Nhan Hi híp hai mắt, chậm rãi đi đến bên giường khoanh tay nhìn nàng.
"Không được nhìn, đó là của ta, không được ta đồng ý, ngươi như thế nào có thể tùy tiện xem a?" Hai má đỏ bừng, Đào Tiểu Vi nghĩ mặt mình như đang có lửa thiêu.
Nhan Hi rất tinh mắt, nàng dám khẳng định chỉ cần liếc qua là có thể đại khái đoán được tâm tình của nàng qua bức họa.
Trong đó nói lên tình cảm không rõ ràng của nàng, chính nàng còn không có rõ, làm sao dám để Nhan Hi biết.
Hắn sẽ cười nàng, mặc dù ngoài miệng không nói nhưng chắc là ngực cũng sẽ muốn cười đến nội thương a.
Chiếc áo khoát vì vừa rồi nàng chạy quá nhanh mà rơi khỏi vai, "Vi vi, ngươi không cho thì ta không xem, đem áo mặc vào
chớ để cảm lạnh."
Đem bức tranh nhét vào dưới giường, Đào Tiểu Vi lại bò trở lại, nắm lấy tay áo Nhan Hi, "Người xấu, ngày đại hôn chọn được rồi sao? Định lúc nào?"
Nàng chỉ thấy người trong phủ bận rộn chuẩn bị, nhưng một nửa người thì nói biết thời gian chính xác, có người nói còn đang thương lượng, nhưng sẽ không trì hoãn đến cuối tháng này.
Vấn đề, nàng là tân nương mà lại không biết gì hết, Đào Tiểu Vi đã sớm hạ quyết tâm tối nay phải hỏi được cho rõ.
Nhan Hi suy nghĩ một chút rồi nói ra một ngày.
Đào Tiểu Vi lập tức kinh hô, "Nga, không phải lập tức tới rồi sao? Thế nào lại gần như vậy, không phải là ta không muốn đề cập, nhưng bỗng nhiên định ra ngày quá gần như thế..."
Nghe ra lời nàng nói có ý không vui, Nhan Hi mắt lạnh không vui nhìn nàng, "Ngày là do hoàng thượng định."
"Ngươi cũng có thể cự tuyệt."
"Ngươi không vui?"
Lắc đầu, Đào Tiểu Vi ủ rũ, "Không phải, ta hơi có chút lo lắng mà thôi, thật sự là quá nhanh, ta còn không có chuẩn bị tâm lý thật tốt."
"Hôn sự có quản gia chuẩn bị, ngươi an tâm chờ làm tân nương là được."
"Nhưng…nhưng…, thế nhưng người ta là nhịn không được lo lắng mà." Nàng sầu lo nhìn xuống bụng mình đã uống rất nhiều "thần tiên dược", hiện giờ là mềm mại bằng phẳng, vạn nhất qua đại hôn rồi, liền to lên làm sao bây giờ?
Nhan Hi rốt cục từ động tác này của Đào Tiểu Vi mà đoán ra được nàng đang nghĩ gì.
Vỗ vỗ đầu nàng đang miên man suy nghĩ, hắn nó. "Không có hài tử."