Bố Y Quan Đạo

chương 906: thế giới có chút loạn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mùa hè ở thủ đô rất nóng nhưng nhà Hoàng Tân Quyền lại có chỗ hóng mát, trong sân nhà bí thư Hoàng có sắp đặt một giàn nho cực kỳ đặc sắc, bốn phía là những tán nho rộng, đây tuyệt đối là một nơi hóng mát rất tốt.

Bốn phía giàn nho là một vườn cây trái, khoảng sân nhỏ vừa tao nhã vừa phong tình, ở thủ đô phồn hoa mà có được một khoảng không gian như vậy thì rõ ràng là rất khó. Con người hòa vào thiên nhiên, tâm linh gột rửa, những phiền não gặp phải hình như cũng dần tan biến...

- Thanh Vân, chỗ này tôi nuôi trồng nhiều năm, bây giờ cũng có chút bộ dáng. Tôi vẫn nhớ lúc vừa chuyển đến nhà này, khung cảnh trống rỗng, có thể miêu tả bằng hai chữ hoang vu.

- Mà khoảng sân nhỏ này hoàn toàn khác hẳn với bên ngoài, đặc biệt là những loại cây trái này, tôi và cậu cũng khó thể cản được. Tôi đã rút kinh nghiệm xương máu, cố gắng học tập cách chăm sóc, những năm gần đây cây cối mới xanh tươi...

Hoàng Tân Quyền chỉ khoảng sân nhỏ, sau đó lại tiếp tục:

- Cậu xem khắp chung quanh kìa, tất cả đều do tôi quản lý, cậu xem cây Vạn Niên Thanh bên kia xem, cành lá tươi tốt phải không? Tất cả đều do công tôi chăm sóc...

Hoàng Tân Quyền chậm rãi nói, lão có vẻ rất hào hứng giống như một đứa bé đang khoe khoang đồ chơi của mình. Lão cố gắng mỉm cười nói với Trương Thanh Vân về những thành quả vun trồng của mình trong những năm qua, mà Trương Thanh Vân cũng cảm thấy tinh thần của Hoàng Tân Quyền sau khi về hưu cũng khá lên rất nhiều, có lẽ nguyên nhân cũng vì tâm tính dần trở nên tốt đẹp.

- Bí thư, nói thật thì nơi đây rất đẹp, sớm biết như vậy thì cháu sẽ đưa Giai Ngọc và Mạn Mạn đến chơi. Trong thủ đô tìm được một chỗ thế này cũng không dễ dàng gì.

Trương Thanh Vân nói.

- Cũng cần phải đưa bọn họ đến chơi, nhà của tôi có thể nói là độc nhất vô nhị ở thủ đô, chung quanh sân đều là cây cối tươi tốt, chất phác mà thực dụng. Tôi công tác ở Giang Nam nhiều năm, là người Giang Nam điển hình...

- Tôi nhớ khi còn bé, cha tôi rất hoài niệm khoảng sân nhỏ của nhà nông Giang Nam, vì vậy tôi cũng bị ảnh hưởng, rất thích những khoảng sân thế này. Trước kia tôi có một ước nguyện là sau khi về hưu sẽ tạo ra cho chính mình một khoảng sân nhỏ, cho đến hôm nay coi như cơ bản thực hiện được mục tiêu...

Hoàng Tân Quyền nói.

Hoàng Tân Quyền nó xong thì nhìn về phía Trương Thanh Vân, ánh mắt lão đột nhiên trở nên chăm chú, lão nói:

- Nếu có rảnh thì cậu nên đến thường xuyên.

- Đến chỗ tôi dù sao cũng tùy tiện hơn những nơi khác, cũng không có áp lực.

- Ngày hôm qua Hoàng Diêu nói cho tôi biết, nói cậu lần này đến thủ đô tạo thành những chấn động lớn. Tôi cũng không rõ, chỉ là một trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, sao có thể được thủ đô chú ý cao độ như vậy?

- Sau này tôi suy xét lại cẩn thận, thì ra cậu là người đứng đầu trong cải cách tổ chức ở Hoa Đông, mọi người cùng hoan nghênh cậu, hoặc có thể nói là bọn họ nhìn thấy một khối thịt béo, bọn họ muốn chiếm một chút tiên cơ, muốn cắn xé vài thứ trên người cậu...

Trên mặt Trương Thanh Vân lộ ra nụ cười khổ, không thể không thừa nhận Hoàng Tân Quyền nói rất đúng, hắn bây giờ gặp phải cục diện khó khăn, hắn trầm ngâm một lúc rồi nói:

- Bí thư mắt sáng như đuốc, vừa nhìn đã thấy vấn đề, bây giờ cháu cảm thấy đâm lao phải theo lao, không biết nên giải quyết dứt điểm cục diện khó khăn như thế nào cho phải.

Hoàng Tân Quyền cười hì hì nói:

- Vấn đề Hoa Đông bây giờ rất phức tạp, cũng khó nắm chắc. Tôi tin cậu đã có kế hoạch, nếu không cũng chẳng dám tiến về thủ đô. Trung ương yêu cầu với Hoa Đông rất rõ ràng, tổng kết lại là "Đẩy và kéo thật mạnh nhưng hết sức cẩn thận!" Hoa Đông là một trong những tỉnh phát triển kinh tế mạnh nhất nước, không ổn định sao được? Đây là cơ sở, cải cách Hoa Đông bắt buộc phải được thúc đẩy nhưng đồng thời cũng không thể chấn động, đây là yêu cầu cải cách của trung ương, thật ra là yêu cầu với tỉnh ủy Hoa Đông.

- Bây giờ cậu về thủ đô, suy xét phải đặt trên phương diện này. Nếu cậu dám sửa đổi, dám đề xuất ra những ý nghĩ mới thì không cần chần chừ, như vậy sẽ không có đường ra, không có tương lai...

Trương Thanh Vân cảm thấy trong lòng rất thoải mái, chỉ cảm thấy những buồn phiền những ngày qua chợt tiêu tán, hắn nói:

- Cám ơn bí thư khai đạo, cháu biết phải làm thế nào rồi.

Hoàng Tân Quyền cười cười, lão cũng không tiếp tục dừng lại ở đề tài này, lão nói: Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

- Thôi thì giúp tôi, chúng ta cùng nhau tưới cây. Hôm nay cậu đã đến đây thì không nên tiếp tục suy nghĩ về vấn đề công tác, người thường lúc nắm lúc buông, đây mới chính là phương pháp công tác hiệu quả nhất, không thể làm cho chính mình quá căng thẳng...

Trương Thanh Vân về thủ đô được ba ngày nhưng vẫn chưa đến làm báo cáo cho cục tổ chức trung ương, vì chương trình của Chiêm Giang Huy quá chặt, Trương Thanh Vân muốn gặp cũng không có thời gian. Cuối cùng Trương Thanh Vân cũng chỉ có thể tìm đến phó phòng Hàn Sơn Dân được phân công quản lý khối cán bộ tỉnh thành phố.

Dù là như vậy thì Hàn Sơn Dân cũng rất bận rộn, mãi đến ngày thứ tư khi Trương Thanh Vân về thủ đô thì mới có thể được gặp lãnh đạo.

Trong khu nhà nghiêm túc xa hoa và hiện đại của cục tổ chức trung ương, phòng làm việc của Hàn Sơn Dân nằm ở phía đông lầu năm. Trương Thanh Vân lái xe vào bãi đậu xe, sau đó hắn đi vào khu nhà trên những bậc thang ngắn. Đoạn đường này có rất nhiều người nhận ra hắn, vì vậy có rất nhiều người chú ý.

Trương Thanh Vân khách khí gật đầu với mọi người, dù đối phương có quen biết hay không thì cũng nhận được sự khách khí của hắn. Mà thực tế hành trình của hắn đến cục tổ chức trung ương hôm nay cũng bị chú ý cao độ, tất cả mọi người đều mong chờ, đều muốn xem Trương Thanh Vân muốn phá giải thế cục khó khăn trước mắt như thế nào.

Trong những người chú ý đến Trương Thanh Vân thì có cả người Hoa Đông, trong số đó có Liên Nhược Hàm. Lần này sau khi có sự điều chỉnh của cán bộ tỉnh thành phố thì sẽ đến các ban ngành tỉnh thành phố.

Lần này Liên Nhược Hàm về thủ đô thực tế chính là vì vấn đề của Cao Cát Tường, hắn đã bị cục tổ chức trung ương giam cầm quá lâu, bây giờ đã đến thời điểm xuống tuyến dưới rèn luyện. Mà lần này đối với vợ chồng Liên Nhược Hàm thì rõ ràng là cơ hội hoàng kim.

Theo ý nghĩ của Liên Nhược Hàm thì Cao Cát Tường xuống Hoa Đông rèn luyện là tốt nhất, thậm chí đảm nhiệm chức vụ phó chủ tịch tỉnh Hoa Đông cũng là tốt nhất. Với quan hệ giữa Liền gia và Âu Đan thì Cao Cát Tường không cần lo đứng vững bàn chân, hơn nữa như vậy thì Cao gia cũng sẽ thuận tiện tiến vào Hoa Đông, Cao Cát Tường sẽ trở thành tai to mặt lớn của Cao gia ở Hoa Đông. Chỉ cần có thời gian thì Cao Cát Tường tất nhiên sẽ có cơ hội phát triển mạnh mẽ ở Hoa Đông.

Liên Nhược Hàm biết rõ, trong vấn đề lần này có một chuyện xấu, đó chính là biểu hiện của Trương Thanh Vân ở thủ đô. Xem xét cục diện bây giờ thì trung ương đang ép Hoa Đông, mà tỉnh ủy Hoa Đông lại bất động, rõ ràng tỉnh ủy Hoa Đông và trung ương đang có vấn đề không nhất trí, ít nhất cũng thiếu nhận thức chung.

Nếu Trương Thanh Vân lần này về thủ đô có thể đứng vững trước áp lực của trung ương, thì Liên Nhược Hàm nghĩ rằng Trương Thanh Vân sẽ chiếm thế chủ động ở Hoa Đông. Nếu đã là như vậy thì tỉnh ủy Hoa Đông sẽ có quyền chủ động rất lớn trong vấn đề cán bộ xuống rèn luyện, và Cao Cát Tường hàng không sẽ gặp vật cản lớn.

Nhưng Trương Thanh Vân có thể đứng vững trước áp lực sao? Liên Nhược Hàm không tin. Bây giờ Trương Thanh Vân là trăng được sao vây quanh, thật ra đã trở thành đích nhắm của mọi người, hắn sẽ vì Hoa Đông mà đắc tội với nhiều người như vậy sao?

Liên Nhược Hàm căn bản không tin vấn đề này, chỉ cần Trương Thanh Vân không thể đứng vững trước áp lực thì chưa nói đến sự công bình trong vấn đề cải cách tổ chức ở Hoa Đông, mà tất cả mọi người đều căn cứ vào thực lực để chia phần, như vậy Cao Cát Tường xuống Hoa Đông sẽ có khả năng rất lớn. Dù sao Cao gia cũng có quyền chủ động rất lớn ở thủ đô.

- Nhược Hàm, anh đã suy xét cẩn thận, em xem chúng ta có nên đến thăm hỏi Trương Thanh Vân hay không. Dù sao anh ta cũng có ảnh hưởng rất lớn ở Hoa Đông, dù cục tổ chức trung ương muốn anh xuống Hoa Đông cũng phải trưng cầu ý kiến của ban ngành Hoa Đông.

- Nếu Trương Thanh Vân không có vấn đề thì anh tin lần này xuống Hoa Đông cũng không có khó khăn gì lớn.

Cao Cát Tường dùng giọng chăm chú nói với Liên Nhược Hàm.

Liên Nhược Hàm chợt kinh ngạc, nàng quay đầu nhìn giống như lần đầu tiên nhận thức được chồng có biến đổi lớn. Sau khi kinh ngạc một lúc lâu thì nàng mới nói:

- Lúc này đến thăm hỏi Trương Thanh Vân sao? Đầu óc anh có vấn đề không vậy? Lúc này chỉ sợ rằng Trương Thanh Vân đã sứt đầu mẻ trán rồi, anh ta có còn lòng dạ thanh thản để quan tâm đến chuyện của anh không?

- Hơn nữa anh xuống tuyến dưới rèn luyện là cấp phó bộ, vấn đề này không thuộc về tỉnh, Trương Thanh Vân có thể làm gì được anh? Còn vấn đề trưng cầu ý kiến của anh ta, em mặc kệ, chúng ta không cần đến thăm hỏi anh ta, anh ta chắc cũng không muốn gặp anh, nếu như vậy chúng ta đến biết nói thế nào?

Liên Nhược Hàm nói như vậy thì Cao Cát Tường cũng không nói gì, giữa hai chân mà có chút mất tự nhiên. Những năm gần đây hắn bị nhốt lại ở khối trung ương, kinh nghiệm ngày càng nhiều, cũng có sự biến đổi khi nhìn sự vật.

Cao Cát Tường đã không còn cảm giác ghen ghét Trương Thanh Vân như trước đó, những năm gần đây hắn luôn chú ý đến con đường của đối phương, cũng dần sinh ra cái nhìn khách quan.

Bây giờ Cao Cát Tường nghĩ rằng mình sắp xuống Hoa Đông rèn luyện, như vậy cũng cần phải khơi thông quan hệ với Trương Thanh Vân. Dù sao Trương Thanh Vân cũng không đơn giản chỉ là một trưởng phòng tổ chức ở Hoa Đông, hắn có quan hệ sâu sắc với bí thư Tần Vệ Quốc. Hơn nữa nghe nói Tần Vệ Quốc còn rất coi trọng Trương Thanh Vân, vì vậy nếu xét theo ý nghĩ nào đó, chỉ cần thông qua thái độ của Trương Thanh Vân thì đại khái biết rõ thái độ của bí thư Tần Vệ Quốc.

- Xem tình huống thì gần đây trưởng phòng Trương Thanh Vân có chút bận rộn, nếu đã đến cửa ải nà thì chúng ta phải đến thăm hỏi anh ấy. Dù sao cha cũng thường nói chúng ta nên học tập anh ấy, cha là người địa vị cao còn tôn sùng anh ấy, như vậy chắc chắn phải có đạo lý.

- Chúng ta là phận con cháu thì cũng cần nghe những ý kiến của trưởng bối, nhìn sự việc cũng không nên tùy hứng...

Cao Cát Tường chậm rãi nói.

Liên Nhược Hàm thở hắt ra một hơi, nàng cảm thấy có một cảm giác tan vỡ, thật sự là nàng không có cảm tình với Trương Thanh Vân, đặc biệt là sau khi nàng đến Hoa Đông.

Nhưng Liên Nhược Hàm không ngờ, bây giờ Cao Cát Tường còn nói tốt cho Trương Thanh Vân, khoảnh khắc này nàng cảm thấy có chút rối loạn

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio