cho tôi nữa.
Tay nắm chặt cốc nước còn nóng, cảm kích nhìn Cúc Tịnh Y trên bục giảng.
Cúc Tịnh Y vừa vặn cũng nhìn tôi, thấy nàng mím mím môi, dường như đang cười, tiếp theo còn hất hất cằm ra hiệu tôi đem nước đường đỏ uống đi.
Tôi gật đầu.
Lại nói Cúc Tịnh Y này làm sao đang bình thường lại đi chiếm tiết người khác, ngày hôm nay lại chiếm tiết thể dục, quả nhiên là vì tôi.
Ài, có một bạn gái tốt như vậy, thật là có phúc ba đời mà.
Học một lúc xong tôi bị Cúc Tịnh Y xách đi .
Một đường bị Cúc Tịnh Y kéo tới văn phòng, cũng vì là thời gian cơm trưa nên trong phòng làm việc lão sư không nhiều, nhìn thấy tôi và Cúc Tịnh Y sau khi đi vào, họ đều trăm mắt như một : "Tôi hiểu " sau đó đi ra ngoài.
Tôi: Đừng đi mà!
Tôi ngồi ghế mà Cúc Tịnh Y vẫn ngồi, ngẩng đầu oan ức nhìn Cúc Tịnh Y : "Làm gì vậy. " Cúc Tịnh Y đứng trước mặt tôi hai tay ôm trước ngực nhìn tôi không nói lời nào.
Tôi mếu máo, đưa tay kéo lấy góc áo nàng bắt đầu làm nũng: "Em không phải cố ý quên mà. "
"...."
Thấy Cúc Tịnh Y vẫn là không nói lời nào tôi nói tiếp: "Em.... Em lần sau chắc chắn sẽ không... "
"...."
"Em. . . Em. . . Em. . . Em sai rồi... " Tôi cúi đầu.
"...."
Vẫn không nghe thấy âm thanh Cúc Tịnh Y, vừa tự mắng mình trí nhớ kém vừa nói tiếp : "Xin lỗi... "
"Phốc... " nghe được tiếng cười của Cúc Tịnh Y, tôi kỳ quái ngẩng đầu.
Nàng hơi nhướng mày : "Em nói xin lỗi cái gì? Chị muốn mắng em sao? " trên mặt là ý cười không nhịn được .
Tôi mới ý thức tới mình vừa bị trêu trọc, tôi vừa thiệt thòi vừa còn xấu hổ không chịu được!
"Chị... Chị... Chị gạt em! " Tôi tức thiếu chút nữa thì nói cũng nói không nổi.
Nàng cười chọc chọc mặt tôi ; "Chị có nói gì đâu, là chính em vừa lên tiếng thì bắt đầu xin lỗi, còn có thể trách chị sao? "
"Hừ, trách em trách em! " bĩu môi không nhìn nàng.
"Được rồi được rồi. " nàng đột nhiên ghé sát vào bên tai tôi nhỏ giọng nói : "Buổi chiều mang em trốn tiết nha. "
Tôi sợ đến giật nảy mình một cái, không thể nào? Cúc Tịnh Y muốn dẫn tôi trốn tiết sao? Sờ sờ tai của mình xác định có phải là tai tôi hỏng rồi không.
"Tai em không hỏng, chị đã xem buổi chiều em không có tiết học quan trọng, Lý Nghệ Đồng nói buổi chiều các em thảo luận bài tập, cái này tối về chị cũng có thể giảng cho em, lịch sử thì thi mở sách cũng không không sao hết, không đáng ngại, chi bằng xế chiều chúng ta đi ăn lẩu nha. " nàng cười nói.
"Thật sao? " Tôi một mặt khó mà tin nổi nhìn nàng.
Nàng gật đầu : "Đúng, coi như là... Khen thưởng em mấy buổi cuối tuần nay đều có cố gắng học tập . "
"Ye! " Tôi lập tức nhảy lên.
Nàng bất đắc dĩ nhìn tôi cười cười: "Đi thôi, lát nữa sợ em chứa không nổi mà đau bụng đó. " Tôi gật đầu "Yên tâm, với kỹ xảo của em tuyệt đối tốt sẽ không có việc gì đâu! "
Nàng lườm một cái.
"Đi thôi. "
"Đi đi! "
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------