Dịch Giả: KobayashiMidori.
Bên trong đại sảnh, Quân Tà cười đến nỗi không thể khép miệng lại được, hắn ôm quyền hành lễ bốn phía, nói: "Cảm tạ, cảm tạ mọi người đã cố gắng duy trì Thịnh Bảo Đường, bản công tử thấy rất cảm động, rất tự hào a. Bây giờ bản công tử tuyên bố, tiếp tục tiến hành bán đấu giá, mọi người có thể tùy tiện ra giá, ha ha, không cần phải khách khí."
Tiểu tử ngươi tính là cái gì? Xem ngươi nói, giống như lời của đại chưởng quỹ Thịnh Bảo Đường vậy, thực đúng là đáng khinh bỉ! Trong lòng mọi người cùng nhau mắng to!
Nếu như lòng khinh bỉ có thể đập người, vậy giờ phút này Quân Khương Lâm đã bị đập tan xương nát thịt rồi! Nếu khinh bỉ có thể làm người ta bị thương, hiện giờ cả người hắn đã bị thương tích đầy mình rồi!
Rốt cuộc người thần bí ban đầu vẫn không nói lời nào, giờ phút này đột nhiên phát ra âm thanh trong trẻo: "Kẻ đội giá Phần Kinh Hà trước chính là Lý Chấn của Lý gia, lời ra giá của hắn không có hiệu quả, bây giờ vẫn y như giá lúc đầu mà tiến hành!"
Quả nhiên là có hai người trong đó! Quân Khương Lâm cười thầm. Nói vậy ý kiến của hai người kia không thống nhất a, ân, người vừa rồi phát ra âm thanh hẳn là có phân lượng hơn.
Sắc mặt lão giả áo tím trên đài lại biến đổi, lão lập tức làm ra vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Phần Kinh Hà này, Đường công tử lúc trước đã ra giá ba mươi vạn lượng bạc, báo giá lần hai, còn có ai trả giá cao hơn ba mươi vạn lượng bạc không?"
Câu hỏi lặp đi lặp lại mấy lần, cũng không người trả lời. Hiện tại vừa mới xảy ra chuyện lớn như vậy, còn ai dám xúc phạm Quân Khương Lâm vị thanh niên không sợ trời không sợ đất này, hắn cùng với Đường Nguyên chính là hai kẻ phá gia chi tử mà lòng không đau, đúng là siêu cấp bại hoại gia tử.
Lão già áo tiếm tiếp tục hô: "Ba mươi vạn lượng bạc lần thứ ba! Thành giao!"
Âm thanh "Cộp" của tiếng búa gỗ phát ra, lão giả áo tím cảm thấy tâm lý bị đè nén không chịu nổi, chính mình chủ trì đấu giá mấy chục năm, nhưng cũng không có chịu áp lực lớn như lúc này.
Hai tên bại gia chi tử làm đảo lộn hết mọi việc, vốn lần này có thể bán được ngoài trăm vạn lượng cứ nhiên phải bán ra với giá ba mươi vạn lượng! Nếu là bỏ đi giá thu mua, cơ hồ là tương đương với tặng không…
Đường mập mạp trong nháy trải vui buồn lẫn lộn, hắn đứng thộn ra cũng không hiểu được chuyện gì xảy ra, cuối cùng Quân đại sát thủ tâm tính trầm ổn mới đập mạnh lên vai hắn, lúc đó hắn mới tỉnh lại!
Độc Cô Tiểu Nghệ đứng đối diện chu cái miệng nỏ nhắn ra căm tức nói: "Thật là trời không có mắt, linh thảo tốt như vậy, giá cũng thấp nữa tại sao lại bị tên kia đoạt được! Thật là đáng giận mà! Chán ghét a chán ghét a!"
Ngoài miệng nói là đáng giận, nhưng đôi mắt xinh đẹp lại híp lại, tựa hồ như trong lòng nàng đang rất vui vẻ, sao có nửa điểm chán ghét đây.
Linh Mộng công chúa vẻ mặt hồ nghi nhìn nàng, thấy thần thái Độc Cô Tiểu Nghệ đột nhiên phấn khởi như vậy, cái cái miệng nhỏ nhắn chu ra, đôi mắt đẹp nhìn Quân Tà đối diện đang giở thủ đoạn lưu manh đùa giỡn. Nàng lắc đầu một cái vẻ mặt lúc này lại không còn ý chán ghét như ngày xưa nữa, ngược lại rất là tán thưởng hắn!
Chuyện này là sao đây? Linh Mộng công chúa trong lòng đột nhiên xuất hiện một ý niệm không thể tưởng tượng, không khỏi chấn động nói: "Tiểu Nghê, ngươi, ngươi, ngươi không phải là coi trọng tên ăn chơi lêu lổng này chứ?"
Vừa nghe lời này, khuôn mặt Độc Cô Tiểu Nghệ cũng đỏ bừng lên, nhăn cái mũi nhỏ đáng yêu lại, lè lưỡi, mặt đỏ tới mang tai đáp: "Nào có? Ta sao lại xem trọng tên phá gia chi tử này chứ? Hừ, nàng lẩm bẩm nói, bổn cô nương là loại người nào, sao lại có thể thích hắn chứ! Không giáo huấn hắn một chút, để xả một bụm ác khí trong lồng ngực ta thì thôi, hơi đâu mà đi thích hắn. Nếu tìm được một cơ hội tốt bổn cô nương sẽ sửa hắn một trận!" Nói xong nàng hung hăng dựng đôi mày liễu lên đồng thời nghiến răng nghiến lợi làm một bộ như muốn lao lên ăn thịt Quân Khương Lâm vậy.
Cả người Linh Mộng công chúa xuất hiện một cảm giác bất lực. Xong rồi xong rồi, làm bạn thân của Độc Cô Tiểu Nghệ nhiều năm, nàng há có thể nhìn không ra Độc Cô Tiểu Nghệ bên ngoài nghiêm túc bên trong yếu đuối, giấu đầu hở đuôi, bộ dạng rõ ràng là vô cùng khoái hoạt lại cố tình muốn giả bộ hung thần ác sát, ai cũng chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn ra được tâm tư của nàng. Vốn Độc Cô Tiểu Nghệ tâm tình rầu rĩ không vui, nhưng vừa mới nghe được thanh âm Quân Khương Lâm, nhất thời sinh long hoạt hổ phấn chấn, hết thảy những điều này chỉ duy nhất một lý do có thể giải thích đó chính nà nàng ta đã thích hắn, điều này quả là không thể tưởng tượng được, quả thực là một cơn ác mộng a… Tiểu Nghệ muội muội! Trời ạ…"
Chứng kiến bộ dáng hung ác của Tiểu Nghệ duy trì không đến một hồi, tiếp theo trên miệng lại lô ra nụ cười như ca ca Tiểu Hổ, Linh Mộng công chúa càng lo lắng: "Tiểu Nghệ, ngươi, ngươi ngươi, ngươi bảo tỷ tỷ nói gì với ngươi mới tốt đây. Ai! Một kẻ ăn chơi như vậy, ngươi sao có thể thích hắn chứ?"
Độc Cô Tiểu Nghệ lầm bầm hai tiếng khoái hoạt, chớp đôi mắt đẹp nói: "Đó là bởi vì hắn ăn mặc đẹp khiến ta gai mắt, như vậy càng phải giáo huấn cho tốt! Để hắn biết sự lợi hải của bổn cô nương, hừ hừ…, hì hì…" Nói xong, chính mình lại không nhịn được nở nụ cười, trong ánh mắt tràn đầy vẻ chờ mong, hiển nhiên trong lòng đang nghĩ đến nên giáo huấn Quân Khương Lâm như thế nào, bộ dáng trông rất là suy tư.
Linh Mộng công chúa càng thêm lo lắng. Chuyện này không phải nhỏ a, ngay cả Độc Cô Tiểu Nghệ cũng trở nên như vậy, mình phải nhanh chóng thông tri tới Độc Cô Vô Địch đại tướng quân mới được. Con gái yêu duy nhất của Độc Cô thế gia, một trong tuyệt thế mĩ nữ được kinh thành công nhận, Độc Cô Tiểu Nghệ, cùng với kẻ ăn chơi Quân gia??? Cái này… là chuyện gì a! Một đóa hoa tươi cắm trên bãi phân trâu a, không thể hình dung được, quả thực chính là phí của trời a! Không thể vãn hồi được rồi, từ góc độ hoàng gia mà nói, tôn tử duy nhất của Quân gia cùng cháu gái được sủng ái nhất của Độc Cô thế gia kết hợp, là một kết quả mà bọn họ tuyệt đối không muốn, tất sẽ khiến cho một hồi nháo sự trong chiều chín a! Cho nên… không thể được! Ta nhất định phải ngăn cản việc này! Quyết không thể để Tiểu Nghệ hủy trong tay Quân Khương Lâm! Linh Mộng công chúa vẻ mặt phức tạp nhìn Độc Cô Tiểu Nghệ. Trong lòng nàng âm thầm hạ quyết tâm.
Quân Khương Lâm có chút hưng phấn, dùng giá bèo như vậy đã có thể thu được phần Kinh Hà này vào trong tay, nhưng ngoài mặt hắn lại tỏ ra rất nghiêm túc, nhìn chung hiện tại rất may mắn là bên cạnh mình có hai vị cao thủ ẩn thân thực lực cũng không tồi. Hiện giờ thực lực của mình chưa được mạnh mẽ, khó có thể địch nổi cao thủ, cho nên chỉ có thể diễn một vở hài kịch như vậy. Tiếp theo, Đường đại công tử thuận lợi lấy được từ Đường lão gia tử thứ gì đó, dường như là một quyển thần phong kiếm lục. Quân Khương Lâm chỉ nhìn hai lần, liền không còn hứng thú ném lại cho Đường Nguyên, trong lòng cực kỳ khinh bỉ. Cuốn kiếm thuật khó hiểu này, thế mà không biết xấu hổ mang ra bán! Cư nhiên còn lừa được hai trăm vạn lượng bạc! Bất quá lúc này, Quân Tà đột nhiên chấn động cả người, trên mặt cũng lộ ra một tia kinh ngạc! Sau khi Phần Kinh Hà tới tay, Quân Khương Lâm liền đem thần thức của mình đều tập trung đến vị trí ghế lô giữa hai người hoàng tử kia. Sớm biết rằng trong hai ghế lô trừ đi sáu người này không còn ai khác ở bên trong, trong lòng hắn cảm thấy kỳ quái, lại bất ngờ phát hiện sáu người ở hai cái ghế lô kia cư nhiên đã tiêu thất, có thể nói tương đối đột ngột hơn nữa tuyệt đối không có đi qua cửa chính! Bất quá, Quân Khương Lâm có một chút kết luận, sáu người này cũng không có rời đi Uy Bảo Đường. Chẳng lẽ, bên trong hai cái ghế lô còn có che giấu chỗ ẩn nấp? Ngay sau đó, Quân Khương Lâm lại dùng thần thức lại phát hiện khí tức âm hàn đang trà trộn vào đám người trong đại sảnh, hắn nhìn lại liền thấy trang cùng khuôn mặt bọn họ đã thay đổi. Cho dù có người đứng trước mặt nhìn, cũng không nhận ra đây là người vừa mới giết người. Ba người ồn ào tiến vào bên trong, mà ba người khác còn lại vẫn ở bên kia, có thể phân biệt được rất rõ. Bộ dáng đám này đều là kẻ lắm tiền, trong con ngươi thoáng hiện lên thần quang, Quân Khương Lâm có thể phát hiện nội tâm bọn họ đang khẩn trương cùng với khát vọng. Hẳn là sắp bán ra thứ gì đáng giá đây! Bất quá đồ vật bên trong có cái gì đáng giá để hai thế lực sát thủ thèm thuồng như vậy? Thậm chí hai người hoàng tử cũng tham dự?
Quân Khương Lâm lấy tờ danh sách trong tay Đường mập mạp, hắn chú ý từng mục vật phẩm chưa đấu giá, rốt cuộc, ánh mắt dừng lại trên vật phẩm bán đấu giá cuối cùng: ba mươi gân lục giai huyền thú bạch giác ngưu! Hẳn chính là thứ này rồi. Trừ thứ này ra, còn lại hết thảy đều là thuộc đồ trang sức cùng với vật phẩm xa xỉ gì đó, cũng không phải thứ gì quá mức thực dụng, mà tập đoàn sát thủ tuyệt đối không cần loại đồ vật đó. Thứ bọn họ cần, chỉ có thể là thứ gì đó sinh ra uy hiếp đối với sinh mạng con người. Phương diện này, chỉ có gân huyền ngưu là phù hợp yêu cầu của họ! Bất quá cần nhiều gân trâu như vậy làm gì? Không lẽ đám sát thủ này thay đổi vũ khí dùng roi giết người? Chẳng lẽ là,… chế tạo trường cung tiễn đặc biệt? Nghĩ đến đây, tim Quân Khương Lâm nhảy dựng lên. Nếu dùng gân lục giai huyền ngưu chế tác cung huyền, như vậy, phạm vi cung tiễn có thể tăng lên trên hai lần! Cung tiễn như vậy tất nhiên uy lực kinh người, nhưng thực lực huyền giả không đủ cửu phẩm trở lên, tuyệt đối không kéo được dây cung!
Nguyên nhân chính là như vậy, nếu để ngân huyền giả hoặc kim huyền giả cao thủ sử dụng cung này, không nghi ngờ sẽ trở thành lợi khí tuyệt đối! Cho dù là ngọc phẩm huyền cường giả, ở tình huống không kịp đề phòng, chỉ sợ cũng phải ô hô ai tai! Mà hơn mười chiếc cung như vậy liên hợp bắn ra, tin tưởng có thể uy hiếp được thiên huyền cao thủ!
Xem ra, nhất định là như thế rồi!
Quả nhiên, gân huyền ngưu vừa ra, sáu người thuộc trận doanh của hai hoàng tử rốt cuộc bắt đầu cạnh tranh giá cả, hơn nữa càng cạnh tranh càng kịch liệt! Giá cả liên tiếp tăng lên, không đến một hồi cư nhiên lên tới một cái giá chưa từng có, năm trăm vạn lượng! Cái giá này đã đem toàn bộ những người cạnh tranh còn lại đều ngoảnh mặt dời đi, bây giờ chỉ còn có hai người bọn họ, nhưng ai cũng không chịu thối lui nửa bước!
Một phen giằng co cuối cùng cũng kết thúc, giá ba mươi gân huyền ngưu lên tới một ngàn ba trăm vạn lượng, rốt cuộc bị ba tên sát thủ bên Nhị hoàng tử đoạt được! Cái giá này cơ hồ là cao nhất mà Thịnh Bảo Đường đấu giá bán ra, có thể nói là một cái giá trên trời!
"Tam thiếu gia, nhìn xem, đây chỉ là gân lục giai huyền ngưu mà thôi, nếu là ba mươi viên lục giai huyền đan, chỉ sợ giá cả còn tăng lên nữa, tam thiếu gia à, ngươi hiện tại hẳn là biết rốt cuộc vật nhà ta bị mất trọng yếu bao nhiêu chứ!" Đường Nguyên chậc lưỡi: "Thứ đó hẳn là một báu vật vô giá a." "Nga" Quân Khương Lâm suy nghĩ một chút, sau đó không khỏi nga một tiếng, ánh mắt nhìn kỹ ba người kia, sau khi lấy được gân huyền ngưu bọn chúng nhanh chóng bốc hơi lẫn trong đám người, trong lòng hắn không khỏi có chút sốt ruột, xem ra tên sát thủ đã gửi bức thư kia dám nhằm vào mình lắm a, cho dù là ông nội mình bọn họ cũng dám xuống tay huống chi là mình! Hiện giờ bọn chúng lại có được lượng gân huyền ngưu này, chế tạo ra cung tiễn có cường lực, cho dù ông nội là thiên huyền cao thủ, cũng có thể bị uy hiếp tới tính mạng. "Chúng ta đi thôi." Quân Khương Lâm đứng lên, trong lòng không ngừng tình toán, nếu có thể theo dõi bọn chúng, hoặt là tra ra thứ hàng này cuối cùng chuyển tới địa phương nào vậy quá tốt rồi.
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 1: Tà Quân Vấn Thế