Nhan Noãn Noãn khi nào thì nghe hiểu được nhiều như vậy.
Bị quấn kín mít thành cái bánh chưng nhỏ, thật vất vả tay có thể lộ ra ngoài động mấy cái, nàng rất vui vẻ, khanh khách cười lên, một đôi mắt to củng là mi dài cong cong, đầu lưỡi vươn ra liếm loạn trên miệng, thích thú không chịu rút lưỡi về bên trong.
“Nhìn kìa, ngay cả tiểu khuê nữ cũng đồng ý lời của phụ thân, cao hứng vì chọn đúng rồi đúng không.” Nhan Dung cao hứng phấn chấn tuyên bố.
Bất quá rất hiển nhiên trừ hắn ra, không ai có thể nhìn ra Nhan Noãn Noãn có ý tứ kia, cho nên, Nhan Dung lập tức bị xem thường bao phủ , trong đó có một ánh mắt cơ hồ muốn khoét trên người hắn hai khối thịt tới nhắm rượu, vòng vo thân đưa lưng về phía Nhan Hi, Nhan Dung tâm tình cực kỳ vui vẻ.
Vừa chơi một hồi, phu thê Nhan Hi đứng dậy cáo từ, đã đến giờ ngủ trưa theo lệ thường của Đào Tiểu Vi, nên cũng không kiên trì ở lại.
Vì cố ý phụng bồi Đào Tiểu Vi, Nhan Hi cũng không có thói quen ngủ trưa.
Nhiều năm cuộc sống trên chiến trường dưỡng thành hắn thói quen rất ít ngủ, vì phối hợp Đào Tiểu Vi làm việc và nghỉ ngơi, hắn mỗi đêm ngủ cũng rất sớm, sau khi rời giường, cả ngày thần thái sáng láng. Cho nên sau giờ ngọ, khoảng thời gian này lại thành lúc hắn tập trung xử lý công vụ tốt nhất, gần đây phần hơn là bởi vì Đào Tiểu Vi thân thể không tiện, không rời đi phòng ngủ, cho nên bàn đọc sách phòng ngoài lại chất đầy các tấu chương.
Đào Tiểu Vi ngủ nửa canh giờ đã tỉnh lại, trên trán có tinh mịn mồ hôi hột, ngay cả cổ cũng ướt đẫm.
Nghe được nàng trầm trọng tiếng thở dốc, Nhan Hi thả ra trong tay bút lông, đi tới bên giường nhẹ nhàng hỏi, “Vi Vi, hài tử vừa đá nàng sao?”
Lắc đầu, Đào Tiểu Vi lòng vẫn còn sợ hãi thật chặt nắm lấy ống tay áo Nhan Hi, “Người xấu, Ngọc tỷ tỷ không có xảy ra chuyện gì chứ, tỷ ấy thật lâu cũng không có tới.” Tháng nầy ngay cả thư cũng không có, mặc dù thỉnh thoảng chỉ có vài chữ, cũng chỉ là báo bình an mà thôi.
Nhan Hi tự nhiên là biết Ngọc La Kiều đang bận rộn cái gì, Ngọc La Kiều đang bận đông bận tây mang người dọn dẹp dư nghiệt của Hỏa Thần giáo, quả thực cũng bận chơi điên rồi, gần đây vì mệnh lệnh của hắn mới bất đắc dĩ trở lại kinh thành trấn giữ, nếu như Nhan Hi không mở miệng, còn không biết muốn chơi tới khi nào mới thu lại hăng hái.