- còn giám mở mồm nói vậy với tôi? Không biết ngượng mồm sao? - nó nói rồi móc điện thoại ra đập vào mặt Nhật.
- đọc đi.
Nhật theo phản xạ nhìn vào màn hình điện thoại đọc mà mặt tái mét rồi nhìn nó lắc đầu liên tục.
- hư quay lại với tôi là sai lầm sao? Quay lại với tôi là vì thương hại sao? Không còn yêu tôi sao?...
, hư.
,, anh nhiều lí do lắm. Anh nghĩ tôi là con ngốc sao? - nó nhếch mép khinh bỉ nhìn Nhật.
" chát "
Nó tức giận dáng cho Nhật phát tát nữa.
- thằng con trai mà phải quỳ gối ôm chân đứa con gái xin tha thứ mà không thấy nhục sao mà còn mở mồm tự đắc là thương hại tôi. Là anh thương hại hay là tôi thương hại đây? Con người tôi trước giờ không thích dùng lại đồ chơi đã qua tay người khác. Anh nghĩ tôi còn ngu ngốc yêu anh mù quáng sao? Không có đâu. Chỉ thử anh chút thôi. Với tôi anh chả là cái gì cả. Anh là tên khốn, đến rác rưởi anh cubgx không đủ tư cách mà so sánh với nó. Hôm nay tôi như vậy là cho anh sáng mắt ra. Đối với anh tôi là con nhóc quê mùa hai lúa hay là rác rưởi vứt đi, nhưng với người khác nó lại là cái giá trị khác lớn hơn. Anh cảm thấy tiếc sao? Đừng tiếc vì chính anh là người vứt bỏ. Còn cô ta ( chỉ Chuyên đang ngồi thất thần bên trên) dáng mà giữ, mỏ vàng của anh đấy, bỏ cô ta thì chưa chắc anh tìm được con ngốc như vậy đâu, vừa giầu, vừa có tiền lại vừa yêu anh... bỏ đi thì anh chính là thằng ngu đấy. Giờ thì biết khỏi tầm mắt của tôi, ôm cô bạn gái của anh về mà ấm mộng vàng rồi ân ái với nhau. Đừng để tôi nhìn mặt anh, vì anh mà tôi mất hết bạn bè. Thằng khốn - nó mỉa mai nói Nhật rồi như không khiềm chế được mà đứng dậy thẳng chân đạp phát thật đau lên người Nhật rồi lạnh lùng quay đi để Nhật ôm chỗ đau mà nhìn theo bóng nó.
Nó tức giận bỏ đi, nó sợ nó ở lại lúc nữa nó đập chết Nhật mất.
Tất cả những người ở đó cúng kiến đều ngạc nhiên, không ngờ nó xinh đẹp như vậy lại bị thằng xấu xa phản bội nó như vậy, đã vậy còn trai mặt nói ra những từ ngữ đó trong khi cô bạn gái đang ngồi ngay cạnh, đã vậy còn cầu xin nó nữa chứ, đúng là không biết nhục mà....
,,
Đám bạn chứng kiến tất cả thì thấy có lỗi vô cùng, thì ra là như vậy, là do bọn họ không tìm hiểu trước mà đã nói nó như vậy, mà họ là bạn nó từ nhỏ vậy sao lại không hiểu tính nó? Do tức giận mà nói nó không ra gì, đã vậy còn nói nó không phải bạn mình nữa, bọn họ chỉ nghĩ cái trước mắt mà không hề biết đã tổn thương nó như thế nào...... họ sai thật rôi..
,, nghĩ rồi vội đứng dậy đuổi theo nó.
Hắn thì thấy vui khi nó như vậy, thật mạnh mẽ và kiên cường, rất rứt khoát lạnh lùng...
,
Chuyên thì thất thần tim như không thể đập được nữa khi nghe Nhật nói như vậy, từ hình trụp đến các tin nhắn của Nhật nhắn tin cho mình rồi cả buổi hẹn này đều là do cô đưa cho nó và đề nghị để làm bằng chứng cho nó có lí do bỏ Nhật rồi Nhật sẽ lại về bên cô ( tạm gọi Chuyên là cô nhé) nhưng cô lại không nghĩ Nhật sẽ nói vậy, cô đã lài nỉ và xin quay lại, cô nói cô có con với anh thì anh lại lạnh lùng nói cô phá đi, anh thật sự rất tàn nhẫn, nói anh đủ kiểu van xin, chửi bới anh đều không quay lại cho đến khi cô tự tử thì anh ta mới chịu quay lại với cô nhưng cô biết anh chả yêu thương gì cô, mấy tin nhắn đó là Nhật gửi cho cô khi mà anh giận nó vụ xin lỗi ở cổng trường lên đã quay lại với cô nhưng chưa được mấy ngày anh lại chia tay cô. Không chịu được cô đã gặp nó đánh nó, chủi rủa nó nói nó chia tay Nhật, thậm chí cô còn cầu xin nó nhưng nó vẫn lạnh lùng nhìn cô, cô quỳ xuống xin nó thì nó mới nói cô bày ra buổi hẹn này. Cô nghĩ mọi việc sẽ ổn, Nhật sẽ về với cô, nhưng không, cái cô nhận được không như mình muốn, nó quá phũ, quá đau. Cô không ngờ Nhật lại yêu nó đến vậy, cô thật hối hận khi yêu Nhật, cô sẽ quyết định từ bỏ vì trước khi bày ra buổi hẹn này nó đã có lòng tốt khuyên cô nên từ bỏ và yêu người khác tốt hơn Nhật, trên đời đâu chỉ Nhật là con trai, phải nó nói rất đúng, đâu phải mình Nhật là con trai, cô cũng đâu ohair không có người đơn phương cô...
Thất thần đứng dậy ra về cô bỏ mặc Nhật ở đó.
Nhật đau lòng nhìn theo hướng nó đi mà mắt nhỏ lệ, Nhật yêu nó là thật, Nhật rất yêu nó, khi xa nó rồi anh mới biết mình yêu nó như thế nào ( tạm gọi anh na) nó đã chiếm chọn trái tim anh, nghe nó nói những từ ngữ đó thì tim anh như bị bóp nghẹn, anh đã không biết mình tổn thương nó như thế nào, anh hối hận vô cùng, mặc nó đánh, nó mắng anh vẫn nghe nhưng chỉ mong nó đừng bỏ anh, ấy thế mà nó bỏ mặc anh. Chắc nó giận và hận anh lắm, ai mà không hận khi chính mắt mình nhìn người yêu mình ôm hôn ân ái với người khác trong chính ngày sinh nhật của người mình yêu. Anh sai thật rồi, quá sai là đằng khác, vứt bỏ người yêu thương mình để đi theo những thú vui khác, chính mồm mình nói bên người yêu mình không có tương lại rồi chỉ chích người yêu mình không ra gì...... haha anh thật là tên khốn và ngu giốt nhất trên đời này. Giờ nó hận anh, giận anh thật rồi, nó giờ chắc ghét anh lắm.
Anh biết tính nó, nó mà ghét ai thì chỉ cần dích níu chút về thứ đó là nó đã vứt bỏ và khó chịu rồi, thậm chí là nó khinh thường bỏ đi như không còn tồn tại....... giờ anh phải làm sao khi nó đã ghét anh, nhìn nó sống hạnh phúc? Không, anh không làm được, dành lại nó? Càng không, như vậy nó sẽ ghét anh thêm, làm đời con gái của nó thành phụ nữ rồi sẽ thuộc về mình mãi mãi? Không, càng không chứ không phải không, nó sẽ giết chết anh, anh biết tính nó, nó giám giết người khi người đó làm gì tổn hại đến nó, nó sẽ chả nhìn mặt anh, nó sẽ hận anh thêm.... anh phải làm sao? Phải làm sao đây?........ Nhật đứng dậy lầm lũi ra về bỏ lại những ánh mắt khinh bỉ, những câu chỉ chích thậm tệ ở phía sau.
&';×£×;&$$!$÷(!$¥×¥wohdbdjwondj$;$£÷;&$£×;$$;$&£×;$÷&$!$&$$÷&$!$
Nó sau khi rời khỏi quán thì chậm dãi lang thang trên đường dạo mát, nó khá thoải mái khi chút được ghánh nặng. Nó cứ chậm dãi bước đi mà không hề hay biết mọi người đi đương đang nhìn nó chằm chằm đầy si mê, thèm khát, khen ngợi. Bỗng có ai đó ôm chặt nó rồi ríu rít xin lỗi, còn khóc nữa.
- Linh, cho tao xin lỗi, tao biết sai rồi, tao không lên lặng lời với mày như vậy huhu - Thủy ôm chầm lấy nó khi vừa thấy nó ( bọn họ đuổi theo nó mà giờ mới kịp)
- phải đó Linh, bọn tao xin lỗi, là bọn tao sai. Đáng nhẽ bọn tao không lên cư sử vậy. Đáng nhẽ bọn tao phải hiểu mày chứ nhưng không bọn tao quá nóng mà tổn thương mày. Bọn tao xin lỗi hxhx - Dịu cũng ôm nó khóc.
- huhu tao xin lỗi. Hxhx đáng nhẽ tao không lên nói vậy với mày. Mày vẫn là bạn bọn tao huhu tao xin lỗi. Là tao sai, tao không hiểu mày huhu - Dương lức nở ôm nó.
- cho bọn anh xin lỗi. Bọn anh có hơi lặng lời và khó chịu với em. Bọn anh sai rồi - Hữu và Lộc hối lỗi
- cho tôi xin lỗi vì đã lặng lời với em - hắn.
Bạn bạn hắn ngạc nhiên khi nghe hắn xin lỗi nó, trước giờ hắn đâu biết xin lỗi ai vậy mà giờ......
- buông ra. Tôi không quen mấy người - nó lạnh lùng đẩy mấy đứa bạn ra rồi nói.
- huhu bọn tao biết sai rồi mà mày đừng như vậy huhu - Dương ôm nó.
- phải đó. Bọn anh biết sai rồi. Em tha lỗi cho bọn anh đi - Lộc.
- tôi nói không quen mấy người - nó lạnh lùng gằn từng chữ rồi quay gót bước đi.
Bọn bạn nghe vậy ngã khụy xuống làn đường bất lực nhìn theo bóng dáng bé nhỏ của nó xa dần.
- hết rồi, nó giận thật rồi, con người kia của nó chở lại rồi - cô thất thần nói.
- phải. Tất cả là do tôi, do tôi mà. Đáng nhẽ tôi không lên nói nó như vậy huhu tất cả tại tôi - Dịu nói và đám vào ngực mình đầy vẻ đau đớn.
- huhu đáng nhẽ tôi phải hiểu nó nhưng không tôi do guận mà quên tất cả hxhx tất cả tại tôi mà huhu - Nhỏ không kém Dịu là bao.
Bọn hắn thấy vậy thì cũng sót vô cùng, đỡ bọn nhỏ dậy rồi dỗ dành, hắn không nói gì mà chỉ nhìn bóng nó khuất dần mà suy nghĩ gì đó