Bọt Biển

chương 20: 20: ân ái

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngọn lửa d*c vọng mỗi lúc một lớn, hắn cũng không chờ đợi được nữa lập tức bế cô tiến đến chiếc giường, cẩn thân đặt cô nằm xuống.

Đây không phải lần đầu tiên, nhưng cảm giác ngượng ngùng vẫn đeo bám lấy cô.

Từ Di Trạch như một con sói bị bỏ đói lâu ngày mà vồ lấy cô hôn ngấu nghiến.

Cũng phải, từ sau hôm ân ái đó liên tiếp xảy ra một số chuyện tranh chấp cãi vả thậm chí đến cả nói với nhau một vài câu cũng là việc khó khăn.

Chiếc váy ngủ cũng đã nằm một xó nào đó trên sàn nhà, từng đường nét kiều diễm trên th ân thể trắng nõn cũng đã hiện ra trước mắt.

Hạ Hiểu Di theo phản xạ che chắn cơ thể, nhưng hắn cũng lập tức tóm lấy hai tay cô kéo ngược l3n đỉnh đầu, một chân chen vào giữa hai ch ân cô không cho cô khép lại.

Bàn tay ấm nóng bắt đầu rảo một vòng dò xét, một bên gò bồng bị móp méo thành đủ thứ hình dạng, chiếc lưỡi linh hoạt mỗi lần quét qua đều khiến cô không khỏi rùng mình cảm giác cả cơ thể như tê dại làm Hạ Hiểu Di như bị đắm chìm miệng nhỏ khẽ r3n rỉ.

- "Ưm..."

Âm thanh mĩ miều này càng làm hắn k ích thích hơn, Từ Di Trạch lập tức di chuyển đến vùng bụng phẳng lì, bàn tay nghịch ngợm bắt đầu lần mò xuống vùng cấm địa chậm rãi thăm dò.

Một ít chất lỏng cũng theo đó mà bám lấy tay, hắn hài lòng nở nụ cười mà ma mị.

- "Đừng,...!Đừng mà...!Aaaa á!"

Hắn bắt đầu thâm nhập vào sâu bên trong, ngón tay thuần thục tùy ý ra vào, nơi này của cô thật sự quá chặt, dường như sắp bức chết hắn vậy.

- "Ngoan, thả lỏng một chút...!anh sắp bị em bức chết rồi!"

Hắn đặt một nụ hôn ôn nhu lên trên trán cô trầm giọng dụ hoặc.

Hạ Hiểu Di rơi vào mộng cảnh, kh0ái cảm ập đến đột ngột, cô cắn chặt môi cố gắng kìm nén không để phát ra những đoạn âm thanh xấu hổ, nhưng Tư Di Trạch kiên quyết không để cô giữ lại chút mặt mũi cuối cùng mạnh tay ra vào khiến cô bởi vì đạt đến cao trào mà toàn thân co giật, tiếp sau đó là một cổ chất lỏng màu trắng sóng sánh đổ ào làm ướt hết một mảng ga giường.

Tê dại mảnh liệt còn chưa qua đi, Từ Di Trạch không để cô được nghỉ ngơi mà lập tức cởi bỏ những thứ vướng víu trên người bắt đầu di chuyển vật đã sớm căng cứng tiến vào hang động.

Hạ Hiểu Di lắc đầu bài xích.

- "Không được, đừng mà...!Ưmmmmm...á!"

- "Không kịp nữa rồi!"

Hắn gặm nhấm tai cô, trầm giọng đáp.

Dị vật đâm sâu vào trong cơ thể, cảm giác sung sướng lấp đầy, ánh mắt xinh đẹp của cô cũng trở nên mơ màng trầm luân hưởng thụ kh0ái cảm.

Đến khi cô đã hoàn toàn chấp nhận được, hắn bắt đầu luận động ra vào.

Hạ Hiểu Di cũng ra sức phối hợp, đôi gò bồ ng cũng trở nên căng cứng theo từng nhịp vận động mà lắc lư.

Đôi mắt hắn cũng nhuốm đầy d*c vọng, cơ thể này khiến hắn mê muội hận không thể đem cô hòa nhập làm một.

Đột nhiên hắn tăng tốc, mỗi lần va chạm đều đến đỉnh điểm.

Hạ Hiểu Di nhất thời không thích ứng được mà hoảng loạn kêu gào van xin.

- "Á...dừng lại đi, Di Trạch! Ưm...!chậm, chậm một chút...!Aaaa!"

Hắn điên cuồng mặc kệ lời thảm thiết của cô mà ra vào.

Đến khi phóng thích hết mầm mống vào trong người cô mới tạm thời dừng lại.

Hạ Hiểu Di thân thể đã thấm mệt dường như không còn chút sức lực nằm trên giường hơi thở cũng trở nên dồn dập, cô cũng không ngờ Từ Di Trạch lạnh lùng kiêu hãnh như thế này đến khi ân ái lại điên cuồng hung hãn, cô sắp không chịu nổi kh0ái cảm này nữa rồi.

Từ Di Trạch bắt đầu bế cô dậy, để cô đối diện với mình hơi thở nam tính mang đầy mùi vị của d*c vọng đã ăn sâu vào lý trí.

Hắn cũng không báo trước đã lập tức nhét luôn dị vật đang căng cứng vào người cô.

Hạ Hiểu Di bởi vì không còn cách nào khác đành ôm chặt lấy cổ hắn, đôi chân dài trắng trẻo cũng kẹp chặt lấy thắt lưng của hắn.

- "Di Di, em cứ như thế này sớm muộn anh cũng phát điên vì em mất!"

Âm giọng khàn đặc của hắn cứ rót vào tai cô những lời lẻ khiến người ta phải đỏ mặt.

Hạ Hiểu Di thẹn thùng áp mặt vào vòng ngực vạm vỡ săn chắc của hắn bộ dạng này vô cùng đáng yêu.

- "Ưm...ưm!"

Từng cú thúc mãnh liệt khiến cô không tự chủ mà thốt ra âm thanh mê hoặc.

Hắn đặt cô lên bệ cửa sổ, tấm lưng trần đột ngột tiếp xúc với tấm kính lạnh lẽo, cô hốt hoảng mà lên tiếng.

- "Sẽ...!Sẽ bị người khác trông thấy!"

- "Không sao."

Hắn nhỏ giọng trấn an cô.

Dị vật ở trong thân thể cô bắt đầu vận động, chỗ hai người gia0 hợp phát ra âm thanh khiến người ta nghe được cũng phải đỏ mặt.

Hắn nhìn đôi gò bồ ng đung đưa trước mặt như đang thách thức, mời gọi này nhất thời không kìm chế được mà ngậm lấy.

Hạ Hiểu Di bất giác ưỡn người đón nhận cảm giác xung sướng đến tê dại này của hắn mang lại.

- "Thích không?"

Từ Di Trạch nhìn nụ hoa đang đóng mở phía dưới của cô ma mảnh lên tiếng hỏi, dị vật của hắn mỗi lần ra vào đều cố ý chạm đến đỉnh điểm sâu nhất của cô khiến cô như bị thôi miên mà vô thức gật đầu.

- "Ưm...!Thích."

Hắn nở nụ cười hài lòng nhìn cô vợ xinh đẹp của mình bởi vì d*c vọng xâm chiếm mà trở nên mê người.

- "Aaaaaaaa.....!Chậm, chậm thôi...!Di Trạch, em...!Em chịu không nỗi nữa.

Aaaaaa!"

Cao trào nối tiếp cao trào, Hạ Hiểu Di chịu không nỗi nữa lập tức bấu chặt vào vai hắn gào thét.

Hắn sung sướng rút nhanh hạ th@n ra ngay sau đó, chất lỏng cũng lập tức rơi dãi ra khắp sàn.

Hắn thõa mãn ôm cô trở lại giường, vẫn chưa chịu buông tha cho cô cả hai cứ như thế quấn lấy nhau mà gia0 hợp.

Đến khi trời gần sáng hắn mới tạm hài lòng mà buông tha cho cô.

**********************************

Bởi vì là Truyện đầu tiên mình viết có cảnh H nên có gì sai sót mong mọi người châm chước bỏ qua nha ❤

Mọi người thấy hay thì cho mình xin like và theo dõi nha ???? cảm ơn mọi người đã ghé qua xem truyện của em ạ!????.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio