Đường cao tốc nối liền Hoàng Hải và Hoài Dương đã được đề nghị xây dựng vài chục năm, những tài liệu về đường cao tốc có thể chất cao chục mét, mà phòng giao thông tỉnh cũng đã duyệt qua phương án, bộ giao thông cũng đã duyệt, nhưng cuối cùng vì đủ mọi nguyên nhân mà không thành công.
Mà lần này trong vòng đàm phán đầu tiên về hợp tác Hoàng Hải và Hoài Dương thì hai bên đã đạt thành nhận thức, sau khi đàm phán kết thúc thì bộ giao thông cũng đã phê chuẩn. Mà hai bên Hoàng Hải và Hoài Dương cũng thể hiện hiệu suất rất cao, sau khi có được hạng mục thì lập tức liên hợp tổ chức hội nghị công bố ra ngoài.
Những hành động của hai bên Hoàng Hải và Hoài Dương lần này đã bày tỏ tư thái tích cực của hai bên, cũng là cơ sở để phòng giao thông hai thành phố hợp tác thành công. Ngoài những hạng mục giao thông nhỏ thì tuyến đường cao tốc nối hai thành phố sẽ lập tức được khởi công, đầu tư cơ bản cho giao thông lên đến con số vài chục tỷ.
Vì địa điểm tổ chức khởi công nằm trong Hoài Dương, vì vậy Trương Thanh Vân đặc biệt tổ chức hội nghị về sắp xếp tiếp đãi. Đây là lần đầu tiên Trương Thanh Vân đến Hoài Dương nhận chức bí thư và sắp xếp tiếp đãi lãnh đạo quốc gia xuống thị sát công tác, vì thế hắn rất coi trọng, rất nhiều chi tiết được quan tâm đặc biệt, vấn đề an toàn được đặt lên hàng đầu, phải làm sao cho lãnh đạo thỏa mãn.
Sau lễ khởi công thì phó thủ tướng Liên sẽ cùng bí thư thị ủy Hoàng Hải Lăng Tổ Hồng tiếp kiến các ban ngành thường ủy Hoài Dương ở phòng hội nghị khách sạn Hoài Dương, điều này làm cho mọi người cực kỳ phấn chấn. Hoài Dương là một thành phố cấp tỉnh, hơn nữa không phát triển quá mạnh, bình thường rất ít khi được lãnh đạo chú ý.
Dù lãnh đạo có đến cũng chỉ là cưỡi ngựa xem hoa, rất ít khi tiếp kiến ban ngành thường ủy. Vì vậy lần này phó thủ tướng Liên đến tiếp kiến làm mọi người cực kỳ coi trọng, ai cũng biểu hiện tinh thần tích cực, dù là phó thủ tướng Liên hay bí thư Lăng cũng đều rất hài lòng.
Trên hội nghị, phó thủ tướng Liên khẳng định Hoài Dương đã đạt được thành tích, cổ vũ ban ngành Hoài Dương, sau đó yêu cầu mọi người cố gắng đẩy mạnh hợp tác lãnh đạo với Hoàng Hải dưới sự lãnh đạo của bí thư Trương Thanh Vân, thông qua hợp tác với Hoàng Hải và vực dậy kinh tế...
Phó thủ tướng Liên nói như vậy giống như tiếng sấm mùa xuân làm hội trường trở nên ầm ĩ, lời của lãnh đạo đã chứng thực một vấn đề, đó chính là tin tức Trương Thanh Vân về Cảng Thành chỉ là tin vịt, hầu như có thể xác định Trương Thanh Vân sẽ ở lại Hoài Dương. Khi tiếp nhận tin tức này thì tất cả thành viên ban ngành có tâm tính khác biệt nhau, trong lòng Tiêu Hàn thì khó nén được cảm giác hưng phấn, cũng tự đắc vì những dự kiến trước đó của mình. Mà vẻ mặt của Lưu Phái và Chung Gia Hoa thì rất khó coi, Chung Gia Hoa thì tốt hơn, hắn đã ý thức được vấn đề, vì vậy đã từng báo cáo rõ ràng với Trương Thanh Vân.
Mà Lưu Phái thì khác biệt, sau khi hắn xác nhận Trương Thanh Vân sắp được điều động thì ra tay với công tác tổ chức nhân sự, tạo nên những ảnh hưởng tiêu cực khó thể cứu vãn. Đặc biệt là ở vấn đề điều phối nhân sự cho ba quận huyện, hắn tỏ ra cực kỳ sinh động và vuột khỏi tay Trương Thanh Vân. Tiêu Hàn cũng là nhân vật đóng vai trò quan trọng, cũng vì vậy mà Lưu Phái có sinh động cũng không mấy tác dụng. Nếu chỉ là như vậy thì Lưu Phái vẫn còn thể diện, vì tuyến dưới có nhiều cán bộ biết Lưu Phái dám lấy tiền, vì vậy khi hành động thì làm gì có kẻ nào không quan tâm đến lãnh đạo? Lưu Phái thu tiền của người nhưng không giải quyết cho thỏa đáng, hắn phải xử lý hậu quả thế nào đây?
Tất nhiên xét theo tổng thể thì những biểu hiện của ban ngành là khá tích cực và hưng phấn. Sau khi kết thúc hội kiến ban ngành thường ủy thì phó thủ tướng Liên tìm đến Trương Thanh Vân rồi nói: Bạn đang xem tại Truyện FULL - ện FULL
- Đồng chí Thanh Vân, sao hôm nay tôi thấy ban ngành của anh có chút kỳ quái, hình như hưng phấn quá mức.
Trương Thanh Vân đang muốn mở miệng thì Lăng Tổ Hồng ở bên cạnh đã nói:
- Thủ tướng, anh không hiểu rõ ràng, bây giờ từ trên xuống dưới đều cho rằng bí thư Thanh Vân sẽ sang nhận chức ở Cảng Thành, anh đến nói mọi người cần cố gắng dưới sự dẫn dắt của bí thư Thanh Vân, bọn họ biết bí thư không đi, tất nhiên phải hưng phấn.
- À, cũng không biết ai đưa ra ý kiến cho cậu về Cảng Thành, tôi thì kiên quyết phản đối. Chúng ta sử dụng cán bộ phải xem xét tính phù hợp, không nên coi cán bộ là đội viên cứu hỏa, không thể không để cho cán bộ hưởng thời điểm thái bình, phương pháp như vậy có phù hợp hay không?
Phó thủ tướng Liên tức giận nói.
Trương Thanh Vân cúi đầu không nói, lời nói của phó thủ tướng Liên đã đánh giá hắn rất cao, đồng thời cũng bày tỏ sự bất mãn với tỉnh ủy Hoa Đông. Tất nhiên Trương Thanh Vân cũng không dám đáp lời, chỉ biết lẳng lặng lắng nghe.
- Thanh Vân, ngày mai phó thủ tướng Liên sẽ đi thị sát vài công ty, dù là anh ấy hay tôi cũng hy vọng đi xem xét một lượt về Hoài Dương. Nói thật, dù Hoàng Hải và Hoài Dương ở sát bên nhau nhưng những năm gần đây Hoài Dương luôn có bế tắc, nếu nói một cách nghiêm khắc thì chúng ta còn chưa hiểu quá rõ.
- Thanh danh của Hoài Dương bên ngoài chính là thiếu tích cực và hào quang, nhiều không khí âm u và tiêu cực, phương diện này thì công tác của thị ủy và chính quyền là không thể qua loa. Hy vọng nhiệm kỳ của anh có thể giải quyết phần lớn những vấn đề này, như vậy sẽ có rất nhiều lợi ích cho hợp tác giữa Hoàng Hải và Hoài Dương.
Lăng Tổ Hồng nói.
Trương Thanh Vân nói:
- Thủ tướng, bí thư Lăng, ngày mai chúng tôi sẽ sắp xếp lãnh đạo thị sát hai công ty, một là xí nghiệp đóng tàu quốc doanh Hoài Dương và tập đoàn Vĩnh Hằng, chúng tôi sắp xếp hai công ty này phần lớn chỉ là biểu tượng.
- Chúng tôi hy vọng lãnh đạo có thể xem xét những hợp tác xã kiểu mới của nông dân chúng tôi. Hơn nữa đặc điểm của Hoài Dương chúng tôi là những xí nghiệp vừa và nhỏ, đây cũng chính là ưu thế và cơ sở trong hợp tác với Hoàng Hải.
Phó thủ tướng Liên gật đầu nói:
- Có đặc điểm thì tốt, ý nghĩ của anh cũng làm tôi an tâm. Những năm này dưới địa phương sợ nhất là những cán bộ nóng đầu, nói nhiều nhưng làm ít.
- Tình cảnh của Hoài Dương bây giờ là rất tốt, trong khi mọi người xôn xao xây dựng công nghiệp thì các anh có nông nghiệp, có đồi núi, có cảnh biển bến tàu, còn tiếp giáp với một thành phố lớn mạnh như Hoàng Hải, đây rõ ràng là ưu thế của các anh.
- Các anh cần sử dụng tốt những ưu thế này, như vậy Hoài Dương sẽ có tương lai, sẽ trở thành một thành phố độc nhất vô nhị, thậm chí còn vang danh trong ngoài nước, như vậy là quá tốt. Đây cũng chính là tư duy mà chúng ta nên hướng tới, tìm dài tránh ngắn, không nóng vội...
Phó thủ tướng Liên nói đến đây thì nhìn Lăng Tổ Hồng nói:
- Anh Lăng, anh nói thanh danh của Hoài Dương bên ngoài là không tốt, có chuyện gì sao?
Lăng Tổ Hồng chỉ tay vào Trương Thanh Vân nói:
- Câu hỏi của thủ tướng là của anh, lúc này anh không nên quá chú ý bên ngoài mà bỏ trong, nếu muốn Hoài Dương phát triển thì phải đánh vỡ những tư tưởng cổ hủ trước kia, phải chỉnh đốn làm trong sạch lành mạnh bầu không khí xã hội.
Trương Thanh Vân gật đầu nói:
- Thủ tướng, đúng là như vậy, vì những năm gần đây Hoài Dương không đột phá kinh tế, vì vậy thuộc vào diện lùi nhiều tiến ít. Mặt khác thành phố có nhiều huyện vùng núi, còn có cả bến tàu, đây là điều kiện thuận lợi cho bọn buôn lậu phát triển.
- Đây là tất cả những nguyên nhân làm ảnh hưởng đến vấn đề trật tự trị an, ảnh hưởng nghiêm trọng và làm phức tạp đến vấn đề phát triển kinh tế xã hội, vì vậy...
- Thế nên mới cần phải coi trọng, anh và anh Lăng đều đã ý thức được vấn đề này, tôi tin anh cũng đã có quyết tâm. Tôi yên tâm về năng lực công tác của anh, tôi chỉ muốn nói một điều, đó chính là khi đả kích các thế lực phạm pháp thì không nên quên đoàn kết các đồng chí. Đây là quan hệ phối hợp lẫn nhau, anh chắc chắn đã hiểu, cũng không nên nói quá nhiều lời dư thừa...
Phó thủ tướng Liên nói.
Mọi người nói chuyện khá vui vẻ, Trương Thanh Vân nhìn trời mà cảm thấy đúng thời gian, hắn đứng dậy xin phép cáo từ, mà Lăng Tổ Hồng cũng nhân cơ hội nói lời cáo từ. Hai người cùng nhau đi ra phòng khách của Phó thủ tướng Liên.
Lăng Tổ Hồng nói:
- Thanh Vân, bây giờ Hoàng Hải và Hoài Dương hợp tác không phải chỉ dừng lại ở vấn đề kinh tế, vì vậy có gì khó khăn cứ trực tiếp tìm tôi, tôi có thể nói đảm bảo các phương diện hợp tác giữa chúng ta không có bất kỳ vấn đề gì.
- Vậy thì tốt quá, nếu có vấn đề tôi nhất định sẽ cần đến sự giúp đỡ của anh.
Trương Thanh Vân nói, lời nói của Lăng Tổ Hồng khá hàm súc, tất nhiên đã bày tỏ khi Trương Thanh Vân khó triển khai công tác thì có thể tìm viện binh từ Hoàng Hải, mà tỷ lệ cao nhất chính là sử dụng bộ đội chủ lực của thành phố Hoàng Hải để đàn áp cục diện.
Không thể không nói Lăng Tổ Hồng bày tỏ thái độ đã làm lo lắng trong lòng Trương Thanh Vân tăng lên khá nhiều, đồng thời hắn cũng cực kỳ cẩn trọng, không đến thời điểm bất đắc dĩ thì sẽ không gây ra phiền phức cho Lăng Tổ Hồng. Trương Thanh Vân có lòng tin Hoài Dương sẽ tự mình giải quyết được vấn đề.
Trương Thanh Vân bây giờ là bí thư thị ủy Hoài Dương, hắn không thể không suy xét những mối hận cũ giữa Hoàng Hải và Hoài Dương trong vài trăm năm qua. Tuy bây giờ hợp tác giữa hai bên là con nước lớn, dưới tình thế này thì những khúc mắc trước kia giữa hai thành phố cũng dần phai nhạt.
Nhưng đây là cả một quá trình, nếu Trương Thanh Vân thật sự sử dụng lực lượng ở Hoàng Hải để giải quyết vấn đề ở Hoài Dương, sợ rằng dân gian Hoài Dương sẽ có đủ mắt nhìn vấn đề, đây là những thứ mà Trương Thanh Vân không muốn nhìn.
Vì tầng trệt được quản chế nên Trương Thanh Vân và Lăng Tổ Hồng nói chuyện với nhau rất an toàn, hơn nữa cũng không có người nào quấy rầy. Hơn nữa cấp bậc giữa hai người khác biệt quá lớn, Lăng Tổ Hồng là ủy viên bộ chính trị trung ương, thuộc về phạm trù lãnh đạo quốc gia. Nhưng khi hai người đi cùng nhau thì Lăng Tổ Hồng có thể cảm nhận được tình cảm mãnh liệt và khí chất tôn nghiêm từ trong khung của Trương Thanh Vân.
Khi nói đến hợp tác Hoàng Hải thì Lăng Tổ Hồng không còn là lãnh đạo quốc gia trong mắt Trương Thanh Vân, mà đây chẳng qua chỉ là hai bí thư thị ủy trao đổi ý kiến mà thôi. Dù Trương Thanh Vân rất cảm kích Lăng Tổ Hồng quan tâm đến Hoài Dương, nhưng khi Lăng Tổ Hồng đề xuất muốn trợ giúp thì hắn lại uyển chuyển từ chối.
Trương Thanh Vân tiễn Lăng Tổ Hồng đến cửa phòng rồi cung kính cáo từ, Lăng Tổ Hồng không tiến vào trong mà đứng yên nhìn bóng lưng Trương Thanh Vân khuất ở góc hành lang, sau đó mới lắc đầu. Lão có ý tốt, vốn tưởng rằng Trương Thanh Vân sẽ chấp nhận, không ngờ kết quả là lão tự mình cho là đúng...