Sáng sớm tỉnh dậy hắn không thấy nàng nữa có lẽ nàng đã rời đi,nhớ lại nụ hôn ngọt ngào kia hắn không khỏi bật cười hạnh phúc,có lẽ nàng vẫn nghĩ đó là nụ hôn đầu nhưng sự thật nụ hôn đầu của nàng đã bị hắn lén trộm đi rồi! Sự thật hắn đã về Âu phủ lâu rồi nhưng chỉ là lén về thôi
tháng trước
"Chủ tử, tin đồn xác thực tiểu thư Âu Nguyệt Nhu vừa được lão phu nhân nhận làm ái nữ còn về xuất thân của nàng không ai biết chỉ biết là lão phu nhân tìm thấy nàng trong bộ đồ kì lạ ngất bên bờ sông"_Ám vệ áo đen tên Chu Vân thông báo.
"Được ngươi lui ra giải quyết việc trước kia ta giao phó đi!" Âu Hàn Cơ ngồi cô độc một mình trên chiếc ghế dài nói.
Sau khi ám vệ lui đi hắn hơi trầm mặc... tiểu muội muội ư...thú vị thật...
Thế rồi hắn lén về phủ mà không muốn ai biết vì hắn cần điều tra rõ nàng. Đi tới gian phòng của nàng hắn nhẹ nhàng mở cửa, đập vào mắt nàng là khuông mặt một cô bé nhỏ tuy tuổi nhỏ nhưng lại xinh đẹp quốc sắc thiên hương khiến hắn ngớ người. Trời ạ sao lại có tiểu muội muội xinh đẹp vậy,hắn lần đó đã ra lời quyết định quang trọng,nàng chính lại thê tử kiếp này của hắn,ái muội ư hắn không cần. Như để chắc chắn hắn hôn lên đôi môi của nàng và đó chính là nàng bị hắn trộm mất nụ hôn sau lần đó hắn vẫn như kẻ trộm lén vào phòng nàng ban đêm chỉ để hôn và nhìn nàng ngủ say...
Hiện tại, tiền sảnh rất đông người, hôm nay thiếu gia trở về . Nàng vẫn còn buồn ngủ vì tối qua chăm sóc tên bịt mặt nên sáng sớm nàng mới về phòng được. Nhìn đôi mắt vẫn còn mơ màng của nàng khiến hắn không thể không thêm yêu,kéo nàng vẫn còn lơ ngơ vô lòng mình( yun:anh ăn đậu hủ chị trước mặt mọi người a....) nhẹ hôn lên má cô khiến cô và mọi người sửng sốt,anh nói" Tiểu Nhi Nhi, chào muội!"