Chương
“Láo xược!”, nhìn thấy thái độ nghênh ngang của Trần Bát Hoang, Kỳ Thương Long không cách nào kiềm chế lửa giận trong lòng, đến nỗi cả người ông ta run lên vì tức. Ông ta không hiểu vì sao Kỳ Huyết Ma vẫn luôn bất động, vì thế bèn lên tiếng cầu xin: “Bố à, hãy mau ra tay giết hắn”.
Ánh mắt u tối của Kỳ Huyết Ma tham lam nhìn Trần Đức một lượt từ trên xuống dưới: “Không tệ, không tệ, thật sự không tệ, còn trẻ như vậy mà đã đến cảnh giới Thông Mạch. Có được thực lực bực này, đương nhiên có vốn liếng để kiêu ngạo, ngông cuồng”.
Kỳ Huyết Ma vốn là một lão hồ ly, ông ta chỉ cần liếc mắt đã có thể nhìn ra tiềm lực của Trần Đức. Tên nhóc này quá mạnh, trong khi cùng lắm hắn chỉ mới có hơn hai mươi mà thôi. Hắn có thể dùng thực lực Thông Mạch kỳ để giết chết một võ giả Long Tượng kỳ như Kỳ Sơn, từ đó có thể thấy được, người này mới chính là thiên tài tu võ chân chính.
Kỳ Hàn làm tùy tùng của hắn quả thực không xem là mất thể diện.
“Đứng trước mặt Kỳ Minh này mà cậu vẫn tỏ thái độ kiêu căng, ngạo mạn như thế à? Có lẽ, cậu là người đầu tiên dám làm vậy, tuy nhiên… niệm tình cậu là một thiên tài siêu cấp, Trần Bát Hoang, lão phu bằng lòng thu cậu làm đệ tử, ra sức vì nhà họ Kỳ. Chỉ cần cậu bằng lòng, chẳng những không cần phải chết mà còn được hưởng thụ địa vị vô cùng cao, hơn nữa, chuyện của Kỳ Sơn xem như xóa bỏ…”
“Còn nữa, về phía nhà họ Thành, tôi sẽ chấp nhận bỏ ra một cái giá lớn để giải quyết thay cậu, thấy sao hả?”
Cái gì?
Người của nhà họ Kỳ, kể cả Kỳ Thương Long, đều giật mình kinh ngạc.
Qua nhiều năm như vậy, Kỳ Huyết Ma chỉ thu một đệ tử duy nhất, đó chính là Kỳ Sơn.
Lại nói, Kỳ Sơn vừa là chắt trai, vừa là đệ tử thân truyền của lão, vì thế, tình cảm mà lão dành cho hắn vô cùng sâu đậm.
Vậy mà, lúc này đây, Kỳ Minh lại chấp nhận từ bỏ việc báo thù cho Kỳ Sơn chỉ vì Trần Bát Hoang.
“Ôi trời ơi, sao tên nhóc này lại may mắn như thế?”
“Đúng vậy, hắn đúng là… vận cứt chó mà! Có thể được ông nội coi trọng, đó chính là phúc phận tám đời”
“Ai ngờ kết cục lại như vậy chứ?”
“…”
Ngay lập tức, xung quanh vang lên tiếng xì xào bàn tán.
Kỳ Thương Long cũng rất bất ngờ, ông ta không nghĩ bố mình lại đưa ra quyết định như vậy. Ông ta siết chặt nắm đấm, phát ra âm thanh răng rắc, có cảm giác gần như nghẹt thở, trái tim điên cuồng đập trong lồng ngực, huyết áp cũng tăng cao.
Nếu Trần Bát Hoang đồng ý thì thù của Kỳ Sơn sẽ không cách nào báo được.
Đó là cháu trai của ông ta!
Đứa cháu mà ông ta yêu thương nhất!
Nếu như Trần Bát Hoang đồng ý, có Kỳ Huyết Ma tọa trấn, thử hỏi ông ta phải làm thế nào để báo thù cho cháu mình.
Kỳ Sơn đã chết trước mắt ông ta, ông ta hận không thể băm vằm Trần Bát Hoang thành thịt vụn, sau đó ném cho chó ăn, dùng việc này để tế bái cho cháu mình.
Kỳ Thương Long cực kỳ căng thẳng, ông ta thầm hi vọng, mong rằng Trần Bát Hoang không đáp ứng điều kiện này, nhất định không được đáp ứng.
“Cậu Trần, hay là… đồng ý với ông ta…”, Kỳ Hàn cắn chặt răng, thấp giọng nói.