Bát Gia Tái Thế

chương 889

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Nói xong, Diêm Thanh Nhã liền dẫn anh vào phòng mình.

“Là gì vậy?”

Trần Đức ngạc nhiên, tỏ vẻ nghi hoặc đi theo sau. Vừa vào phòng thì anh phát hiện một bộ váy viền ren màu hồng phấn vô cùng gợi cảm được đặt trên giường. Càng khiến người ta sôi máu hơn nữa chính là những chỗ cần che trên bộ quần áo này… có cũng như không.

Sau khi thay nó vào, một Diêm Thanh Nhã vẫn luôn bảo thủ bỗng chốc biến thành một người khác. Dáng người đẫy đà được chiếc váy ngủ tôn lên một cách trọn vẹn. Tuy rằng tuổi tác đã lớn, nhưng cô ta vẫn giữ được dáng dấp xinh đẹp như thuở đôi mươi, quả thật là vóc dáng tỉ lệ vàng.

Thấy Trần Đức kinh ngạc, Diêm Thanh Nhã cười khẽ, uyển chuyển bước đến trước mặt anh, sau đó ôm lấy anh: “Tôi đặc biệt chuẩn bị cho cậu đấy!”

Đôi môi thơm ngọt, vóc dáng say lòng người, đêm nay, những gì cần làm, hai người đều làm không sót chút gì.

Hai giờ sáng, Trần Đức mới rời đi, quay về biệt thự.

Lúc này, trong biệt thự vẫn còn sáng đèn.

Vừa vào cửa, anh liền nhìn thấy Tống Ngữ Yên đang nhoài người trên bàn máy tính, ngủ thiếp đi. Trên người cô ấy mặc một bộ đồ ngủ rất đáng yêu.

“Cần gì phải cực khổ như vậy”.

Trần Đức cảm thấy rất bất đắc dĩ, bèn lẳng lặng ôm cô ấy trở về phòng, sau khi đắp chăn cho Tống Ngữ Yên, anh bắt đầu tu luyện. Sự xuất hiện của Âu Dã Tư Linh đã phần nào tác động đến anh.

“Phải tranh thủ tu luyện mới được, Phương Tâm Ngọc, Âu Dã Tư Linh, các người nhất định sẽ bại trong tay tôi”, Trần Đức lẩm bẩm nói, ánh mắt anh lóe lên tia bất kham.

Trải qua hơn mười năm chiến tranh, mưa đạn, chứng kiến vô số thăng trầm cùng sinh tử tồn vong, Trần Đức hiểu rất rõ, chỉ có kẻ mạnh mới có quyền lên tiếng.

Đêm nay, khi đối mặt với Âu Dã Tư Linh, ngay cả tư cách đặt câu hỏi mà Trần Đức cũng không có.

Đây là một sự thật tàn khốc.

Cũng may, Trần Đức là một người có tâm lý vững, không hề bị đả kích bởi điều đó, trái lại, anh lấy đó làm mục tiêu phấn đấu.

Đêm nay, Trần Đức chuyên tâm vào tu luyện.

Đối thủ của anh hiện tại không phải Âu Dã Tư Linh, mà là Phương Tâm Ngọc.

Còn năm ngày nữa thôi, cuộc thi giành suất tiến vào học viện Vô Song sẽ chính thức bắt đầu.

Phương Tâm Ngọc sẽ dẫn theo các đệ tử đến tham dự và tranh đoạt.

Khi đó…

Trần Đức sẽ dùng máu của ông ta để tế cho vong hồn của các anh em!

Sáng hôm sau…

Trần Đức đến học viện thương mại để gặp mặt Đàm Thu, đồng thời, tặng cho cậu ấy một ít thuốc: “Bốn ngày sau sẽ có một cuộc thi tuyển chọn được tổ chức ở Vân Bắc, đến lúc đó, cậu cũng đi đi. Tôi đã đặt vé máy bay cho cậu rồi, sau khi đến đó, cậu cứ đi tìm Kỳ Hàn, hắn sẽ dẫn cậu đi”.

“Anh hai, cám ơn anh!”, Đàm Thu vô cùng phấn khích, trực tiếp gọi Trần Đức là “anh hai”. Trước kia, cậu ấy chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình trở thành võ giả, cứ tưởng cả đời này sẽ tầm thường, nào ngờ Trần Đức lại cho cậu ấy một cơ hội.

Hiện tại, Đàm Thu đã sớm trở thành một nhân vật tiếng tăm tại học viện thương mại.

Giờ đây, những người đã từng khi dễ cậu ấy đều gọi một tiếng “anh Thu” mỗi khi gặp cậu ấy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio