Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

chương 483

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Ông ta ho khan kịch liệt.

“Ông hết cơ hội rồi!”.

Rắc!

Sau đó, một tiếng động rõ rệt vang lên, cổ ông ta bị Tần Cao Văn bẻ gãy, một chân anh còn đạp trên ngực ông ta.

Tào Vân đã chết.

Trên khán đài, Vương Chấn Hoa đột nhiên ngồi thẳng dậy, anh ta nhìn Tần Cao Văn với đôi mắt trợn tròn.

Không, chuyện này tuyệt đối không thể!

Mã Phi Thiên ở cạnh cũng ho khan hai tiếng.

Rốt cuộc sao Tần Cao Văn có thể làm được?

Kim Vũ Phi ở bên cạnh có vẻ cực kỳ bình tĩnh.

Trong mấy vị cao thủ cấp bậc võ vương, Tào Vân là người có thực lực yếu nhất, cho nên anh ta cảm thấy Tào Vân bị giết là chuyện rất bình thường. Hai cao thủ còn lại chắc chắn có thể giết chết Tần Cao Văn.

Sắc mặt Mã Linh Nhi có chút khó coi: “Chồng à, anh nói xem hôm nay Tần Cao Văn có chết thật không?”.

Trước kia, Mã Linh Nhi đã chứng kiến Tần Cao Văn tạo nên quá nhiều kỳ tích. Mỗi lần anh đều biểu hiện như nhau, vào thời khắc quan trọng luôn có thể tạo nên kỳ tích, tát mạnh vào mặt người khác.

Kim Vũ Phi nói: “Em yên tâm, hôm nay không ai cứu được Tần Cao Văn đâu”.

Dương Bất Phàm không giống như Tào Vân, bản lĩnh của ông ta lợi hại hơn Tào Vân nhiều.

Dương Bất Phàm khoanh hai tay trước ngực, chậm rãi bước tới chỗ Tần Cao Văn.

“Cậu Tần quả nhiên lợi hại, khiến tôi rất khâm phục. Tự cổ anh hùng xuất thiếu niên, câu nói này quả thật rất đúng”.

Tần Cao Văn chỉ liếc nhìn Dương Bất Phàm, nói: “Bây giờ tôi không có thời gian nhiều lời với ông, mau ra tay đi”.

Sự kinh ngạc trong lòng mọi người nháy mắt đã biến mất.

Tần Cao Văn đánh bại Tào Vân thì đã sao? Như vậy không có nghĩa khảo nghiệm hôm nay sẽ kết thúc tại đây, vẫn còn hai cao thủ cấp bậc võ vương nữa, hai người còn đáng sợ hơn.

Tần Cao Văn nói thẳng: “Ông không phải là đối thủ của tôi, tốt nhất ông nên ngoan ngoãn đầu hàng đi”.

Nụ cười trên mặt Dương Bất Phàm dần đông cứng. Tần Cao Văn nói chuyện quả thật quá khó nghe.

Cậu ta nghĩ mình là ai, chẳng lẽ đánh bại được Tào Vân rồi cho rằng mình vô địch thiên hạ hay sao?

“Tôi nói cho cậu biết, cậu…”.

Soạt!

Ông ta còn chưa kịp nói hết câu, mọi người đã nghe tiếng động to rõ vang lên. Tần Cao Văn phóng thẳng một thanh phi đao về phía cổ Dương Bất Phàm.

Phụt!

Sau đó, cổ Dương Bất Phàm bị cắt đứt, máu tươi lập tức tuôn ra, cơ thể ông ta ngã thẳng xuống đất.

Ông ta dùng tay ôm cổ mình, nhìn Tần Cao Văn, cơ thể co giật nhè nhẹ, nháy mắt sau đã không còn hơi thở.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, mọi người đều cảm thấy không tin nổi.

Bọn họ thậm chí còn không nhìn rõ Tần Cao Văn ra tay thế nào mà trận chiến đã kết thúc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio