Chương
“Cái gì?”
Ngay lúc Diệp Thiên thi triển sức mạnh tinh thần, ánh mắt của Kiêu trưởng lão đột nhiên thay đổi, ông ta chưa từng nghĩ Diệp Thiên lại có sức mạnh tinh thần đáng sợ như vậy, nó còn mạnh hơn rất nhiều cao thủ chuyên tu luyện thần hồn.
Nhưng ông ta căn bản còn không kịp phản ứng, một tia sáng nhò lập tức quét ra tie thần phủ của Diệp Thiên, đột phá với tốc độ gấp năm lần tốc độ âm thanh, trong nháy mắt biến mất vào hư không. Vẻ mặt của Kiêu truường lão đột nhiên cứng lại, sau đó sở cổ mình, một đường máu nhỏ dân hiện ro. Thân Niệm Chi Nhẫn, nhất kiếm diệt tiên!
Ngay bầu trời phía trên tàn tích của núi Tứ Tượng có vài cao thủ đang đứng, bỗng một quang ảnh tiến đến từ xa.
Người đến chính là La Thanh Hàm, con gái lớn của nhà họ La ở Mai Thành Nội Môn.
Không lâu sau khi Diệp Thiên đi qua cánh cổng, cô cũng lên chiếc thuyền kim loại tiếp theo, định sẽ quay trở lại Tứ Tượng Tông.
Nhưng ai ngờ khi cô đến đỉnh núi phía bắc quen thuộc của núi Tứ Tượng, lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ.
Đỉnh núi hùng vĩ phía bắc của núi Tứ Tượng, nơi có đệ phủ của nhà họ Thi đã hoàn toàn biến thành một đống đổ nát, chỉ còn lại những bóng dáng đang đứng trên không trung, xung quanh vị trí phía trước của đỉnh núi phía bắc, dường như đang xảy ra chuyện lớn.
La Thanh Hàm đang định đi cùng các đệ tử nhà họ Thi để hỏi thăm tình hình, nhưng cô lại nhìn thấy cảnh tượng khiến mình sẽ không bao giờ quên, một cảnh tượng hoàn toàn lật đổ thế giới quan của cô! Người thanh niên đã tự mình cứu lấy Mai Thành và diệt sạch Hắc Ma Giáo lại đang phát ra ánh sáng xanh, đối mặt với Kiệt trưởng lão.
Sau đó quang ảnh bỗng lóe lên, một ánh sáng nhỏ từ lưỡi kiếm đã biến mất khỏi khoảng không trước mặt Kiệt trưởng lão, xuyên qua khoảng không phía sau ông ta.
Kiệt trưởng lão đứng trên hư không, không dám tin vào mắt mình, bàn tay vẫn đặt trên cổ, một đường máu chạy từ cổ trái sang phải, càng lúc càng trở nên rõ nét.
Môi của ông ta hơi mấp máy, nhưng không nói được thành tiếng, đầu chậm rãi tách ra khỏi cổ, thần hồn cũng hóa thành một đám tro tàn mỏng manh bay ra khỏi thần phủ, hơi thở đã tắt hoàn toàn.
Diệp Thiên trong tích tắc đã dùng Thần Niệm Chi Nhẫn để giết một người ở cảnh giới truyền thuyết thiên cấp.
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của nhiều cao thủ Tứ Tượng Tông lập tức trắng bệch, không dám tin vào sự việc trước mắt.
Ngoài đại trưởng lão ra thì người có bối phận cao nhất nhà họ Thi chính là Kiệt trưởng lão, ông ta là một trong bốn trưởng lão lớn tuổi nhất, nằm trong top năm cao thủ của nhà họ Thi và là cảnh giới thiên cấp truyền thuyết mạnh nhất, xét về sức chiến đấu, trong tiểu thế giới có rất ít người có thể đánh bại ông ta.
Nhưng Kiệt trưởng lão vang danh khắp thiên hạ lại bị một ánh kiếm chém bay thần hồn trước mặt tất cả mọi người, hơn nữa còn chỉ trong một chiêu, đây là tình huống bọn họ không thể nào tưởng tượng nổi, nhưng nó thực sự đang xảy ra ngay trước mắt.
Ánh mắt Thi Tú Vân chợt dao động, vẻ mặt lúc này như bị đông cứng, bà không bao giờ dám nghĩ Diệp Thiên lại giết Kiệt trưởng lão một cách dứt khoát như vậy.
Tất cả diễn ra quá nhanh, quá đột ngột, đến nỗi bà không kịp phản ứng.
Những đệ tử còn lại của nhà họ Thi sớm đã ngơ như cây cơ, mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay giống hệt như một chiếc tàu lượn, khiến cho tâm trạng của bọn họ lên xuống thất thường.
Còn Diệp Thiên chính là người khởi xướng tất cả mọi chuyện, từ đầu đến cuối không hề thay đổi sắc mặt, chỉ nhẹ nhàng cầm lấy Thần Niệm Chi Nhẫn sắc bén thu hồi về thần phủ.