Chương
Ngọn lửa hừng hực hóa thành một bàn tay lửa khổng Tô đổ ập về phía tứ đại quỷ thần.
Diệp Thiên muốn tiêu diệt cả bốn quỷ thần chỉ bằng chiêu thức này.
Thần Gaya, Liệt Khẩu Nữ, Tửu Thôn Đồng Tử đều đanh mặt. Mùi vị của sự chết chóc xộc tới. Bọn họ có thể cảm nhận được sự nguy hiểm đang giáng xuống, so với việc mất đi xác thịt còn mãnh liệt hơn hàng trăm lần.
“Ầm!”
Khi ngọn lửa sắp bao trùm toàn bộ tứ đại quỷ thần thì thần mặt trời trong đôi mắt thần Thiên Chiếu đột nhiên biến mất, thay vào đó là đôi mắt đen xì. Một luồng sáng phóng ra từ trán hắn, tạo thành lớp lớp khói đen chặn trước ngọn lửa kia.
“Rầm!”
Tia lửa bắn tung tóe, bàn tay lửa lập tức bị chặn lại.
Dù là Phệ Thiên Long Diệm cực mạnh thì lúc này cũng không thể nào khiến cho vùng khói đen kia tiêu tan mà ngược lại tạo thành một thế gọng kìm.
Tinh thế thay đổi đột ngột khiến cho vô số người thất kinh, bọn họ có thể cảm nhận được, khoảnh khắc khói đen ập tới, không gian bỗng trở nên tà ma khủng khiếp và bao trùm lấy tất cả.
“Hả?”
Diệp Thiên đanh mắt. Trước đỏ cậu có thể cảm nhận được tà khí khác thường trên người thần Thiên Chiếu nhưng từ đầu tới cuối hắn đều không bạo phát ra. Lúc này, tà khí đó đã nổ ra không chút kiêng dè khi mà tính mệnh
của thần Thiên Chiếu bị uy hiếp.
“Ầm!”
Lại là một âm thanh nặng nề vang lên, bàn tay lửa biến mất, lớp lớp khó đen cũng tan ra.
Dù lớp khói đen tan ra nhưng chỉ một lúc rồi lại lập tức được phóng ra từ người của thần Thiên Chiếu, không gian trở nên đen kịt như mực khiến cho cả vùng núi và rừng cây bị bao phủ bởi khói đen đó.
Thần Thiên Chiếu khẽ mở mắt, hắn đã sớm bị bao trùm bởi luồng khí đen tinh thuần, chìm vào trong bóng tối. Lúc này hắn không còn giống thần mặt trời nữa mà giống thần hắc ám.
“Người Hoa Hạ, tôi thật sự không ngờ cậu lại ép tôi tới nước này. Khiến tôi phải xuất ra con át chủ bài mà bản thân không muốn dùng tới chút nào!”
Giọng nói của thần Thiên Chiếu âm sầm, sự hào sảng trước đó đã không còn. Hắn giống như đổi sang một linh hồn khác với sức mạnh không chỉ lớn hơn mà đến tính cách cũng thay đổi hoàn toàn.
“Đây là…”
Liệt Khẩu Nữ lập tức cảm nhận được một luồng khí tức đã hàng trăm qua không gặp từ thần Thiên Chiếu, một luồng khí tức vừa tà ma vừa tinh thuần.
Liệt Khẩu Nữ nhìn đôi mắt của thần Thiên Chiếu, cơ thể bỗng cứng đơ và kinh hãi kêu lên.
“Sức mạnh của đại xà?”
Đảo Quốc có tà thần, được gọi là Bát Kỳ Đại Xà và cũng tà thần tà ma nhất trong tất cả.
Đại xà có tám đầu tám đuôi, những nơi đại xà đi qua đều mang theo sự chết chóc. Đại xà có sức mạnh thâm sâu khó lường, đến cả hoàng cấp cũng không thể sánh bằng, còn cụ thể đạt tới cảnh giới nào thì không thể nào biết được.
Nghe đồn, Bát Kỳ Đại Xà đã bị anh hùng cổ đại của Đảo Quốc là Susanoo giết chết nhưng Liệt Khẩu Nữ biết rằng đó chỉ là lời đồn.