Chương
“Vù!”
Chú Cát lập tức động thủ, chiếc rìu to lớn trong tay hùng hổ lao về phía Trần Đức từ dưới lên, hướng thẳng vào mặt anh, chuẩn bị chém xuống róc da mặt anh.
Song, Trần Đức chỉ liếc nhìn gã một cái.
Sau đó, anh nhẹ nhàng đưa tay lên, năm ngón tay khép lại, một chưởng vung ra.
“Bùm!”
Giây tiếp theo, một chưởng này vững vàng hạ xuống mặt đứng của chiếc rìu đen, cả chiếc rìu đen dường như bị chấn động, trong nháy mắt đã trở nên run rẩy.
Sau đó.
Răng rắc!
Chiếc rìu đen cứng rắn làm bằng vật liệu đặc biệt đã bị nứt!
Trên chiếc rìu, đầu tiên xuất hiện một vết nứt.
Sau đó, hai, ba, bốn…
Sau một hơi thở, toàn bộ phần đầu của chiếc rìu đen hoàn toàn vỡ nát, rơi xuống từng mảnh như mảnh vỡ thủy tinh.
Cuối cùng, chỉ còn lại một cái cán gỗ!
Chết lặng!
Kỳ Hàn đứng gần nhất, lần đầu tiên hắn nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trợn tròn hai mắt, trong con ngươi hiện lên vẻ kinh hoàng cùng phức tạp.
Phải biết rằng Cát Hằng là võ giả cấp Thông Mạch kỳ đỉnh phong!
Sức mạnh của gã nằm trong khoảng mười ngàn kg!
Dưới sức mạnh như vậy, cần phải có loại sức mạnh cuồng bạo, mãnh liệt, đáng sợ đến mức nào mới có thể đánh nát vũ khí của gã?
Ít nhất, cần phải có sức mạnh mạnh gấp hai lần Cát Hằng, hoặc thậm chí gấp ba lần mới được!
Trần Bát Hoang, rốt cuộc anh đã đạt đến cảnh giới nào, hay anh thực sự là một tên yêu nghiệt có thể vượt cảnh giới để chiến đấu?
Không chỉ có Kỳ Hàn sững sờ, Cát Hằng cũng rất choáng váng, lạnh cả sống lưng, gã nhìn thấy rõ ràng ánh mắt của Trần Bát Hoang lóe lên sát ý, giống như dã thú đang nhìn chằm chằm mình!
Giây tiếp theo, gã vẫn chưa định thần lại thì một bàn tay từ trên trời hạ xuống giáng vào đỉnh đầu gã.
“Bộp!”
Trong nháy mắt, Cát Hằng giống như một quả đạn pháo, thân hình thẳng đứng, bay ngược trở lại va vào tường, cả người lún sâu vào trong bức tường!
“Rầm!”
Một lúc sau, cơ thể của gã rơi xuống, để lại một dấu vết hình người trên tường.
Còn Cát Hằng, thân thể nằm trong một cái bánh kem mười tầng, đã chết rồi, đỉnh đầu mù mịt, máu chảy không ngừng, trộn lẫn với bánh kem, mùi máu tanh nồng nặc bốc lên cao lan tỏa khắp nơi, không còn chút khả năng sống sót nào!
Toàn bộ khách sạn chìm vào bầu không khí im lặng, một sự im lặng chết chóc, đầu óc của mọi người bắt đầu hỗn loạn, thậm chí khả năng suy nghĩ cũng mất đi, sắc mặt cực kỳ khó coi, đờ đẫn nhìn dấu vết hình người trên tường và thi thể của Cát Hằng.
Đôi mắt của mỗi người như thể nhìn thấy hai mặt trời thiêu đốt đồng thời xuất hiện trên bầu trời, sợ hãi tột độ.