- Anh về cẩn thận nha - đứng trước ngõ nó nhìn hắn nói- ừ anh biết rồi. Em về đi. Anh về đây..... ưm.... kiss mai gặp lại - hắn mỉm cười nói với nó rồi nghĩ gì đó cúi xuống hôn lướtlên môi nó như chuồn chuồn lướt nước rồi xoa đầu nó.
- ừ. Mai gặp lại - nó có chút đỏ mặt rồi quay đi.
Thấy nó quay lưng về hắn cũng quay lưng đi về, môi vẫn mỉm cười ôn nhu hạnh phúc.
- anh.....
Vừa quay lưng liền nghe tiếng nó gọi theo bản năng hắn quay lại, vừa quay mặt lại chưa biết gì thì môi hắn cảm nhận được vị ngọt quen thuộc, vật mềm mại đang dán trên môi hắn. Thoáng bất ngờ nhưng rất nhanh hắn ôm lấy vòng eo thon gọn của nó, nhắn mắt đáp lại nụ hôn của nó, nó rất ít tự động hôn hắn như vậy.... vậy tạisao hắn không hưởng (). lúc sao khi người gần như cạn oxi thì mới lưu luyến buông nhau ra, nó bất ngờ ôm chặt lấy hắn thủ thỉ- em yêu anh. Yêu rất nhiều. Yêu kiếp này và cả những kiếp sau nữa em vẫn yêu anh. Anh ngủ ngon - nó nói rồi không để hắn kịp tiêu hết những gì nó nói liền chạy vọt về nhà.
Hắn vẫn đơ ra trước hành động của nó và khi kịp tiêu hóa kịp câu nói của nó thì bóngdáng nhỏ bé ấy đã khuất sau bóng tối rồi hận không thể bắt nó về nhà ngay bay giờ.
Mỉm cười đặt tay lên trái tim mình đang đập loạn nhịp vì nó môi mấp máy- anh cũng yêu em, yêu cũng rất nhiều. - Rồi quay gót chậm chậm ra vềNó đứng lúp trong bóng tối nhìn hắn đứng trước ánh đèn đầu ngõ mà tim khẽ thắt, nhìn nụ cười hạnh phúc của hắn nó cũng bất giác kéo môi lên thành đường cong đẹp đẽ, nhìn hắn đặt tay lên trái tim mình nó cũng vô thức đặt tay lên trên ngực nơi trái tim đang rịn máu từng giọt, nhìn bờ môi ai kia mấp máy nó vô thức mỉm cười hạnh phúc, nhìn bóng dáng hắn khuất dầnkhỏi tầm nhìn nó mới quay lưng lại và về nhà.
Về đến nhà nó chào bố mẹ, bố mẹ nó hỏi hôm nay nó đi đâu mà về muộn nó chỉ trờ lời qua loa rồi xin phép về phòng soạn đồ mai đi học. Vừa vào phòng không lâu thì anh trai nó đi chơi cùng chị Hân cũng vừa về tới, anh cũng giống nó chào bố mẹ rồi về phòng soạn đồ mai lên trường học đại học.
Trong phòng nó soạn đồ xong thì lăn ra giường cầm lấy điện thoại mở máy vào bộ sưu tập xem những ảnh mà nó và hắn chụp chung ngày hôm nay môi lại không tự chủ mà dương lên, xem ảnh xong nó vào xem đoạn video nó quay hắn lưc làm đồ ăn cho nó. Nhìn người con trai cao lớn đang tập trung làm việc, khuôn mặt góc cạnh đẹp như thiên sứ, môi thi thoảng nhếch lên cơ vẻ như rất vui vẻ hạnh phúc, rồi bất chợt quay lại cười thật tươi, nụ cườinhư ánh sáng mặt trời, đẹp đến chói lóa. Rồi lại vui vẻ cùng đứa con gái thân hình nhỏ bé loi choi quáy phá, rồi ôn nhu mỉm cười khi nhìn đứa con gái kia quậy phá, rồilại khuôn mặt lo lắng, rồi lại ánh mắt ôn nhu.... tất cả những hành động cử chỉ đó của hắn đều làm tim nó đập loạn và cũng đau thắt, nước mắt lại không tự chủ mà lăn dài làm ướt khoảng lớn của chiếc gối. Không biết nó xem đi xem lại bao lần và khóc bao lâu chỉ biết nó xem cho đến khi màn hình bỗng đen ngòm và chiếc gối cũng ướt đến nỗi cảm tưởng có thể ấn nhẹlà chút nước có thể nổi lên mà khẽ nhỏ giọt, đôi mắt sưng húp đỏ cay đau rát rồi thiêm thiếp ngủ quên đi,,,,..
Bên này nó đau đớn còn bên hắn là màu hồng hạnh phúc nhưng cũng có chút khó sử và suy nghĩ phức tạp. Nhìn người con gái trên màn hình đang nở nụ cười tươi rói,nụ cười tựa như thiên thần.... rất đẹp, nhẹ lướt màn hình sang ảnh khác, người con gái ấy đang rất hạnh phúc ôm cổ người con trai rồi đặt môi lên má người con trai kia, tiếp là ảnh người đang chu môi chạp vào nhau thật đẹp thật hạnh phúc, rồi lại đến cảnh người con gái làm mặt xấu trong lòng cười con trái, bẹo má, xù lông, hung hăng căn lên má người con trai, túm túc, nhéo tai... người con trai kia rồi cười thích thú vui vẻ.... loạt hình ảnh đẹp và có hạnh phúc có vui vẻ, trẻ con.... được nó và hắn chụp lại. Nhìn người con gái ấy làm tim hắn lại khẽ rung môi cũng nhẹ kéo lên đường cong hoàn hảo. Đangnhìn những ảnh kế tiếp thì màn hình bỗng rung, màm hình hiện tên người gọi " mama" nhìn người gọi hắn hơi nhíu mày rồi kéo màn hình đặp lên tai- alô mẹ - giọng hắn không ấm như khi bênnó mà có gì đó lạnh lạnh- ừ con trai. Bao giờ con về? - mẹ hắn giọng nhẹ nhàng hiền dịu- con.... con sẽ ở lại đây học - hắn có chút ấp úng nói.
- mẹ không cho phép. Con về ngay cho mẹ. Mẹ đã đặt vé cho con sang Mĩ du học rồi -mẹ hắn có chút lớn tiếng nói.
- con không muốn. Ở nước cũng có thể học mà mẹ - hắn nhíu mày phản bác.
- mẹ không thích. Con về ngay cho mẹ. - mẹ hắn tức giận.
- con nói con không muốn. Mẹ đừng ép con - hắn cũng không còn bình tĩnh.
- có phải vì con bé đó không? Mẹ biết hết rồi vì vậy đừng dấu mẹ. Con không quay về mẹ sẽ dùng mọi thủ đoạn để con về. Con biết mẹ nói được làm được - mẹ hắn giọng bỗng lạnh như băng.
- nếu mẹ làm gì với cô ấy thì mẹ đừng nhìn mặt con trai mẹ nữa. Con lớn rồi con tự quyết tương lai của con - hắn lạnh không kép có khi có phần hơn.
- con.... - mẹ hắn nghẹn lời.