[Bao Công Đồng Nhân] Ngốc Ngốc Tiểu Thần Bộ

chương 102: phiên ngoại 4

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lại đụng quái án

“Theo tin tức, sáng hôm nay, trên sân thể thao của trường A Đại, trong WC của ký túc xá nữ sinh số , còn có phòng âm nhạc, bể bơi cùng căn tin, phát hiện thi thể cùng tứ chi của một nữ sinh… Theo điều tra, nữ sinh bị sát hại và phân thây tàn nhẫn kia tên là Lưu Dương Dương, sinh viên năm khoa Lịch sử văn học. Nghe nói nữ sinh này học rất giỏi, sinh hoạt lại rất thận trọng. Tối hôm qua, cô cùng một nữ sinh chung ký túc xá gọi là Tôn Du đi ăn. Sau buổi cơm tối, hai người cùng đến phòng tự học tầng . Khoảng giờ, một nữ sinh cùng ký túc xá có nhắn tin qua điện thoại với hai người, nhưng ngay sau đó lại không nhận được tin nhắn nữa. Đến lúc giờ rưỡi, gọi điện cho hai người nhưng điện thoại trong tình trạng tắt máy. Đến giờ rưỡi, nữ sinh cùng ký túc xá báo đến phòng giáo vụ hai người vẫn chưa về. Nhà trường phát động tìm kiếm, nhưng vẫn không tìm được. giờ sáng sớm hôm nay, đội viên chạy cự ly dài của đội thể thao dậy sớm luyện tập buổi sáng thì phát hiện thi thể trên sân tập…. Các bộ phận khác cũng lần lượt được tìm thấy. Căn cứ vào thông tin, nữ sinh Tôn Du đi cùng Lưu Dương Dương đến nay sinh tử vẫn chưa xác định, hiện cảnh sát địa phương đang dốc toàn lực tìm kiếm, và đã thiết lập tổ chuyên án điều tra vụ án giết người vô cùng tàn nhẫn này…” ( (= =) Vuốt mồ hôi ==’)

Người nữ dẫn chương trình radio dùng giọng điệu nghiêm túc thông báo đoạn tin tức, ban đầu, Triệu Phổ bọn họ cũng vì cái thùng thần kỳ trước mắt này có người nói chuyện mà cảm thấy kỳ lạ, nhưng về sau, dần dần bị nội dung tin tức hấp dẫn.

Tiểu Tứ Tử nhíu mày, hỏi, “Trong đây nói, nữ hài tử Lưu Dương Dương kia, bị phân thây sao?”

“Sân thể thao chính là nơi luyện tập? Căn tin? Trường học?” Triệu Phổ khó hiểu nhìn mọi người, “Giải thích thế nào?”

“Ách…” Thiên Thiên cảm thấy cái này muốn nói kỹ càng chi tiết giải thích những từ ngữ này thật ra rất lao lực.

Bạch Ngọc Đường cầm một cái khay đến nói, “Trường học.”

Triệu Phổ cùng Công Tôn nhìn qua.

Bạch Ngọc Đường chỉ chỉ cái khay, “Trường học chính là địa phương thiết lập riêng biệt, toàn bộ học sinh cùng nhau học tập bên trong, bởi vì một ngàn năm sau, nhân loại so với một ngàn năm trước tiến bộ hơn rất nhiều, cho nên cái gì cũng rất lớn.”

“Nha…” Triệu Phổ gật đầu, “Ra có chuyện như vậy!”

Thiên Thiên cùng mọi người vã mồ hôi, tâm nói…. Cũng không thể nói không đúng đi.

Bạch Ngọc Đường vừa gắp vài khối đậu phụ, chia ra đặt ở các góc trên khay, nói, “Căn tin là nơi ăn cơm, trường học nuôi cơm.”

“Tốt như vậy sao?” Công Tôn giật mình nói, “Quả nhiên con người một ngàn năm sau chính là hiếm thấy.”

Tất cả mọi người vô lực… Đương nhiên là đòi tiền cơm lại rồi.

Nhưng Bạch Ngọc Đường lựa chọn không nói đến, dù sao trọng tâm câu chuyện cũng không phải cái này.

Lại chỉ chỉ khối đậu phụ khác, “Ký túc xá, chỗ ở… Trông coi việc ở.”

“Còn quản việc ở a?” Triệu Phổ giật mình, “Chẳng lẽ là quản lý theo quân đội hóa?”

Bạch Ngọc Đường trực tiếp gật đầu, mọi người vô lực.

Lại chỉ sân thể thao, “Nơi luyện công, người dạy không nhiều, mấy trăm người một canh giờ, thay phiên nhau dạy.”

“Hảo.” Triệu Phổ gật đầu, so với dạy mấy vạn người càng tốt hơn.

Thiên Thiên cúi đầu dùng bữa, giúp nhúng thịt dê.

“Phòng học, nơi học sinh học bài, phòng âm nhạc là nơi dạy đánh đàn, thổi sáo.” Bạch Ngọc Đường nói, “Không chỉ dạy đọc sách, biết đọc biết viết, võ nghệ, cầm kỳ thi họa đều dạy.”

“Oa…” Tiểu Tứ Tử vỗ tay, “Bọn nhỏ hiện tại thật hạnh phúc nha.”

Thiên Thiên khóe miệng co giật, tâm nói, chờ ngươi trải nghiệm việc thi tốt nghiệp trung học, ngươi sẽ không nói như vậy được nữa.

“WC, nhà xí.” Bạch Ngọc Đường chỉ vào những miếng đậu phụ khác, “Bể bơi, bồn tắm lớn…”

“Nha…” Triệu Phổ cùng Công Tôn gật đầu, “Là một tòa đại trạch a!”

Bạch Ngọc Đường sảng khoải gật đầu, “Đúng.”

Thiên Thiên đã cảm thấy mí mắt bắt đầu giật giật, tâm nói, Tiểu Bạch, ngươi kiểu này là đang giáo dục kiểu nhồi cho vịt ăn, chỉ dạy đều là kiến thức nửa vời a!

“Nói cách khác, nơi mấy khối đậu phụ này, đều có thi thể nữ tử?” Tiểu Tứ Tử hỏi.

“Ân.” Bạch Ngọc Đường gật đầu, “Còn có một nữ sinh đi cùng còn chưa tìm thấy.”

“Nữ sinh?” Tiêu Lương nói, “Vừa nhận thấy, liên tục gọi nữ tử là nữ sinh.”

Thiên Thiên cười tít mắt nói, “A, là học sinh.”

“Nữ tử cũng là học sinh sao?” Công Tôn kinh ngạc, “Còn dùng danh xưng học vấn gọi sao?”

“Ách…” Thiên Thiên chưa nói xong, đã bị Bạch Ngọc Đường đem một đũa thức ăn nhét vào trong miệng, xoay mặt để đũa xuống, Bạch Ngọc Đướng đối Công Tôn nói, “Là người, đều có sinh tử, hơn nữa phân biệt nam nữ cho tốt, người hiện đại thích nghe cách gọi này hơn.”

Nói xong, Bạch Ngọc Đường chỉ ngón tay vào Tiểu Tứ Tử, “Nam sinh”, lại một ngón tay chỉ Công Tôn, “Nam sinh.” Nói xong, chỉ Trắng Trắng trên mặt đất, “Súc sinh.” =]]]]]]]]]]]]]]] bò lăn bò càng

“Khụ khụ khụ…” Thiên Thiên bị sặc thức ăn, ho khan, Tử Ảnh bên cạnh đồng cảm vỗ vỗ hắn.

Mà Triệu Phổ và Công Tôn thì lại nhìn nhau một cái, “Trí tuệ người hiện đại thật là vượt trội a!”

“Đúng vậy!” Tiêu Lương cũng liên tục gật đầu.

Trong lúc nói chuyện, chợt nghe bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Triệu Phổ chau mày, Bạch Ngọc Đường đối hắn khoát khoát tay, “Năm trăm năm trước đã trải qua một hồi giang hồ hạo kiếp, người giang hồ đều chết hết, tuyệt thế võ công nguyên bản thất truyền, hiện tại ngay cả người biết chút võ công căn bản cơ hồ cũng không còn.”

“Toàn bộ đều chết hết?” Triệu Phổ hoảng hốt.

Bạch Ngọc Đường gật đầu, “Nhân loại hiện tại, nhiều lắm là giỏi về sử dụng ám khí, vì vậy rất an toàn.”

“Năm trăm năm trước tại sao phát sinh giang hồ hạo kiếp?” Công Tôn khó hiểu hỏi.

Bạch Ngọc Đường vừa lúc mới ăn màn thầu kẹp vịt quay Thiên Thiên gắp cho hắn, không hề nghĩ ngợi nói một câu, “Vì một cái màn thầu gây ra.”

“Chẳng lẽ là nạn đói?” Tiêu Lương hỏi.

Bạch Ngọc Đường gật đầu, “Thông minh.”

“Tiểu Lương Tử thật thông minh.” Tiểu Tứ Tử vỗ Tiêu Lương, Tiêu Lương được Bạch Ngọc Đường khen ngợi cũng phi thường vui vẻ, Triệu Phổ và Công Tôn thì lắc đầu liên tục, nói, “Không nghĩ tới a không nghĩ tới, võ lâm chung quy cũng tránh không khỏi một cái hạo kiếp này.”

Thiên Thiên giật nhẹ tay áo Bạch Ngọc Đường, hỏi, “Tiểu Bạch, như vậy không sao chứ?”

Bạch Ngọc Đường thiêu mi, ý nói – Kệ nó

Thiên Thiên có chút xung động muốn đập đầu vào tường.

Lúc này, tiếng bước chân đã đến cửa, chợt nghe ‘Ầm’ một tiếng, ba nữ sinh vui vẻ vọt đến, “Nhóm anh đẹp trai! Các đồng chí! Chúng ta mang hoa quả đến đây!”

Triệu Phổ nhìn ba nữ sinh kia một chút, hỏi Bạch Ngọc Đường, “Anh đẹp trai, đồng chí?”

Bạch Ngọc Đường mặt không đổi sắc nói, “Anh đẹp trai là cách gọi tên chung đối với nam nhân hiện đại, đồng chí là cùng một chế độ quản lý của quốc gia… Cho nên, nhìn thấy nam nhân đã kêu anh đẹp trai, nhìn thấy người đã kêu đồng chí, đúng không sai.”

“Nha..” Công Tôn suy nghĩ một chút nói, “Cực kỳ thâm ý a!”

Thiên Thiên túm túm Bạch Ngọc Đường, hỏi, “Nếu như gặp người nước ngoài thì sao?”

Bạch Ngọc Đường nhíu nhíu mày, “Gọi là yêu quái.”. ( =]]]]]]] vỗ tay bôm bốp Bạch ca quả nhiên là năng lực giải thích quá xuất chúng đi a =]] lụm lại quai hàm)

“A…” Thiên Thiên ngã ra hút một ngụm lãnh khí.

“Hắc hắc hắc…” Ba nữ sinh kia xa xa nhìn chằm chằm, đánh giá anh đẹp trai mới tới kia.

Triệu Phổ thấy các nàng nhìn Công Tôn, trong lòng có chút khó chịu, chợt nghe Bạch Ngọc Đường bên cạnh nói, “Các nàng có rất nhiều ý tưởng tốt bày cho ngươi.”

“Cái gì ý tưởng tốt?” Triệu Phổ buồn bực.

Bạch Ngọc Đường nhếch khóe miệng, cười cười không rõ ý nghĩa, Triệu Phổ cả kinh mở to hai mắt, hỏi, “Thật sao? Nhưng thoạt nhìn bất quá chỉ là tiểu cô nương mới lớn.”

Bạch Ngọc Đường ăn một khối đậu phụ đông lạnh, nói, “Thế đạo thay đổi.”

“Sẽ không phải… Các nàng là làm loại sinh ý này?” Triệu Phổ thử thăm dò.

Bạch Ngọc Đường rất không trách nhiệm mà gật đầu.

“Nha…” Triệu Phổ ý vị thâm trường mà ồ lên một tiếng, trên mặt hiện lên tiếu ý, địch ý đối với ba nha đầu kia hoàn toàn biến mất.

Thiên Thiên không hiểu hỏi Bạch Ngọc Đường, “Loại sinh ý này là loại sinh ý gì?”

Bạch Ngọc Đường nhún nhún vai, “Ta nào biết.”

Thiên Thiên cảm thấy đầu ong ong….

“Ăn cơm không?” Chí Linh hỏi mấy người kia, vừa dọn thêm ba vị trí, “Cùng nhau ăn?”

“Thật tốt.” Ba nữ sinh cười dí dỏm, hướng đám người bên trong ngồi xuống, cầm chiếc đũa vẻ mặt hạnh phúc nhìn bốn phía xung quanh…. Hoan hô, bị các anh đẹp trai vây quanh! Khoái nhạc được không được

“Ta giới thiệu một chút.” Thiên Thiên từ phía bên tay trái bắt đầu giới thiệu các nữ sinh, “Đây là Tiểu Mỹ, bên cạnh nàng là Vân Vân, vị này chính là Tiểu Nam.” Vừa nói, vừa để bọn họ hướng Công Tôn giới thiệu, còn có các ảnh vệ cùng một nhà trảo ly siêu cấp đáng yêu.

Ba nữ sinh vốn manh nha Tiểu Tứ Tử, nhìn chằm chằm Tiểu Tứ Tử muốn chảy nước miếng, nhưng khi nhìn thấy Tiểu Bố Bố lông bù xù sau khi tắm gội được làm khô đang gặm một khối thịt bò trong ngực Thiên Thiên…. Trong cơ thể mấy nữ sinh như có dòng máu loài lang triệt để sôi trào, kêu gào phi nhanh đến, bổ nhào lại bắt đầu ôm Tiểu Bố Bố cọ cọ, “Trời ơi… Manh chết, manh chết a! Thật đáng yêu a, cho tỷ tỷ hôn một cái, muah muah muah…

Ngươi đừng nhìn Tiểu Bố Bố không đến một tuổi, nhưng cũng là một tiểu sắc lang, bị nam sinh ôm một cái cũng keo kiệt, nhưng vui vẻ khi được tỷ tỷ xinh đẹp ôm, nói thí dụ như bọn nha hoàn Tiêu Dao đảo, Tiểu Bố Bố thích được các nàng đích thân ôm đến ôm đi.

Lúc này được ba vị mỹ nữ ôm lại cọ cọ,rồi ôm hôn, nữ nhân hiện tại lại không giống cổ đại ăn mặc kín mít, Tiểu Bố Bố rất hạnh phúc mà hưởng thụ … Ai nha, cọ cọ bộ ngực các nàng! (==’ mới bi lớn hà)

Thạch Đầu và Tiễn Tử ở một bên nhìn thấy, ba cô nương cũng bổ nhào đến cọ cọ cả hai, Thạch Đầu nghe mấy nữ sinh trái gọi phải gọi, trong lòng cao hứng – Ân, mấy tiểu cô nương này rất đáng yêu nha.

Tiễn Tử thì lại dở khóc dở cười… Đầy lỗ tai đều là gấu mèo… Chi chi! Lại lần nữa kháng nghị, ta không phải gấu mèo a!

Mấy nữ sinh mang đến pizza và hoa quả tươi, lanh lợi cắt cam và dưa hấu cho mọi người, cả nhà vùa lúc ăn lẩu xong miệng khô, một khối hoa quả lót bụng, tâm tình thư sướng.

“Đúng rồi, chúng ta thấy tin tức.” Thiên Thiên đột nhiên nói, “Các ngươi không phải cũng học đại học năm sao, ta nhớ các ngươi học Luật và Anh ngữ đi? Nhận biết nữ sinh bị hại không?”

“Ai nha.” Tiểu Mỹ buông nửa phần bánh ngô đường nhỏ, nói, “Thiên Thiên, ngươi không nhớ rồi, Lưu Dương Dương các ngươi không biết, nhưng Tôn Du mất tích kia các ngươi đều biết!”

“Cái gì?” Đám người Thiên Thiên giật mình.

“Lần trước không phải người của hội kịch trường lôi kéo hai ngươi diễn kịch sao, người nói kịch bản cho hai ngươi kia không phải là Tôn Du sao? Kịch đó vốn là Dương Dương viết, Dương Dương là tài nữ!

“Thật?” Thiên Thiên thật sự là không nghĩ tới.

Bạch Ngọc Đường cũng bắt đầu hồi tưởng, quả thực… Ngày đó đưa bọn hắn kịch bản là một nữ sinh khuôn mặt búp bê, dáng người thấp, tóc thắt đuôi sam, đeo một cặp kính, các nàng dường như gọi nàng là Tiểu Du.

“Tại sao có thể như vậy?” Thiên Thiên hỏi, “Kết oán với ai sao?”

“Chúng ta cũng không biết.” Tiểu Nam nói, “Còn có a, các ngươi có biết không, ta nghe nói bạn trai Tiểu Du cũng không thấy.”

“Thật sao?” Thiên Thiên nhíu mày, nói cách khác, nếu như Tiểu Du không phải người bị hại… Vậy có thể là hung thủ, hoặc có thể cùng hung thủ có liên hệ… Dù sao nàng là người tiếp xúc với Lưu Dương Dương cuối cùng.

“Chúng ta nghe nói, cảnh sát không loại trừ khả năng Tiểu Du cùng bạn trai hắn liên thủ hại chết Dương Dương.” Vân Vân có chút bất bình nói, “Tiểu Du mới không phải là người như vậy a! Bạn trai cô ấy cũng rất tốt… Cho nên a, Thiên Thiên, các ngươi giúp chúng ta tra án tử này đi.”

“Đúng thế a.” Tiểu Nam cũng gật đầu, “Hiện tại thật là khủng khiếp a, phòng tự học buổi tối cũng không ai dám đi, ngay cả nhà vệ sinh ta cũng không dám đi một mình nha!”

Thiên Thiên và Bạch Ngọc Đường nhìn nhau một cái, án tử này đích xác kỳ quái.

Công Tôn cau mày, nghĩ nghĩ một chút hỏi, “Quan phủ nói thế nào?”

Thiên Thiên nhìn trời, ba nữ sinh nhìn nhau, tâm nói, vị đẹp trai này thoạt nhìn có chút cổ điển, điềm đạm, không nghĩ tới nói chuyện như vậy nha, liền nói, “Ân, cũng không chịu nói cho chúng ta biết, mấy bộ khoái kia cứ thần thần bí bí!”

“Bộ khoái là như vậy.” Tiểu Tứ Tử gật đầu, đột nhiên nghĩ đến cái gì, nháy mắt từ trên người móc ra một khối kim bài đưa cho Thiên Thiên nói, “Thiên Thiên, xem! Ta đã là Thần bộ đệ nhất thiên hạ a!”

Ba nha đầu nhìn sang, tâm nói, ai nha, thật đáng yêu, bất quá nếu như chịu đổi thành Tiểu ngốc thụ đệ nhất thiên hạ thì quá tốt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio