Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

chương 251

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Còn không mau cút đi!”.

Thượng Quan Thiên Long quát lên một tiếng.

Hai người đều cúi đầu bỏ chạy như chó cụp đuôi.

Sau đó Thượng Quan Thiên Long đến trước mặt Tần Cao Văn, cúi gập người xuống nói: “Hôm nay là ngày khai trương của công ty Tần tiên sinh, vì công ty tôi có chút chuyện gấp nên đã đến chậm, mong cậu thông cảm cho”.

“Không sao!”.

Tần Cao Văn bình thản trả lời.

Lúc này Thượng Quan Thiên Long mới thở phào, sau đó ông ta lại lấy ra một chiếc hộp màu đen đưa cho Tần Cao Văn nói: “Đây là món quà tôi chuẩn bị riêng cho Tần tiên sinh, mong cậu nhận cho”.

Tần Cao Văn không phải là người thích gò bó câu nệ, anh mở luôn chiếc hộp ra trước mặt mọi người, bên trong là một cặp gậy như ý ngọc Phỉ Thúy.

Nhìn đã biết là bảo vật có giá trị không hề nhỏ.

Anh đặt sang chiếc bàn bên cạnh, nói với vẻ như không quan tâm: “Phiền ông rồi”.

Thượng Quan Thiên Long vừa mừng vừa lo, vội vàng nói: “Tần tiên sinh, cậu nói gì vậy chứ, cậu nhận quà của tôi là vinh hạnh cho tôi rồi”.

“Được!”.

Tần Cao Văn thể hiện rất đỗi bình thường, khi người khác đối mặt với Thượng Quan Thiên Long đều hết sức cung kính, muốn cố gắng lấy lòng đối phương.

Còn Tần Cao Văn thì ngược lại.

Hình như là Thượng Quan Thiên Long đang cố nghĩ trăm nghìn cách để tiếp cận Tần Cao Văn.

Một người phụ nữ ngồi dựa vào vai Trương Hoa, khuôn mặt nở nụ cười lả lơi.

“Anh Trương, khi nào anh mới cưới em vậy?”.

Sắc mặt Trương Hoa lập tức lạnh lại.

“Ai nói với cô là tôi muốn cưới cô?”.

Ánh mắt anh ta lạnh lùng nói: “Loại phụ nữ như cô có tư cách gì ở bên cạnh tôi?”.

Câu nói này khiến người phụ nữ đang nằm trong lòng anh ta đột nhiên tái mặt, cô ta nói với giọng khó tin: “Anh Trương, trước đây anh hứa với em rồi mà, sẽ có ngày anh sẽ lấy em”.

“Cô?”.

Trương Hoa cười khẩy một tiếng rồi coi thường nói: “Loại phụ nữ bẩn thỉu như cô, bước vào nhà chúng tôi là một điều sỉ nhục cho nhà chúng tôi”.

Anh ta lấy vũ khí nóng trong tay ra, nhắm vào trán người phụ nữ, sau đó bóp cò.

Bùm!

Âm thanh giòn giã vọng ra.

Người phụ nữ ngã xuống đất, không còn chút hơi thở nào, máu tươi cứ thế tuôn ra.

Anh ta đứng dậy nhìn đồng hồ một cái, đã là hơn ba giờ chiều, bọn họ chắc cũng về rồi.

Bây giờ sự việc chắc cũng làm xong, có thể về phục mệnh của bố rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio