Chương
Bốn vị cảnh giới sử thi binh cấp đứng ra, thoáng chốc, đất trời trở nên vắng lặng, dân chúng thế giới xem truyền hình cũng đều im lặng, không nói lời nào.
Đây là sao chứ?
Huyết TỔ Đồ Lang, thần minh Hy Lạp, Phong Hoa Tuyết Nguyệt Cung, bốn vị trí đầu trong liên minh thế giới đương thời, ngoài Long Trì đã bị đánh bại trong tay Diệp Thiên, thì ba liên minh còn lại đều đứng phía đối lập với Diệp Thiên, định cùng nhau “đối phó” Diệp Thiên.
Cảnh tượng như vậy, vô cùng ấn tượng trong lòng mọi người, cả đời khó quên!
“Ha ha!”
Lang tổ vùng đất tuyết cười lớn, mặc dù chỉ có thần minh Hy Lạp và Phong Hoa Tuyết Nguyệt Các đứng ra, những người còn lại đều chùn chân không tiến, nhưng đối với bọn họ mà nói cũng đã đủ rồi.
Hai người bọn họ vốn chính là cảnh giới sử thi lĩnh chủ, nhưng dựa vào sức mạnh thân xác đặc thù của dị tộc, cùng với sức mạnh bẩm sinh truyền thừa của chủng tộc bọn họ, sức chiến đấu so với cảnh giới sử thi lĩnh chủ còn cao hơn một bậc, thậm chí có thể chống lại cảnh giới sử thi quân vương ở một trình độ nhất định, với sức chiến đấu như vậy, bọn họ căn bản không hề lo sợ Diệp Thiên.
Để an toàn, chắc chắn không xảy ra
^«c.^m^ZgplqTny
hùng cùng đối phó Diệp Thiên, hiện tại, có cảnh giới sử thi lĩnh chủ – Heracles, cộng thêm chúa tể các vị thần Zeus, cùng với bốn ma thánh Phong Hoa Tuyết Nguyệt Cung, không nói bọn họ có thể làm Diệp Thiên bị thương, nhưng cũng có thể tạo trở ngại không nhỏ cho Diệp Thiên, dễ dàng để hai người họ đánh một kích giết chết Diệp Thiên trong lúc hỗn loạn.
Biển lớn cuộn trào, gió mưa quây quần, phía trước Diệp Thiên, có thể nói là tập trung đến chín mươi chín phần trăm cao thủ cảnh giới sử thi đương thời trên thế giới, ai ai cũng khí thế bừng bừng, nhìn Diệp Thiên như hổ rình mồi, bộ dạng rõ ràng sẽ dốc hết sức mình.
Thế trận lần này, dù là mạnh như Hợp chúng, Hoa Hạ, Sa Nga vùng đất tuyết, và các nước quân sự lớn khác, cũng phải khiếp sợ, nhưng Diệp Thiên đối mặt với bọn họ lại không hề dao động.
“Nếu mọi người đã có quyết định như vậy, thì kể từ bây giờ, phàm là lọt vào mắt tôi, thì đó là kẻ địch!”
Cậu vừa dứt lời, chân liền đạp mạnh xuống mặt biến, kiếm Thánh Hồn trực tiếp đâm mạnh vào trong biển, một luồng sáng trắng chói mắt xuyên qua biển sâu, sau đó đột nhiên cậu kéo ra.
“Soạt!”
Một cột nước uốn lượn dài chừng hơn mười trượng, được cậu kéo ra từ đáy biển, đắp thêm trên kiếm Thánh Hồn, nhìn từ xa, Diệp Thiên tựa như đang cầm một roi nước vung vấy trong tay, vung về phía mọi người phía trước.
Đối mặt với đội hình mạnh mẽ như vậy, Diệp Thiên không hề dây dưa, mà trực tiếp ra tay! cảm nhận được sức mạnh kinh người từ trên roi nước, bốn ma thánh Phong Hoa Tuyết Nguyệt Cung và chúa tể các vị thần – Zeus, ánh mắt cứng đờ, theo bản năng muốn tránh thoát, mà ngay khi bọn họ chuẩn bị hành động thì Heracles đột nhiên bay người bước ra.
Hắn để nửa mình trần, va chạm mạnh trên hư không, lúc này cả không gian đều run rẩy dữ dội, mà bả vai của hắn đúng lúc đối mặt với roi nước Diệp Thiên quăng đến.
Hai người va chạm, thân thể Heracles chấn động, phát ra tiếng kêu rên, thân hình bay ngược ra sau, nhưng một roi này của Diệp Thiên cũng bị đánh trúng bay ngược ra sau, bắn ra vô số bọt nước.
Heracles dùng sức mạnh thân thể ngăn chặn, mạnh mẽ đỡ lấy một roi của Diệp Thiên.
Khoảnh khắc khi roi nước bật ngược lại, Lang tổ vùng đất tuyết bỗng hiện thân, chuyển động.