Chương
Thần Mặt trời Apollo còn chưa kịp bắn cung tên trong tay thì Diệp Thiên đã
lướt đến, một chân bất chợt đạp xuống đỉnh đầu ông ta.
Sức mạnh cuồng bạo trút xuống, đầu của Apollo lập tức bị cắm ngược vào thân thể, toàn thân vỡ nát, máu thịt mơ hồ, tắt thở tức thì.
Nữ thần Nông nghiệp Demeter bị Diệp Thiên nắm chặt bắp chân và cổ, sau đó hai tay cùng sử dụng sức mạnh, xé bà ta thành hai đoạn, mưa máu rơi giữa bầu trời, lưỡi hái mà bà ta dùng để khống chế tinh khí thực vật cũng bị Diệp Thiên dùng một tay uốn cong, vứt xuống biển sâu.
Thần Lửa Hephaestus và nữ thần bếp lửa Hestia bị Phệ Thiên Long Diệm quấn quanh, từ trước đến giờ bọn họ thân thiết với ngọn lửa nhất, nhưng bây giờ lại bó tay hết cách, cho dù bọn họ sử dụng lửa thần của thần điện Olympus như thế nào thì vẫn liên tục thất bại, mãi đến khi bọn họ bị Phệ Thiên Long Diệm cắn nuốt, hóa thành khói xanh lượn lờ.
Tiếp theo, là Hermes, rồi đến nữ hoàng của các vị thần – Hera… ở trước mặt người đời, trước vô số màn ảnh lớn, tất cả mọi người đều nhìn không chớp mắt, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ nhìn tất cả chuyện đang xảy ra.
Một người lại một người trong các chủ thần mạnh mẽ chiếm vị trí hết sức quan trọng ở Hy Lạp cổ ngã xuống trước bóng hình hệt như quỷ mị của Diệp Thiên, tất cả chỉ xảy ra trong chớp mắt, từ đầu đến cuối cũng chỉ khoảng mấy chục giây.
Khi Artemis ngã xuống, chín vị chủ thần không còn một ai, trên bầu trời máu thịt tung bay, mưa gió đều ngừng, chỉ còn lại những cơ thể bị tàn phá và mặt biển bị nhuộm đỏ, ám chỉ nơi này vừa xảy ra một trận chiến thảm khốc.
Diệp Thiên đứng giữa sóng biến cuồn cuộn, dưới chân cuộn lên biển lửa, trong mắt không hề có đồng tình thương hại, cũng không vui không buồn.
Mà Zeus, vị vua các vị thần Hy Lạp này đang nhìn từng đồng bọn của mình ngã xuống, lại không có phản ứng gì, chỉ ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, trong mắt đều là vẻ phức tạp khó hiếu.
Ông ta cũng không phải bất động, mà là tâm hồn chịu chấn động quá lớn, khiến cho ông ta mất đi khả năng suy nghĩ và hành động.
Ông ta là thần, cho dù cái danh thần này là do người Hy Lạp cổ sùng bái mù quáng mà đặt ra, nhưng ông ta vẫn là thần, hơn nữa còn là thần đứng đầu các thần Hy Lạp cổ – Vua các vị thần chí cao, vua các vị thần khống chế sấm sét và hưng thịnh của Hy Lạp cổ.
Trong mắt ông ta, con người là nằm dưới tầng thấp nhất, là thấp hèn, chỉ đủ tư cách chịu khống chế và chi phối của bọn họ, chỉ có thể nghe theo lệnh bọn họ, không khác gì heo chó.
Nhưng hôm nay, một con người lại dùng thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn dứt khoát không chút dây dưa dài dòng chém giết rất nhiều đồng bọn cùng được xếp vào vị trí thần giống ông ta.
Đến bây giờ, thậm chí ông ta còn không thể tin nổi tất cả xảy ra trước mắt.
Mà ngay lúc này, Diệp Thiên đang đắm mình trong biển lửa cũng quay đầu nhìn về phía ông ta.
“Nhằm vào cô ấy là lựa chọn sai lầm nhất của liên minh Thần Hy Lạp các ông!”
Ông!
Ánh mắt Diệp Thiên lạnh lẽo, bước từng bước giữa hư không, đứng ở trước người vị Vua các vị thần này, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, mang theo hờ hững và xem thường.
“Một lần cuối cùng, nói cho tôi biết tung tích của cô ấy!”
Zeus nghe vậy, lúc này mới hoàn hồn từ trong khiếp sợ và ngạc nhiên không gì sánh nối.