Người đàn ông cao to trước mặt Lạc Ninh Hinh rất điển trai, đường nét đậm chất người ngoại quốc.
Đây là người đã từng theo đuổi cô, khi cô còn học ở Pháp.
Lạc Ninh Hinh không ngờ lại gặp hắn ta ở chỗ này.
" Steven, sao anh lại ở đây?" Lạc Ninh Hinh bất ngờ hỏi, khi nhận ra người đàn ông trước mặt là ai.
" Anh đến đây để bàn công việc, thật may là gặp em ở đây!" Steven mỉm cười trả lời, hắn đã lâu không gặp Lạc Ninh Hinh rồi, nên giờ thấy cô trước mặt, hắn rất là vui.
" À thì ra là vậy! Em cũng không làm phiền anh nữa, bạn em vẫn còn đang chờ, em đi trước đây!" Lạc Ninh Hinh vội vàng nói, cô muốn tránh mặt hắn.
" Sao em lại gấp như vậy? Cho anh số điện thoại liên lạc đi, lúc nào rảnh anh mời em đi uống cà phê! Anh có nhiều chuyện muốn nói với em lắm!" Steven vẫn kì kèo, muốn xin số điện thoại của Lạc Ninh Hinh.
Hắn là không muốn bỏ lỡ cô thêm lần nữa, hắn tin đây chính là định mệnh của hai người.
Cứ đứng đây dây dưa như thế cũng không hay, Lạc Ninh Hinh đành cho hắn số điện thoại của mình.
Nếu cô để Âu Dương Tư Thần biết được chuyện này, anh nhất định sẽ không tha cho Steven đâu, mà nhanh chóng triệt tiêu vệ tinh lảng vảng gần cô.
Sau khi cho hắn phương thức liên lạc, Cô cũng trở về phòng của mình.
Mọi người lúc này đã say bí tỉ, nhưng ai nấy vẫn còn rất sung sức.
Diệp Minh Châu cũng như vậy, cô ấy bây giờ đã trở thành một con sâu rượu, không còn biết trời trăng gì cả.
Lạc Ninh Hinh cảm thấy phiền não, cô vỗ mạnh vào trán bất lực, cô chỉ mới đi vệ sinh một chút thôi mà.
Nếu biết trước những người trong phòng thiết kế lầy lội như thế này, cô đã ở nhà ăn cơm với Âu Dương Tư Thần rồi.
" Ninh Hinh,..(nấc)..cô mau đến đây đi! Hôm..( nấc)..hôm nay cô là nhân vật chính mà!" Diệp Minh Châu đảo mắt nhìn thấy cô, liền lê chân đến gần Lạc Ninh Hinh nói.
" Được rồi, được rồi! Tôi đến uống với mọi người đây!" Khó lòng mà từ chối, Lạc Ninh Hinh nói rồi tiếp tục hòa nhập cùng mọi người.
Hơn giờ đêm, lúc này không ai còn tỉnh táo nữa, bọn họ đều say xỉn hết cả rồi.
Mắt còn mở không lên nữa là, Lạc Ninh Hinh tìm cách rút lui.
" Trưởng phòng Diệp,...tôi xin phép về trước đây! Đã hơn giờ rồi,...người yêu tôi sẽ giận tôi mất!" Lạc Ninh Hinh lèm nhèm nói.
" Tôi ghét cô, Lạc Ninh Hinh! Cô...cô đang nhét cẩu lương cho tôi...tôi ghét cô!" Diệp Minh Châu bộ dáng mếu máo đáp.
" Tôi...là không có ý đó mà!" Lạc Ninh Hinh oan uổng kêu lên.
" Cô đi đi,..tôi giận cô rồi!" Diệp Minh Châu lại nói.
" Ok, vậy tôi về trước đây!" Lạc Ninh Hinh chỉ chờ có thế, cô vội ôm túi đi nhanh ra ngoài.
Ở bên Âu Dương Tư Thần, vì hợp đồng phải sửa lại hơi nhiều, nên giờ đêm rồi mà anh vẫn chưa thỏa thuận xong với đối tác.
Chốc chốc, anh lại đưa mắt nhìn đồng hồ, rồi lại ngó đến điện thoại, nhưng Lạc Ninh Hinh vẫn chưa gọi cho anh.
" Âu Dương tổng, anh là có chuyện gì gấp sao? Tôi thấy anh cứ nhìn đồng hồ mãi!" Nam Chi người đại diện cho Ella lên tiếng hỏi.
Cô ta là một người phụ nữ trẻ, nhưng khá là tài năng, chưa đến tuổi mà đã có tiếng nói trong giới kinh doanh.
" Không có gì!" Âu Dương Tư Thần lắc đầu trả lời.
Lúc này, điện thoại của anh đổ chuông, mọi người bắt đầu nhìn anh.
Chỉ là Âu Dương Tư Thần vừa thấy Lạc Ninh Hinh gọi đến, anh đã nhanh tay bắt máy, mặc kệ ánh mắt tò mò của mọi người đang hướng về anh.
" Tư Thần, đã hơn giờ rồi, anh không đến đón em!" Lạc Ninh Hinh giọng có vẻ đang giận dỗi lên tiếng.
" Chờ anh một chút! Khoảng phút nữa là xong việc, anh sẽ đến đón em ngay!" Âu Dương Tư Thần dịu giọng đáp.
" Không muốn, anh đến ngay đi! Em thấy khó chịu lắm, dạ dày khó chịu, đầu cũng khó chịu, chỗ nào cũng thấy khó chịu!" Lạc Ninh Hinh mè nheo nói.
Ngay lúc này, cô đang ở bên ngoài nhà hàng, giày cao gót vướng víu được cô ném sang một bên.
Cô cũng không ngại bẩn, mà ngồi bệt xuống thảm cỏ, cô bây giờ là muốn bật chế độ lầy lội với Âu Dương Tư Thần.
" Bảo bối, em đau sao? Ngồi yên ở đó chờ anh, anh đến ngay đây!" Âu Dương Tư Thần cuống quýt dỗ ngọt cô.
Ném Nam Chi và những người kia qua một bên, anh tức tốc đi ra ngoài.
" Sếp, hợp đồng vẫn chưa ký!" Du Cảnh đuổi theo lên tiếng, hợp đồng này rất lớn, nếu không ký A.D sẽ tổn thất không nhỏ.
" Bảo họ ngày mai ký, còn không thì thôi! Tôi phải đi đón bảo bối của tôi rồi!" Âu Dương Tư Thần ném cho Du Cảnh một câu, không chần chừ mà đi thẳng.
Trong phòng, Nam Chi nhếch môi nở nụ cười sắc lẹm, cô ta bắt đầu để ý đến Âu Dương Tư Thần rồi.
Lạc Ninh Hinh đáng thương sắp tới lại phải đối đầu với chị gái muốn làm tiểu tam.
" Người đàn ông này, thật làm người ta tò mò mà! Tôi quyết định rồi, tôi phải có được anh ta!" Nam Chi khẽ nói nhỏ.
Cúp điện thoại, Lạc Ninh Hinh ngồi ngây ngốc trên thảm cỏ, cô ngước nhìn lên bầu trời đầy sao đêm.
Tối nay có rất nhiều ngôi sao nhỏ, mặt trăng cũng rất tròn, sáng rực cả một bầu trời.