Gtnv: t/g k nhớ mk đã giới thiệu Bình chưa nếu rồi thì t/g cũng quên rồi vì cái trí nhớ ngắn hạn của mk. H mk gt lại nhá hìLưu Thanh Bình. t, cao m, da trắng như con gái, môi mỏng hồng hồng quyến rũ, tóc mái tréo kiểu hàn nhuộm hạt dẻ. Mới di học bên Nhật về, nhà giàu có. Con trai dì nó.Vào tr:Tối đó Bình cùng gia đình nó nói chuyện đến khuya mới ngủ, nó ở phòng nó, Bình ngủ nhà ngoài giường của anh trai nó.Sáng hôm sau thức dậy nó chuẩn bị chút đồ ăncho cả nhà rồi chuẩn bị đi học. Đang khoác balô lên vai thì Bình từ nhà tắm đi ra nói
- Chị Linh để chút em chở đi học.
- không cần chị tự đi được. Em ở nhà với bố mẹ chị đi
- nó từ chối.
- không sao. Dù gì em cũng muốn đi dạo quanh chút
- Bình đi lại nói.
- ưm..... vậy cũng đc. Nhưng đi bằng gì?
- nó suy nghĩ chút rồi gật đầu.
- đương nhiên là xe của em
- Bình mỉm cười tay đưa chìa khóa xe ôtô lên lắc lắc trước mặtnó.
- xe gì vậy? Xe ôtô là chị k đi đâu
- nó nhíu mi.
- yên tâm xe này đi không bị say đâu
- Bình vui vẻ khoác vai nó đi ra cổng.
- bố mẹ ơi con đi học đây. Đồ ăn con làm rồi bố mẹ nhớ ăn đó
- nó gọi với về sau nhà cho bốmẹ nó biết.
- bác ơi con đưa chị Linh đi học nhé
- Bình cũng lớn giọng với theo rồi cùng nó đi học.Do là xe ôtô mà ngõ nhà nó khá hẹp lên Bình phải gửi xe ở nhà bác hàng xóm nhà nó
- chú Xanh ơi cho con lấy cái xe
- nó gọi nhà chủ.
- ừ Linh à con. Ừ lấy đi. Xong cứ đem sang đây để cũng được. Mà ai đây con
- vợ chú Xanh cô Thùy từ bếp bước ra hỏi.
- dạ em con nhà dì cháu. Nó mới đi du học bênNhật về lên ra cháu chơi
- nó mỉm cười với cô Thùy.
- vậy à. Đẹp trai quá nhỉ. Chào con
- cô Thùy cười tươi.
- dạ con chào cô
- Bình lễ phép chào hỏi.
- ừ. Vậy thôi lấy xe đi đâu thì đi đi. Xong về đây cô cho gửi nhờ
- cô mỉm cười.
- dạ cảm ơn cô. Con xin phép đi ạ
- Bình mỉm cười cúi đầu chào.
- ừ. Vừa đẹp trai lại lễ phép. Cô nào mà yêu được cháu chắc sướng lắm đây
- cô cười vui vẻ gật đầu.
- dạ cô quá khen ạ. Còn chào cô
- Bình chào rồi mở cửa xe cho nó xong vòng qua xe mở cửavào ghế lái ngồi thắt dây an toàn cho nó xong ấn vào nút gì đó mui xe tự động mở thành xe mui trần rồi nhìn nó nói.
- chị không sợ say nhé
- xong nở nụ cười tỏa nắng.
- ừ. Đi thôi
- nó gật đầu mỉm cười.Vậy là Bình cho xe chạy đến trường nó. Trên đường rất nhiều người nhìn bọn nó mà xít xoa ngưỡng môn rồi lại lóa mắt nhìn con mui trần lần đầu xuất hiện ở huyện nhỏ của mình. Đến cổng trường Bình dừng xe lại khiến mọi ngườigần đó lóa mắt nhìn Bình và con xe
- oa đẹp trai quá
- bạn nữ lên tiếng cảm thán.
- đẹp thật đấy.
- bạn khác hưởng ứng.
- ô nhà thằng này khá. Có con xe đẹp vãi
- bạn nam vỗ đùi cảm thán.
- ước gì tao được như thằng đó
- bạn nam bên cạnh mơ mộng..... rất nhiều lời rầm rì xong quanh vang lên nhưng Bình không để ý chỉ bỏ dây an toàn ra cho nó rồi xuống xe vòng qua vở cửa xe cho nó. Khi nó bước xuống xe còn ôm nó hôn lên má nó rồi nói
- chúc chị một buổi học vui vẻ. Trưa em sẽ đón chị
- nói rồi nở nụ cười đẹp chết người khoe hàm răng trắng sáng làm mấy bạn nữ ngất ngây con gà tây.
- ừ biết rồi. Chị vô lớp đây. Thế giới đủ loạn rồi không cần em gây thêm đâu.
- nó đáp rồi cười tươi nhìn Bình.
- vang em biết lỗi rồi. Sau em sẽ không thế nữa
- với người khác nụ cười đó là thiên thần nhưng với Bình nó là ác quỷ lên cậu rất biêta điều mà xin lỗi.
- đười rồi chị vào đây pipi nhóc
- nó mỉm cườirồi quay vào trường để lại Bình đứng đo nhìn theo.Bình nhìn theo bóng nó xa dần rồi vô thức nở nụ cười nhẹ rồi cũng lên xe phóng điBình thật sự rất thương yêu nó ( yêu quý thôinhé) nói thẳng là Bình bị cuồng chị gái, lúc nào cậu ( gọi tạm) cũng sủng nó tận trời xanh, rất nghe lời nó nó nói gì cũng nghe cũng làm theo ý nó hết, chưa bao giờ cãi lời nó. Tuy cậu có t nhưng khi đi với nó thì y như anh em chứ không phải chị em. Cậu lên xe phóng đi mà không biết mọi hành động vừa rồi đã lọt vào cặp mắt của bọn hắn và nhỏ.Bọn hắn đang đi bộ trên đường vừa đến gần trường thì gặp bọn nhỏ, hắn hỏi nó đâu thì bọn nhỏ nói nó nói nó đi trước lên hắn cũng không nói gì chỉ gật đầu rồi cùng mọi người điđến trường. Vừa đến thì bắt gặp cảnh Bình vươn người ra tháo dây an toàn cho nó, mặt Bình và nó vô tình sát nhau chỉ cách khoảng cách nhỏ nhỏ. Điều đó đã khiến máu hân sôi lên sùng sục, đám bạn thì trố mắt ngạc nhiên. Không ngừng ở đó Bình còn làm cái hành động thân mật thơm má nó giữa đám đông rồimỉm cười ôn nhu nói gì đó ( do cách đoạn xa lên không nghe được) nó đáp lại và cười nụ cười thiên thần càng khiến hắn khó chịu hơn, bàn tay đã nắm chặt đến mức nổi gân xanh. Ngay lúc này hắn muốn đến cho Bình đấm nhưng không hiểu sao bàn chân không thể nhấc lên được, tim hắn như bị cái gì đó đâm nhát thật mạnh thật đau. Đám bạn bên cạnh cũng phải trợn ngược mắt lên nhìn cái hành động thân mật của nó và Bình. Bọn nhỏ bất ngờ, bọn anh tức giận rồi xen cả lo lắng quay lại nhìn hắn như muốn nói gì nhưng lại không thể nói lên lời
- Thành.....Hắn bỏ mặc đám bạn, khuôn mặt đã giảm đi rất nhiều sự thản nhiên bất cần hàng ngày, hiện giờ nó chứa sự băng lãnh, sự tức giận, đau đớn... chạy mạnh lên trên lớp, đám bạnthấy vậy cũng hoảng sợ chạy theo sau hắn.Vào đến lớp hắn dừng lại trước cửa lớp nhìn vào bên trong hướng nó đang ngồi nghe nhạc ánh mắt thẫn thờ vô hồn nhìn ra ngoài cửa sổ mà nhíu mày đi nhanh lại bước thành bướcđến bên nó vứt cặp xuống bàn ngay tay nó" rầm "Điều đó làm nó và cả lớp giật mình quay lại nhìn. Quay lại nó bắt gặp ngay khuoin mặt lạnh đến đáng sợ của hắn, ánh mắt như chứa lửa phóng thẳng mặt nó làm nó nhíu mày, bỏ tai nghe ra nó nói
- a.....
- cô giải thích ngay cho tôi
- hắn tức giận túm vai nó sốc lên để nó đứng đối diện mình rồi xiết chặt gầm nhẹ như đang kìm chế.
- a... đau. Anh làm gì vậy? Bỏ em ra. Đau quá
- nó nhíu mày rồi vùng vẫy muốn thoát khỏi bàn tay đang muốn tổn thương nó của hắn.
- tôi nói cô giải thích ngay cho tôi
- hắn gầm lại lần nữa bàn tay xiết càng mạnh.
- a... giải thích gì chứ? Em có làm việc gì mà phải giải thuchs với anh
- nó vô thức la nhẹ vì đau rồi ngước oeen nhìn hắn vừa khó chịu vừa khó hiểu." chát " " rầm "
- cô còn chối. Cô nói cho tôi biết cô và thằng nào hôn nhau trước cổng trường? Nói. Nó là ai?
- hắn tức giận không thể kìm chế thẳng tay tát nó nhát khiến nó chao đảo ngã nhào xuống đất tay vô tình đẩy cái bàn bên cạnh khiến nó đổ cái rầm rồi chưa để nó kịp định hình đã đi lại túm chặt vai nó kéo đối diện với mình rồi gầm lên giận dữ, đôi mắt hằn lên tia máu thật đáng sợ.
- nó là em trai em. Nó mới du học bên Nhật về
- nó thành thật trả lời." chát "
- cô nừa tôi? Cô nghĩ tôi là tên ngốc sao? Em trai? Em trai mà hôn hít thân mật vậy sao? NÓI. Thằng đó có phải tình nhân của cô?
- hắn đôi mắt đỏ ngầu tức giận tát nó nhátnữa khiến nó mất đà do trống tay không vứng ngã đập đầu vô chân bàn cái cốp, đầu có rớm chút máu, môi cũng rách ra mà chảy máu. Nó đau lắm khi hắn đối sử nói mình như vậy, nó đau ợ tim, nơi đang rỉ ra từng giọt máu rát buốt. Hắn đây sao? Người con trai yêu nó, thương nó, trước giờ chưa tôn thương nó đây sao? Người luôn cưng chiều nó đây sao?.... chỉ vì như vậy mà đánh nó? Tại sao lại không tin nó? Nó đã giải thích và trả lời đúngsự thật mà?... mà như vậy cũng tốt, dù sao thì nó cũng có ý định muốn hắn và nó chia tay mà, bây giờ có rồi đỡ tốn công phải nhờ vả ai đóng giả. Vậy giờ không cần nhờ cũng tự thành công thì nó phải vui chứ... nhưng sao đau quá, trái tim nó rất đau, cái trái tim đáng ghét không nghe lời chủ nhân của mình. Sao nóbỗng muốn trái tim nó ngừng đập ngaylúc này, phải, ngay lúc này nó rất muốn.
- cô nói đi. Có hay không?
- hắn tức giận túm chặt vai nó hỏi. Vừa như hi vọng nó nói không phải vừa là thấy sót khi nhìn nó thảm hại như vậy.Bỗng hắn thấy có lỗi, bỗng hắn hoảng sợ, hắn đang làm gì vậy? Hắn đang tổn thương nó
- người con gái hân yêu đến phát ngốc. Nhìn đầu nó chảy máu, môi nó cũng có máu, má nó đã sưng lên vì bị hắn tát... không.. không thể... nó nói là đó là em trai nó sao hắn không tin? Hắn đang nghĩ gì vậy....
- L... Li... n..h.,.,
- bình tĩnh lại giọng hắn run run, bàn tay run lên chậm chậm đặt lên má nónó lạnh lùng nhìn hắn rồi gạt tay hắn ra tự mình vịn bàn đứng dậy, nhìn rất chật vật
- Linh.Hắn thấy vậy vội đứng lên đỡ nó nhưng nó đưa bàn tay ra ý muốn chặt lại hành động củahắn rồi vin bàn đi lại bìn mình cầm cặp muốn ra khỏi lớp, tay đưa vào túi quần lấy điện thoại muốn gọi cho Bình đến đón thì không thấy