Chương
Diệp Thiên chẳng thèm quan tâm, cứ để cho cái vuốt cứng lao về phía mặt mình, nhưng đòn tấn công của Lang tổ chỉ để lại ba đường cào nhỏ trên mặt cậu mà thôi.
“Cái gì?”
Lang tổ vô cùng kinh hãi. Ông ta chưa kịp phản ứng thì đã cảm thấy một cơn đau kịch liệt từ vai truyền tới.
Cả cánh tay phải của ông ta bị rách ra ở vị trí vai. Ông ta đã bị Diệp Thiên xé rách cơ thể chỉ bằng sức mạnh thân xác của cậu.
Ông ta còn chưa kịp phản ứng thì bàn tay Diệp Thiên đã lại vươn ra chộp lấy vai còn lại của ông ta.
“Rẹt!”
Tiếng rách lại vang lên, cánh tay còn lại cũng bị cậu xé ra.
Nỗi sợ hãi khủng khiếp khiến của Lang tổ vẫn chưa kết thúc, hai tay của ông ta bị phế bỏ, đang định bỏ chạy nhưng Diệp Thiên làm gì cho ông ta có được cơ hội đó. Hai tay cậu tấn công nhanh như điện xẹt, chia ra với hai chân và bắt đầu xé cơ thể ông ta.
Cuối cùng với sự tuyệt vọng dấy lên trong đôi mắt, Lang tổ chỉ biết nhìn Diệp Thiên giống như một ma thần vặn từng bộ phận trên cơ thể ông ta. Phệ Thiên Huyền Lực điên cuồng rót vào khiến cho thần hồn của ông ta nát thành cát bụi.
Một Lang tổ đã bị hạ gục ở Hoa Hạ bằng một cánh vô cùng tanh tưởi như vậy đấy.
Cảnh tượng đó khiến cho Huyết tổ đứng gần đó thấy ớn lạnh. Ông ta không hề do dự, lập tức thi triển cơ thể, hai cánh dơi vươn ra sau lưng và bỏ chạy như bay.
Nhưng lần này ông ta nào còn may mắn như vậy nữa, khi ông vừa khởi động thì có ngay một bóng hình còn nhanh hơn cả ông ta quét ngang trước mặt, dùng một tay chộp lấy canh dơi của ông ta.
“Rẹt!”
Cánh dơi khổng lồ đại diện kinh điển cho quỷ hút máu đã bị Diệp Thiên xé rách.
Huyết tổ vô cùng kinh hãi. Ông ta còn chưa kịp mở miệng xin tha thì bàn tay của Diệp Thiên đã tạo thành mũi dao sắc nhọn đâm vào cơ thể Huyết tổ và móc mạnh ra.
Một qua tim màu đen đang đập thình thịch xuất hiện trong tay Diệp Thiên. Đây chính là nguồn gốc sức mạnh của cả một thế hệ Huyết tổ, trái tim của Huyết tộc.
Diệp Thiên không hề do dự, khi cậu móc trái tim ra thì đã siết chặt năm ngón tay.
“Bụp!”
Trái tim của Huyết tộc nổ tung, cơ thể Huyết tổ khựng lại giữa không trung, máu xối xả tuôn ra và rồi ông ta cũng vỡ tung và biến mất.
Trong không gian chỉ còn người thanh niên với mái tóc bạc trắng và máu nhuốm đầy cơ thể.
Cậu đứng giữa không gian, tay nhuốm đỏ máu tươi, ánh mắt càng trở nên đỏ đậm hơn vài phần.
Rất lâu sau đó, cậu chậm rãi đứng dậy đi về phía đám người ở nhà họ Hoa.
Lúc này mấy người Thi Tú Vân mới bừng tỉnh sau thủ đoạn giết người tàn nhẫn của Diệp Thiên. Nhìn thấy Diệp Thiên với cơ thể đẫm máu trong không gian tất cả bọn họ bỗng chìm vào im lặng.
Bọn họ biết, từ hôm nay trở đi, ma thần thực sự đương đại đã xuất hiện rồi.
Trong không gian, toàn thân Diệp Thiên đỏ như máu, cậu từ từ đáp xuống bãi cỏ trong sơn viên nhà họ Hoa.