Nó đi mua đồ ăn sáng như thường ngày. Hôm nay nó còn mua cho anh một phần nữa. Vì muốn cảm ơn anh chuyện đã giúp nó. Đó cũng là điều nên làm thôi mà. Đứng trước cửa kí túc xá nam. Nó điện thoại cho anh xuống lấy. Lúc đầu nó tính đem lên lớp cho anh nhưng nghĩ lại thì thấy không ổn nên thôi.
- Sao hôm nay dậy sớm thế nhỉ. Còn gọi anh xuống đây có việc gì thế?? (Anh trêu chọc nó)
- Em có mua đồ ăn sáng cho anh nên đem qua cho anh. Anh ăn đi nhé. (Nó ngại ngùng nói)
- Sao tự nhiên hôm nay lại....
- Tại em muốn cảm ơn anh thôi.
- Thôi được. Anh không khách sáo đâu nhé. (Anh xoa đầu nó)
Sao anh cứ xoa đầu nó hoài thế nhỉ. Anh có biết là hạnh động của anh sẽ làm cho nó xao xuyến và rung động như thế nào không hả. Mỗi lần anh xoa đầu nó thì tìm của nó lại đập thình thịch như muốn bay ra ngoài vậy đó. Hơi cái con người này thật là. Nó quyết định không để cho anh cứ thả thính này nọ với nó mãi như thế được. Cứ như vậy hoài nó sẽ chết mất thôi. Hôm nay nó quyết định sẽ cho anh nếm mùi lợi hại của nó. Nó sẽ thả thính cho anh chết chìm trong mật ngọt không thể nào thoát ra được luôn cho mà xem.
- Anh phải ăn hết đấy nhé. Vì đây là bữa sáng tình yêu mà em mua cho anh đấy (Nó cười rồi bỏ đi để lại anh ở đó với sự ngỡ ngàng không có lời đáp).
Ting ting. phút sau điện thoại nó có tin nhắn.
- Cảm ơn vì bữa sáng tình yêu của em nhé. Nó rất ngon.
- Đó là điều đương nhiên rồi ạ