Chương
Ông ta vừa dứt lời, đột nhiên một tiếng sấm vang lên giữa các tầng mây, xuyên qua hư không! Các vị thần đều đã trở lại!
ở phía bên cạnh thần điện Olympus, tất cả các vị thần trong thần thoại Hy Lạp cổ đều đưa tay hét lên một cách cuồng nhiệt, như một niềm vui bừng tỉnh sau giấc ngủ say.
Bọn họ đã im lặng quá lâu rồi! Tất cả đều chìm trong giấc ngủ kể từ khi linh khí của trái đất cạn kiệt, từ lúc linh lực của tiểu thế giới chảy đến thế giới tục, bọn họ mới có thể tỉnh lại, để lần nữa thể hiện sức mạnh vô song của mình trước cả thế giới.
Thần’ chính là tên mà người Hy Lạp cổ đại đã đặt cho bọn họ, bọn họ vô cùng thích nó, họ muốn cả thế giới biết về sự trở lại của mình! ở sâu trong thần điện Olympus, một bệ đá làm bằng ngọc thạch óng ánh đang rơi xuống hồ, xung quanh là các chất lỏng màu xanh nhạt đang chảy.
Thứ chất lỏng màu xanh nhạt này được người Hy Lạp gọi là “nước thần” ở thời cổ đại, nhưng thực chất đây là “dung dịch sinh mệnh” được luyện ra từ các vị thần trên đỉnh Olympus, vẫn luôn được cất giữ ở sâu trong thần điện, có thế giúp cho việc trị thương và tu luyện.
Nhưng hiện tại lượng lớn dung dịch sinh mệnh này lại không ngừng di chuyển đến phiến đá trung tâm, làm cho nó càng thêm lấp lánh, hơi thở sinh mệnh mạnh mẽ gần như nhấn chìm cả bệ đá.
Bởi vì trên bệ đá có một cô gái vô cùng xinh đẹp, chính là Hoa Lộng Ảnh đã mất tích lúc trước! Cô vẫn đang mặc bộ quần áo của bảy ngày trước lúc bị Ares bắt đi, đôi mắt nhắm nghiền, hơi thở thơm như một đoá hoa, cô yên lặng nằm đó, lượng lớn dung dịch sinh mệnh dần xuyên qua bệ đá tiến vào cơ thể cô, khiến cho hơi thở của cô càng lúc càng trở nên mạnh mẽ.
Bàn tay Hoa Lộng Ảnh khẽ run lên, ngay lúc này, cô có thể cảm nhận được cơ thể mình đang thay đổi, hơn nữa, sâu thẳm trong tâm trí, dường như có một thứ ý thức mà cô chưa từng cảm nhận được đang dần thức tỉnh, khống chế quyền kiểm soát thân thể của cô.
Hoa Lộng Ảnh siết chặt hai bàn tay mình, dường như đang cố gắng hết sức để vùng vẩy, nhưng dù có cố gắng thế nào thì cũng không thể tỉnh lại được, những mảnh ký ức về Diệp Thiên trong tâm trí cô càng lúc càng vỡ vụn ra, tất cả thời gian cô sống trong quá khứ cũng bị nuốt chửng, ý thức càng lúc càng trở nên mờ mịt.
“Anh Thiên!”
Cô lẩm bẩm gọi tên Diệp Thiên trong miệng, hai hàng lệ chảy xuống, ý thức của cô lại trở nên hỗn loạn, cứ lên rồi xuống.
Ngay sau đó, “cô” đột nhiên ngồi dậy, hai mắt lập tức mở ra, hai tia sáng cũng phóng ra, hồ dung dịch sinh mệnh bắt đầu rung chuyển dữ dội, các vị thần đang ở bên ngoài thần điện cũng đều cảm nhận được khí tức sức mạnh khổng lồ đã thức tỉnh.
Bọn họ biết rằng nữ thần chiến tranh Athena đã trở lại! Ngay lúc các vị thần đang định ăn mừng sự trở lại của Athena, thì bọn họ đâu biết rằng ngoài kia đang có một sát tinh tuyệt thế dò thám tin tức về mình.
ở ngọn núi phía tây thủ đô, Diệp Thiên đang đứng trên đỉnh núi chắp tay sau lưng, ánh mắt xa xăm, bên cạnh cậu là thủ lĩnh của liên minh võ thuật Hoa Hạ, Long Định Thiên! Sau hai tháng,
Long Định Thiên đã được gặp lại Diệp Thiên, ông chỉ cảm thấy mọi thứ quá thăng trầm, cũng vô cùng bất ngờ khi thấy Diệp Thiên trở lại.
“Không ngờ cậu thật sự có thể quay về từ tiểu thế giới!”
Long Định Thiên nhìn Diệp Thiên với vẻ xúc động, nhưng sâu trong đôi mắt ông có một sự kính nể mà Diệp Thiên chưa từng thấy qua.
Sắc mặt Diệp Thiên điềm tĩnh, ánh mắt quét qua Long Định Thiên, sau đó nhẹ giọng nói: “Hai tháng không gặp, cuối cùng ông cũng đi đến bước này rồi!”
Long Định Thiên quả không hổ danh là người của tiểu thế giới, cho dù bị tiểu thế giới ruồng bỏ, nhưng sau khi thiên phú được đánh thức, thì tiềm năng của ông cũng không hề thua kém những thiên tài kia.