Cẩm Y Vệ

chương 256: cha mẹ vợ nhìn con rể

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lời còn chưa nói hết, nữ binh Giáp bình thường nghênh ngang không sợ trời không sợ đất lập tức rúc vào góc tường, mở to hai mắt đáng thương nhìn Tần Lâm, dáng vẻ giống như thỏ trắng đang đối mặt với sói xám.

Ặc... Khí bá vương của mình quá mạnh mẽ hay sao? Tần Lâm nghi hoặc gãi gãi đầu.

- Bảo nàng dò xét tin tức ở y quán mà thôi, vì sao lại tỏ ra sợ hãi như vậy?

Tần Lâm tỏ ra khó hiểu.

Nữ binh Giáp ngẩn ngơ, tiếp theo trở nên bình thường hơn nhiều, vỗ vỗ ngực:

- Thì ra không… không phải là thu phòng...

Thu phòng? Tần Lâm bị sặc lớn tiếng ho khan, trong lòng đã là dở khóc dở cười... Tướng mạo nữ binh Giáp có thể xem là tám phần, vóc người trước lõm sau lồi tương đối khá, bất quá so với Từ Tân Di dung mạo khả ái, thân hình nóng bỏng vẫn còn kém hơn một bậc.

Bệnh hoạn! Ta thu nàng còn không bằng đi lừa gạt Từ Đại tiểu thư…

Tần Lâm bĩu môi, tiếp theo lấy làm kinh hãi, sờ sờ cằm âm thầm nghĩ ngợi: ủa, vì sao mình lại nghĩ như vậy, hình bóng khủng long cái của Từ Đại tiểu thư rất dễ dàng gạt đi, vì sao trong lòng mình vẫn cảm thấy…

- Này…

Nữ binh Giáp thấy hắn ngẩn người thật lâu, bèn lên tiếng nhắc nhở.

Tần Lâm vội vàng thu liễm tâm thần, nói chuyện chính sự.

Công việc thu thập tình báo nữ y quán, dĩ nhiên phải để nữ nhân làm.

Tần Lâm không bằng lòng để cho Thanh Đại ngây thơ thuần khiết tham dự loại chuyện như vậy, mà mười tên hộ lý mới tới cũng cần thời gian kiểm nghiệm, cho nên bốn nữ binh chính là nhân tuyển tốt nhất.

Các nàng nguyên là nô tỳ Ngụy Quốc Công phủ, cha mẹ huynh đệ đều ở bên trong bên ngoài Nam Kinh thành, trên thực tế thuộc về Phó Thiên Hộ Cẩm Y Vệ Tần Lâm nắm trong tay. Bây giờ lại là nha hoàn Thanh Đại, cùng nhục cùng vinh với chủ nhân, khả năng phản bội là nhỏ nhất.

Hơn nữa các nàng ở Ngụy Quốc Công phủ lâu ngày, quen thuộc phương thức sinh hoạt của đạt quan hiển quý, dùng để nghe những phu nhân tiểu thư, tỳ nữ nha hoàn kia nói chuyện cũng là hết sức dễ dàng.

- Thì ra là như vậy...

Nữ binh Giáp hết lòng thề thốt:

- Trưởng quan căn dặn, tỳ tử nhất định nhớ kỹ, trước kia Từ Đại tiểu thư chơi đùa cùng chúng ta, cũng nhờ thám báo trong quân dạy chúng ta không ít phương pháp điều tra tin tức. Mặc dù chưa hề học được mười phần bản lãnh, nhưng dùng ở y quán nghe các phu nhân tiểu thư nói chuyện, tuyệt đối là dư sức có thừa.

Tần Lâm vừa nghe xong nhất thời vui mừng quá đỗi, chỉ cần có ba phần bản lãnh thám báo trong quân, dùng ở y quán nghe ngóng tin tức từ các nữ tử tán chuyện, tuyệt đối có hiệu quả giết gà dùng dao mổ trâu.

Vì vậy hắn nói cho nữ binh Giáp những tin tức đáng để cố tâm chú ý, tỷ như loại chuyện công tử Trương Thị Lang cầu hôn với tiểu thư của Lý Cấp Sự, ngoài mặt chẳng qua là tin tức ngoài lề của các phu nhân tiểu thư, trên thực tế có thể tiết lộ ý đồ thế lực hai phái tiến hành hôn nhân chính trị. Mà một vị lão tiên sinh Lại bộ trong lúc vô tình nói chuyện tiếu lâm cùng thê nữ, nói không chừng tiết lộ thiên cơ một vị phong cương đại lại sắp bị miễn nhiệm…

Nữ binh Giáp ngược lại cũng thông minh, nhất nhất lĩnh hội lời của Tần Lâm.

- Bởi vì nàng lão thành có thể tin được, chuyện này sẽ do nàng trông coi, còn có Ất, Bính, hãy âm thầm nói với bọn họ. Tiểu Đinh…

Tần Lâm nghĩ đến tính ngây thơ trẻ con của nàng, cười lắc đầu:

- Thôi, tạm thời đừng để cho nàng dính vào.

Nữ binh Giáp gật đầu một cái.

Tần Lâm lại nói:

- Đúng rồi, nói cho nữ binh Ất cùng Bính, trung thành làm việc cho bản quan, tương lai cho phép các nàng tự chọn vị hôn phu. Ngoài ra bản quan còn cất nhắc huynh đệ ruột các ngươi, hãy báo tên lên, ta sẽ an bài vào làm ở sở chữ Canh, đều từ Lực Sĩ làm lên.

Nữ binh Giáp kinh hãi trong lòng, biết đây là thuật dùng người của Tần trưởng quan. Bá Hộ sở chữ Canh là Hàn Phi Liêm, thân huynh đệ các nàng làm việc dưới tay y, chỉ cần có chuyện gì là có thể lấy quân pháp gia tăng xử trí. Hai nàng Ất Bính có thể không tận trung hết sức với Tần trưởng quan sao?

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nhà bốn nữ binh cũng chỉ là dân chúng nghèo khổ, nếu không cũng sẽ không bán nữ nhi đi làm nha hoàn cho người, huynh đệ các nàng không phải là bán hàng cũng làm công cho người khác. Có thể được chiêu mộ làm Cẩm Y Vệ uy phong lẫm lẫm, hơn nữa còn là làm lên từ Lực Sĩ chính thức, sợ rằng cả nhà lớn nhỏ đều cười không khép miệng lại được.

- Cẩn tuân mệnh lệnh trưởng quan, tỳ tử thay hai vị muội muội cảm tạ ân đức trưởng quan. Huynh đệ có thể làm cẩm y Lực Sĩ, cả nhà các nàng ắt sẽ vô cùng cảm kích...

Nữ binh Giáp lộ vẻ nghiêm nghị, nửa quỳ ôm quyền chào một cái, đứng lên lại hỏi:

- Như vậy tỳ tử…?

Tần Lâm nửa cười nửa không:

- Tương lai gả nàng cho Lục Viễn Chí, như vậy có được chăng?

Sắc mặt nữ binh Giáp lập tức đỏ bừng, giậm chân một cái:

- Trưởng quan quá khi dễ người, dựa vào cái gì hai vị muội muội đều được tự chọn vị hôn phu, mà tỳ tử lại phải… phải gả cho tên mập chết bầm kia…

Nói đến đoạn sau, thanh âm đã trở nên rất nhỏ không thể nghe được nữa.

Tần Lâm cười ha hả, khóa tay một cái ra hiệu nàng có thể đi được rồi.

Nữ binh Giáp giậm chân một cái, xoay người chạy ra ngoài.

-----------

Kim Anh Cơ đưa cho Tần Lâm rất nhiều trân bảo, trân châu, đồi mồi, san hô cùng đồ sơn mài trên biển đếm không xuể. Sau khi trở lại Nam Kinh, hắn bèn thu thập, chia thành từng phần lễ vật tặng cho những người quen.

Mấy chỗ Phủ Doãn Thuận Thiên Vương Thế Trinh, Kinh Kỳ Đạo Trương Công Ngư, Hoài Viễn Hầu phủ là không thiếu được. Người nào cũng nói ‘vô công thụ lộc, thật là xấu hổ’, hôm sau tặng lại lễ vật cho Tần Lâm giá trị gấp đôi trở lên.

Cẩm Y Vệ Thiên Hộ Lôi Công Đằng cũng được một phần, dù sao bây giờ còn là cấp trên trực tiếp của hắn. Thái độ Lôi Công Đằng hết sức khiêm nhường, không hề ra vẻ thượng quan, tặng lễ trở lại cũng có giá trị rất cao.

Lúc đến Ngụy Quốc Công phủ đưa lễ, thái độ Từ Bang Thụy cùng tiểu công gia Từ Duy Chí cực kỳ nhiệt tình, lúc giữ Tần Lâm ăn cơm ở trong phủ hai cha con đều tới bồi tiếp. Công Tước là siêu phẩm, Từ gia lại là vũ huân hiển quý tay cầm trọng quyền, thăng trầm với nước, dù là nhất phẩm đương triều tới bái kiến cũng chưa chắc có được đãi ngộ như vậy.

Hai phụ tử này đã quen nhung lụa giàu sang, cầm chén vàng rất lớn mời rượu Tần Lâm, sơn hào hải vị không cần nhắc tới, rượu cũng là Bách Hoa Túy lâu năm. Tần Lâm từ khước không được cũng uống thêm vài chén, nhất thời mặt đỏ tới mang tai.

Từ Bang Thụy cùng Từ Duy Chí nháy mắt với nhau, nở nụ cười vô cùng quỷ dị.

- Hai cha con ngu ngốc này, chẳng lẽ muốn uống cho say ngã mới chịu bảo hắn mở miệng sao?

Phu nhân Quốc Công Ngô thị núp ở phía sau một tấm bình phong xa xa nhìn trộm, giậm chân oán trách.

Con dâu Vương thị kéo tay bà:

- Bà bà, thật ra Duy Chí cũng hết sức nóng lòng…

- Y ư?

Ngô thị bĩu môi thật dài:

- Uổng cho con nói giúp cho y, y cũng nào có tốt lành gì, ta sinh con ra mà không biết hay sao? Cho nên con phải giữ chặt một chút, đừng để cho nó ra ngoài đi lung tung.

Phía sau nha hoàn, bà tử, cô nãi nãi, di nãi nãi hết sức buồn cười lại không thể lên tiếng, tất cả đều che miệng nín cười, nhịn đến đau bụng.

Ẩn núp nhìn Tần trưởng quan dĩ nhiên không chỉ có phu nhân Quốc Công và phu nhân tiểu công gia, hai vị phu nhân thiếp thân nha hoàn Từ gia cùng vú già, thân thích ở tạm ở trong phủ, cô thái thái, di nãi nãi, cữu phu nhân, biểu tiểu thư… không biết bao nhiêu người, đều tới xem phong thái Tần trưởng quan.

Ừm, đội hình này rất tốt, rất hùng mạnh.

Nữ nhi đến mười sáu tuổi còn chưa định hôn sự, phụ mẫu đã bắt đầu nôn nóng. Nhà đạt quan hiển quý giống như Từ Tân Di không bắt con mình bó chân, lại còn cả ngày cỡi ngựa cao to chạy tán loạn xuất đầu lộ diện khắp nơi. Dung mạo cũng không phải là loại nữ tử khiến cho người ta yêu thích da dẻ trắng nõn, mắt to mày liễu, mũi nhỏ miệng nhỏ, quả thật rất có tương lai không ai thèm rước.

Dĩ nhiên cũng không phải thật sự không ai thèm lấy, với quyền thế địa vị của Ngụy Quốc Công, người bằng lòng cưới Từ Đại tiểu thư có thể xếp hàng từ Tử Kim sơn đến Vũ Hoa đài, nhưng Từ gia há có thể để ý đến những tên kia?

Muốn tìm chàng rể nữ nhi mình thích, lại phải là nhân tài xuất chúng, quả thật khó tìm... Thật may là bây giờ đã có một mục tiêu.

Lần này biết được Tần Lâm tới cửa đưa lễ, Ngô thị lập tức an bài trượng phu cùng con trai ra tay bồi rượu, mình và con dâu ẩn núp xem thử nhân phẩm tướng mạo của ‘con rể tương lai’. Mà Ngô thị không giữ miệng được, cho nên ba cô sáu bà toàn bộ Quốc Công phủ cũng biết chuyện này rất nhanh.

Thật là có kỳ nữ phải có kỳ mẫu.

Phu nhân tiểu công gia Vương thị thập thò nhìn trộm bên ngoài, sau đó trầm ngâm nói:

- Vị Tần trưởng quan này khí độ là rất tốt, nhi tức (con dâu tự xưng với cha mẹ chồng) từng thấy qua đám công tử con đại quan nhị phẩm tam phẩm, tựa hồ cũng không bằng hắn. Nhưng bàn về văn thái phong lưu, anh tuấn nho nhã, cảm thấy lần trước vị công tử theo Vương Phủ Doãn tới bái kiến, tên gì… đúng rồi, Vương Sĩ Kỳ công tử còn hơn hắn ba phần.

Thật ra Ngô thị lên mười sáu tuổi gả đến Ngụy Quốc Công phủ, mấy chục năm qua đã quen với tính tình con nhà giàu hướng ngoại, tiêu sái không câu chấp của trượng phu. Hiện tại thấy Tần Lâm tự nhiên cũng cảm thấy vừa lòng, mà loại công tử nho nhã như Vương Sĩ Kỳ đương nhiên là thuộc về mẫu người khác.

- Con dâu ngươi không biết, người như Vương công tử là loại gối thêu hoa bên ngoài đẹp đẽ, bên trong là một đống cỏ khô, thật sự chỉ là loại tốt mã dẻ cùi…

Ngô thị bĩu môi, hỏi ngược lại:

- Không nghe nói chuyện của tên Lưu Kham Chi kia sao? Trước kia tên kia cũng là Kim Lăng Tứ công tử gì đó, bàn về danh tiếng chỉ sợ còn lớn hơn Vương Sĩ Kỳ nữa là.

Mấy cô thái thái cữu nãi nãi toàn là nhân vật giỏi quan sát sắc diện đoán ý người khác, nghe giọng điệu của Ngô phu nhân lập tức mồm năm miệng mười xuôi theo chiều gió:

- Đúng vậy, tướng mạo Lưu Kham Chi phải coi là đệ nhất đẳng, nhưng sau đó kết quả thế nào? Cũng là vị Tần trưởng quan này tự tay tập nã y quy án!

- Đúng vậy, cái rắm gì cũng dám tự xưng Kim Lăng Tứ công tử? Không có tiểu công gia chúng ta, bọn chúng cũng dám tự xưng Tứ công tử sao?

Thậm chí có biểu tẩu tử (chị dâu họ) nói chuyện thô tục nhất nói thẳng ra:

- Tuy rằng bề ngoài tên Lưu Kham Chi kia anh tuấn thật, nhưng rốt cục lại không thể giao hợp. Theo tẩu tử thấy, đám công tử ẻo lả như vậy chẳng khác nào đại cô nương, e rằng không chịu nổi chuyện kia, ngược lại vị Tần trưởng quan này sống mũi cao thẳng...

Ba cô sáu bà xung quanh vội vàng che miệng nàng lại, nếu để nàng nói thêm e rằng toàn là những lời khó nghe không chịu nổi.

Thật ra thì lời này cũng thật sự nói đúng vào tâm khảm Ngô thị, thầm nghĩ nữ nhi khỏe mạnh hoạt bát, nếu tìm một tên tài tử bệnh thoi thóp, ngày bão tuyết vịn vai nha hoàn ra sân ngắm hoa mai, tay cầm khăn lụa che miệng ho khan, thổ ra chút vệt máu đỏ, làm thơ vẽ tranh thê lương buồn bã, vậy coi như xui xẻo đến tận cùng.

Ngược lại Tần Lâm là võ quan Cẩm Y Vệ, tuy không có nghe nói hắn luyện võ công gì, căn bản thân thể tự nhiên là tốt...

Cha mẹ vợ nhìn con rể... càng nhìn càng thích, Ngô thị nhìn Tần Lâm gật đầu liên tục.

Bên kia trên bàn tiệc, phụ tử Từ Bang Thụy không hề nhắc tới chuyện Từ Tân Di vốn hay lui tới với hắn, ngược lại không ngừng hỏi vì sao ba huynh muội Trương gia không có ở Nam Kinh, nói muốn mời bọn họ đến phủ một chuyến làm gì đó.

Tần Lâm đã uống có hơi lâng lâng, dù sao chuyện của Nam Kinh không có gì giấu giếm được vị Quốc Công gia này, bèn nói cho y biết đã thật lâu không gặp Trương Tử Huyên, nàng cùng hai vị huynh trưởng đã đi kinh sư.

Phụ tử Ngụy Quốc Công cười gian liên tiếp, ánh mắt nhìn Tần Lâm giống như sói xám nhìn thỏ trắng.

- Ủa, các người đây là?

Từ Tân Di nhận được tin tức nói phụ huynh đang mời Tần Lâm uống rượu, lúc đi tới nhìn thấy sau tấm bình phong có mẫu thân, chị dâu cùng một đống lớn thân thích.

- Ha ha, không ai tranh cướp vị hôn phu cùng con gái của ta nữa, cha con nhận được tin tức từ trong kinh, Trương gia...

Ngô thị dương dương đắc ý nói, phát giác nữ nhi đỏ bừng mặt mũi, trừng mắt một cái, lập tức ba cô sáu bà cười xấu hổ giải tán ngay tức khắc.

Từ Tân Di bị cử động của mẫu thân và chị dâu làm cho xấu hổ, không gặp Tần Lâm liền chạy trở về phòng mình.

Hai phụ tử Ngụy Quốc Công gia mời rượu Tần Lâm, bản thân mình cũng uống lâng lâng, sắc mặt đỏ bừng.

Rốt cuộc Từ Bang Thụy đã lớn tuổi, tửu lượng không còn mạnh mẽ giống như lúc còn trẻ vậy, mở mắt nhập nhèm nấc cục nói:

- Tần ca nhi ở bên Cẩm Y Vệ, hức, nếu như bị ép bức gì, hức... Điều đến đại doanh Nam Kinh ta cũng có thể, chỉ cần không chê khuất tất, hức, bản công lấy chức chính tam phẩm Chỉ Huy Sứ thay Tần ca nhi...

Chính tam phẩm Chỉ Huy Sứ đã là võ quan cao cấp, tuyệt đại đa số người cả đời cũng không thăng nổi. Mặc dù Tần Lâm là Cẩm Y Vệ, quyền thế lớn hơn nhiều so với các kinh vệ, nhưng từ tòng ngũ phẩm nhảy một cái thành chính tam phẩm, tốc độ này cũng đủ để cho người ta trợn mắt há mồm.

Lời này đổi bất luận kẻ nào khác đều là cuồng ngôn loạn ngữ, chỉ có Từ Bang Thụy nói ra như chuyện đương nhiên. Y trông coi bốn mươi chín kinh vệ cấm quân, một trăm mười tám Thiên Hộ Sở Nam Kinh, cộng thêm bốn đại doanh Chiết binh, tùy tiện lấy ra một vị trí Chỉ Huy Sứ Thiên Sách Vệ, Báo Thao Vệ gì đó, không phải là hết sức dễ dàng sao?

Bất quá Tần Lâm lại cảm thấy kỳ quái, vì sao tự dưng nói đến chuyện điều động? Hắn cũng đã uống nhiều rượu, bèn cười nói:

- Nhọc công Quốc Công gia quan tâm, hạ quan ở Cẩm Y Vệ tuy vị hèn chức mọn, nhưng may nhờ Quốc Công gia cùng chư vị thượng quan thưởng thức, cũng không đến nỗi bị ai khi dễ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio