Chương
Ngọn lửa ấy kéo dài cả trăm dặm, cháy ba ngày ba đêm mà không dứt. Tất cả sinh linh trên ngọn núi Thập Vạn đều bỏ mạng dưới tay Inoue.
Từ đó trở đi, Inoue lại sử dụng sức mạnh băng giá của Tam Văn Lãnh Diệm để đóng băng ngọn núi Thập Vạn, trấn áp hàng vạn mạng người và linh hồn u ám. Đây mới chính là cướp đi tạo hóa của đất trời.
Tam Văn Lãnh Diệm, lửa nóng cướp mạng, lửa lạnh giữ hồn.
“Diệp Lăng Thiên, nếu cậu đã hồ đồ đến vậy thì để đích thân chúng ta phế đi tu luyện của cậu rồi giam cả đời đế chuộc tội cho Đảo Quốc!”
Tất cả những gì nghe được chỉ là tiếng hét lớn của Inoue Ryuei và một cú đẩy tay.
Lửa cháy rợp trời tạo thành một bàn tay lửa khổng lồ với uy lực kinh người, khuấy động nguyên khí trời đất xung quanh vài trăm mét. Nó giống như bàn tay hủy diệt của thần lửa đang đè lên Diệp Thiên.
Với bàn tay này của Inoue, không gian xung quanh như muốn nứt ra, từng đợt khí nóng hừng hực bủa vây.
Núi Thiên Lâm nằm phía ngoại ô Cửu Châu thế mà vô vàn người dân Đảo Quốc ở trong thành cửu Châu nhìn thấy cảnh tượng hãi hung này đều lần lượt quỳ xuống cầu nguyện. Họ cho rằng đó là vị thần linh nào đó đang xuất hiện.
“Hừ!
Diệp Thiên hừ lạnh, đang chuẩn bị ra đòn thì hai mắt cậu híp lại, động tác đột nhiên dừng lại.
Luân Hồi Trí Giả và những người khác đứng cách xa Inoue hàng trăm mét cũng giật mình, nét mặt biến đổi.
“Vụt!”
Một bàn tay lớn màu lam xuyên chéo qua đất trời, trên tay được bao phủ bởi vảy rồng màu lam tựa như móng vuốt của một con rồng. Bàn tay ấy đập thẳng lên bàn tay lửa của Inoue.
Cú đánh này không gây ra sự thay đổi gì nhiều nhưng cũng gây ra sự va chạm trực diện với bàn tay lửa khổng lồ kia với một sức mạnh khủng khiếp.
Sự va chạm này khiến nắm đấm lửa kia lập tức bị đánh cho lùi về sau, hình dáng của bàn tay cũng đột ngột thay đổi, trở thành một làn sóng lửa khắp trời.
Bàn tay rồng lam kia đương nhiên cũng bị làn sóng kia chặn lại, khói xanh bốc lên rồi tan biến.
“Chiêu Thanh Long Luyện Thế? Là ông sao, Long Định Thiên?
Biến cố đột ngột xuất hiện này khiến cho bọn Luân Hồi Trí Giả co ro, còn Inoue thì hừ lạnh.
“Inoue, bao năm không gặp mà không ngờ ông vẫn nhớ đến tôi!”
Một giọng nói vang vọng từ trên mây, ba bóng người bước ra. Người đi đầu mặc áo lam, khuôn mặt đầy uy nghiêm, bá đạo. Đây chính là Long Định Thiên mà Diệp Thiên vừa mới gặp cách đây không lâu.
Phía sau ông ta là một nam một nữ đứng ngang nhau. Một người trong đó đang quấn áo cà sa và đeo chuỗi hạt là đại sư Trí Đức, người đã từng chiến đấu với Diệp Thiên ở thủ đô.
Còn người nữ kia có khuôn mặt thanh tú, khí tức trên người mờ nhạt. Hiển nhiên người này cũng là một kẻ mạnh cùng hoàng cấp như cậu.
“Long Định Thiên, quả nhiên là ông. Không ngờ là ông cũng sẽ đặt chân đến nơi Đảo Quốc này đấy. cả Trí Đức và Đạm Đài Tô Mộc cũng đi cùng ông tới đây cơ à!”
Nhìn thấy những người ấy, đồng tử của Inoue thu lại, sắc mặt của bọn Luân Hồi Trí Giả cũng trở nên nghiêm trọng.
Bọn họ thân là người của thiên phủ Đảo Quốc đương nhiên biết rằng ba người bỗng dưng xuất hiện này đều là thành viên của Liên minh Võ đạo Hoa Hạ.