Chương
Người hộ vệ này lập tức phun ra một búng máu tươi, nhưng không thể nào ngăn được đòn tấn công tiếp theo, chỉ có thể trơ mắt nhìn một đao của đối phương chém xuống mà chờ chết.
“Tiểu Ngũ!”
Vốn là thời khắc chết chắc, nhưng La Túc thét lên một tiếng, xoay ngang đao chém ra, ép cho ba vị siêu phàm phàm phẩm phải thối lui, sau đó tốc độ của anh ấy tăng cao, thân mình nhanh như chớp, kịp thời chặn được nhát đao của tên sát thủ khi Tiểu Ngũ sắp bị đối phương chém giết.
“Keng!”
La Túc đỡ được một đao của đối phương, đối phương dồn thế chờ bộc phát, mà anh ấy chỉ miễn cưỡng cứu nguy, sức mạnh tất nhiên không đủ. Mới chỉ một đao mà hai tay anh ấy đã tê rần vì dư chấn, khí huyết trong cơ thể sôi lên sùng sục.
Khi anh ấy đang định cứu Tiểu Ngũ thì lúc này đây, hai bên trái phải đột nhiên vang lên âm thanh xé gió.
“Hỏng rồi!”
Anh ấy âm thầm than khổ, hai luồng sóng dao động đầy mạnh mẽ của chân lực, một trái một phải lần lượt tấn công và hai điểm yếu của anh ấy. Lúc này đây chân lực trong cơ thể anh ấy vẫn chưa hoàn toàn hồi lại, căn bản không thể nào tránh được.
“Anh La Túc!”
La Thanh Chỉ nhìn thấy cảnh ấy mà đôi mắt đẹp rúng động, cô ấy thét lên, chuẩn bị xuất kiếm cứu nguy, nhưng ngay khi cô ấy định xuất kiếm thì một
thanh huyết đao từ bên cạnh hung hãn chém xuống, chặn đứng đường đi của cô ấy, cũng khiến cô ấy phải lùi về hơn mười trượng.
“Hừ, La Thanh Chỉ, cô vẫn còn thời gian quan tâm tới kẻ khác sao? Cứ nên lo cho bản thân trước đi đã!”
Tân Hạo nhếch miệng cười khấy, nụ cười mang theo vẻ khát máu.
“Khốn kiếp!”
La Thanh Chỉ khẽ quát lên một tiếng, nhưng không có kế sách nào dùng được, lúc này đây hai luồng chân lực đã tới rất gần La Túc, nếu thêm một bước nữa là có thể đâm xuyên qua nội tạng của anh ấy.
Ngay khi tất cả mọi người tưởng rằng La Túc sẽ chết ngay không còn gì nghi ngờ được nữa, chuyện dị thường lại xảy ra.
Hai luồng chân lực có thể lấy mạng La Túc, trong thoáng chốc khi tới gần hai sườn của anh ấy dường như đã gặp phải thứ gì đó ngăn cản, đột ngột quay ngược đầu trở về, hướng về phía hai vị siêu phàm phàm phẩm của Hắc Ma Giáo.
“Sao cơ?”
Hai người này kinh hồn bạt vía, đòn tấn công mà chúng tung ra lại tập kích về phía mình, điều này khiến chúng không thể lường được.
Vả lại tốc độ quay ngược của hai luồng chân lực này còn nhanh hơn tốc độ khi được tung ra không chỉ một lần, chúng còn chưa kịp phản ứng, dải chân lực đang trượt qua đầu của chúng rồi.
“Đùng!”
Đầu của hai kẻ này nổ tung như hai quả dưa hấu, hai siêu phàm phàm phẩm chết ngay tại trận.
“Chuyện này…”
Tất cả mọi người, bao gồm cả La Thanh Chỉ và Tân Hạo đều cảm thấy kinh hãi vì cảnh tượng này.
La Túc càng không hiểu, anh ấy vốn tưởng rằng phen này mình chết chắc, kết quả tình tiết đảo lộn hoàn toàn, anh ấy không biết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.