Trương ngự y trong khắc cuối cùng khó giữ được cái mạng nhỏ này cũng chậm rãi mở mắt, cung kính đứng lên quỳ gối dưới chân Nhan Hi, “Chúc mừng Hoàng thượng, chúc mừng Hoàng thượng, Vương phi mang thai đã hơn hai tháng.”
Nhan Hi ngây cả người, dường như nghe không hiểu lời của Trương ngự y, lại hỏi, “Mang thai?”
“Dạ vâng, đích xác là mang long thai, nhưng…” Từ trong lòng móc ra khăn tay lau một chút mồ hôi trên trán, không dám có chút dừng lại, “Vương phi thân thể cực kỳ suy yếu, dường như là bị kích thích rất lớn, tâm thần không yên, bệ hạ, nữ nhân mang thai, ngoài thân thể có dần dần biến hóa thì tâm tình cũng biến thành yếu ớt, nhạy cảm đa sầu, lúc này phải vô cùng chú ý, cũng không phải là các nàng cố ý làm tâm tình không tốt, mà là thân thể thay đổi đồng thời bất tri bất giác ảnh hưởng tư tưởng nữ nhân.”
“Nói điểm chính!” Những chuyện này Nhan Hi so sánh với Trương ngự y còn hiểu rõ, nhớ lần đầu tiên Đào Tiểu Vi mang thai, hắn còn đặc biệt tìm các bà mụ vì nàng mà học hỏi nhiều kinh nghiệm, họ dạy Đào Tiểu Vi khi có thai phải chú ý việc gì, hắn đã có đọc sách nên thuận tiện ghi nhớ trong lòng.
Trương ngự y bị Hoàng thượng bỗng nhiên quát nên khẽ run rẩy, vội vàng thu lại lời càm ràm của lão nhân gia, lời ít mà ý nhiều nói, “Khởi bẩm bệ hạ, Vương phi trong cơ thể có một dòng khí rối loạn, đây là hỏa phát tích tụ trong người, nó không khỏi ảnh hưởng đến thai nhi, mà còn ảnh hưởng đến thân thể Vương phi, nếu như tiếp tục như thế, thai nhi chưa chắc… giữ được.”
Trương ngự y liều chết nói xong, lập tức cúi đầu, đem đầu vùi vào lồng ngực của mình. Hoàng thượng ánh mắt thật sự quá dọa người , Nhan Hi tức giận lúc tự nhiên sẽ bắn ra sát khí lạnh lùng, làm người giật mình không thể thở được, luôn luôn có một cổ ảo giác, dường như hắn tùy thời sẽ ra tay lấy tánh mạng của lão.
“Vậy làm sao làm mới có thể trị cho nàng?” Nhan Hi ngồi ở bên giường, đau lòng nhìn hai mắt Đào Tiểu Vi nhắm chặt, hô hấp của nàng cũng lộ ra vẻ cực kỳ suy yếu, nếu như nàng lúc này thanh tĩnh, biết mình rốt cục đã có hài tử, nàng có cao hứng nhảy dựng lên không.
Bao lâu không thấy được nàng thoải mái cười to, bao lâu rồi không thấy nàng không phân lớn nhỏ nhảy lên nhảy xuống chơi trò mặt nạ của mình, đưa đến trước mặt hắn, làm nũng muốn hắn đánh giá.
Vì ngôi vị hoàng đế chết tiệt này, hắn đã bỏ lỡ cái gì?