Bản Lĩnh Ngông Thần

chương 899

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

Nhíu nhíu mày, Sở Vĩnh Du nhìn Khổng Lưu, Khổng Lưu nói.

“Cậu chủ, mấy cái này tôi không rõ lắm”

Sở Vĩnh Du phì cười, cũng đúng, gia tộc họ Khổng có thân phận gì chứ, mấy di dân đến từ Huyền Hoàng Tinh chỉ là dân nghèo trong đám dân nghèo mà thôi, chẳng qua sau khi đến Trái Đất, thì từ chim sẻ biến thành phượng hoàng.

“Võ Tôn, tôi rất tò mò, sao nhà họ Giả lại đụng đến ông, để ông có suy nghĩ giết cả nhà họ như vậy.”

Có thể thấy rõ nỗi buồn sâu thẳm thoáng qua trong mắt Võ Tôn, kéo theo đó là sự căm hận vô bờ bến.

“Mặc dù tôi là một trong Tứ Tôn, nhưng tôi chưa bao giờ qua lại với ba người kia, những gì họ làm tôi cũng không đồng tình. Trong những năm qua, ta vẫn luôn tìm kiếm người kế vị của mình, hy vọng có thể truyền lại những gì mà năm đó sư phụ đã để lại cho ta, cho tới ba năm trước!”

Nói đến đây, một nụ cười hiện trên khuôn mặt của Võ Tôn.

“Ba năm trước, tôi gặp con bé. Nó mới mười tám tuổi, cực kỳ tốt bụng. Tuy nhìn bình thường nhưng trong mắt tôi con bé là người xinh đẹp nhất. Tôi đã nhận nó làm đồ đệ và dạy dỗ nó cẩn thận, nhưng…”

Một luồng khí thế toả ra từ cơ thể Võ Tôn, hai hàm răng nghiến chặt.

“Thế nhưng, chỉ hơn nửa năm trước, nó đã bị nhà họ Giả bắt đi. Lúc tôi xông vào mật thất của nhà họ Giả, anh có biết tôi đã nhìn thấy gì không? Tay chân và đầu của đệ tử tôi bị bọn chúng tách ra ngâm trong thùng chứa, những con súc vật này, dám lấy con bé làm thí nghiệm.”

Sở Vĩnh Du từ từ đứng lên, nếu những gì Võ Tôn nói là sự thật thì việc này chắc chắn phải giải quyết. Thường những nhà khoa học điên như vậy, không phải là coi thường tính mạng, mà là bọn họ xem sinh mạng như một công việc, vì mục đích của bản thân, mà bất chấp mọi thứ.

“Tôi đã đến nhà họ Giả, nhưng tôi đã bị ai đó làm bị thương, suýt nữa không trốn đươc, vì vậy tôi mới tìm tới anh.”

Đối với cảm nhận của Võ Tôn lúc này, Sở Vĩnh Du quả thực cũng có thể cảm nhận được, bởi vì sư phụ Vô Phong Tử bây giờ vẫn ở trong Cửu Long vực, anh cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ đành bất lực, giống như Võ Tôn không có cách nào báo thù cho đệ tử vậy.

“Tôi hiểu rồi, Võ Tôn, nếu điều tra rõ ràng mọi chuyện là sự thật, tôi sẽ hành động, vấn đề không phải là để báo đáp ân tình của ông, mà đây là trách nhiệm của tôi.

Lắc lắc đầu, Võ Tôn để lại một câu rồi bỏ đi.

“Thôi, lão già tôi chỉ đành tiếp tục đi tìm đệ tử tiếp theo, chứ cũng không mong gì hơn.”

Ngay sau đó, Sở Vĩnh Du vào phòng, mở máy tính lên, gắn thẻ nhớ do Võ Tôn đưa cho, lập tức trong đó hiển thị nội dung, bao gồm cả video và ảnh.

Đúng như Võ Tôn mô tả, trong căn phòng khổng lồ có những thùng chứa với nhiều kích cỡ khác nhau, những thùng chứa đầy chất lỏng màu xanh nhạt, thứ ngâm bên trong đều là bộ phận cơ thể người, vừa nhìn thôi là cảm thấy ê cả da đầu..

“Hay cho nhà họ Giả, đúng là táo tợn, đồng bào nước R của tôi, thực sự đã trở thành nguyên liệu cho thí nghiệm của các người”.

Sở Vĩnh Du tức giận, trong khi Khổng Lưu ở bên cạnh cau mày nhìn vào máy tính.

“Cậu chủ, nếu tôi không nhầm, chất lỏng màu xanh nhạt này hẳn là dung dịch nuôi cấy mô của Huyền Hoàng Tinh chúng tôi, nó có thể phân tích một cách hiệu quả tất cả các thông số của các vật thể trong dung dịch nuôi cấy.”

Nghe vậy, Sở Vĩnh Du quay đầu lại hỏi.

“Cái này có quý không?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio