Chương
“Cảnh giới truyền thuyết được chia thành năm cấp bậc là thiên, địa, nhân, huyền, hoàng, nhưng ranh giới phân chia lại bắt đầu từ địa cấp”.
“Vì chỉ có tu vi đạt đến cảnh giới truyền thuyết địa cấp thì mới có thể luyện ra Pháp Tượng Truyền Thuyết của riêng mình, lúc này nhân cấp, huyền cấp, hoàng cấp không còn khả năng đe dọa đến mình nữa”.
“Bây giờ đến trải nghiệm Hắc Ma Pháp Tượng của tôi chút đi”.
Ánh mắt hắn toát ra sự điên cuồng, bàn tay lập tức giơ ra.
Kiếm Tử Hình cắm khắp nơi trên nền võ đài bị hắn hút lấy, sau đó hắn tiến ra một bước chém xuống một kiếm.
“Vút!”
Kiếm quang màu đen khổng lồ từ trên trời rơi xuống.
“Pháp tượng truyền thuyết?”
Diệp Thiên híp mắt lại, cậu còn chưa kịp suy nghĩ, đã thấy Thi Đoạn Uyên giơ tay lên, hút kiếm Tử Hình vào trong lòng bàn tay, sau đó chém xuống.
Nhát kiếm này ùn ùn kéo tới, kiếm mang cao trăm trượng, tỏa ra ánh sáng đen kỳ dị, chém thẳng vào Diệp Thiên.
“Hừ!”
Khi chém nhát kiếm này, ánh mắt của Thi Đoạn Uyên tràn đầy vẻ lạnh lùng, thậm chí còn có chút chế giễu.
Diệp Thiên đến nhà họ Thi, một mình chống lại bảy vị thống lĩnh nhà họ Thi, với thân phận một võ giả của giới thế tục, điều này khiến người khác rất ngạc nhiên.
Sau đó, hắn vốn dĩ muốn giữ lại chút sức lực, để tìm cơ hội đánh lén, giải quyết Diệp Thiên, nhưng Diệp Thiên lại bình an vô sự, ngược lại còn dùng một chiêu đánh gãy tay phải của hắn, điều này khiến hắn cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng chỉ có vậy.
Đối với những người tu tiên như hắn, từ trước đến nay bọn họ luôn cao cao tại thượng, chưa từng coi trong các võ giả giới thế tục, cho dù là Diệp Thiên được xưng là đệ nhất giới thế tục cũng vậy.
Bởi vì, hắn là cảnh giới truyền thuyết thiên cấp! Hắc Ma Pháp Tượng này được hắn luyện thành khi còn ở cảnh giới truyền thuyết địa cấp, mãi cho đến khi bước vào cảnh giới truyền thuyết thiên cấp từ một năm trước, mới được coi là đã tu luyện pháp tượng này thành công.
Bộ giáp bao phủ bởi những luồng khí đen trên người hắn, chính là bộ giáp pháp tượng được biến đổi từ Hắc Ma Pháp Tượng, một khi bao trùm cơ thể, tốc độ, sức mạnh, phản xạ thần kinh của cơ thể hắn sẽ được nâng cao gấp đôi, không chỉ vậy, chân lực của hắn cũng sẽ hợp thể với pháp tượng, cuộn trào dữ dội hơn nhiều.
Nói kiểu nghĩa thô thì đây chính là máy khuếch đại sức mạnh chỉ những người có cảnh giới truyền thuyết địa cấp trở lên mới có được.
Đối đầu với một vị cảnh giới truyền thuyết địa cấp có pháp tượng truyền thuyết thì dù mười mấy người cảnh giới truyền thuyết nhân cấp ra tay cùng lúc cũng không phải đối thủ của hắn, huống hồ lúc này, tu vi của hắn đã đạt đến cảnh giới truyền thuyết thiên cấp.
Diệp Thiên dù mạnh đến đâu thì cũng không phải người tu tiên, cũng không có được cách tu luyện pháp tượng truyền thuyết, vậy tại sao cậu có thể so tài với hắn?
“Xoẹt!”
Khi hắn đang chìm đắm trong cảm xúc, kiếm mang kia đã chém đến sân luyện võ, kiếm mang cao trăm trượng lướt qua, khiến cả sân luyện võ bị tách ra, để lộ ra một khe núi khổng lồ.
Còn Diệp Thiên đã bị kiếm mang màu đen vùi lấp, không hề thấy bóng dáng đâu.