Chương
“Đây là đòn sát phạt cuối cùng của Cam La, ba cuối cùng trong băng chi trấn hồn khúc, rìu trấn hồn!”
“Tương truyền, năm xưa có một vị cùng cấp bậc với hắn đã bị chiêu thức này chém làm hai. cả tinh cầu đều phải cúi đầu trước Cam La sau chuyện đó!”
“Diệp Lăng Thiên chết chắc rồi!”
Hai người lắc đầu. Kế hoạch trước đó họ định bắt Diệp Thiên để ép hỏi về tinh thể cũng dừng lại rồi. Cam La khởi động hoa chỉ cảnh, tung ra tám sát chiêu đã đủ khiến Diệp Thiên chật vật rồi.
Chiêu cuối cùng này sao cậu có thể đỡ được chứ?
Đợi khi Cam La tiêu diệt xong Diệp Thiên, đoạt hồn của cậu thì đương nhiên có thể mang về thần điện Thái Dương, dùng thuật tìm hồn cổ xưa nhất để hỏi về vị trí của tinh thể.
Cơ thể Diệp Thiên đẫm máu. Trên người chẳng còn chỗ nào lanh lặn nữa.
Những người dân địa cầu thấy vậy thì tim bóp chặt với biểu cảm vô cùng nặng nề.
Diệp Thiên bị đanh bại thì từ đó địa cầu sẽ trở thành thuộc địa của người ngoài hanh tinh. Dù khi đó có huy hoang thế nào thì nó vẫn là một nỗi nhục khi bị xâm lược.
Cuối cùng dưới sự chứng kiến của vô số người dân và cao quan của các nước, chiếc rìu băng chém về phía Diệp Thiên.
“Hừ!
Cam La cười lạnh lùng tỏ vẻ khinh thường. Dù thủ đoạn của Diệp Thiên kỳ dị tới mức nào thì khi đối diện với sức mạnh tuyệt đối của hoa chỉ cảnh vẫn chỉ có nước chết mà thôi.
Nhưng đúng lúc này hắn bổng đanh mặt. Hắn cảm nhận được trên đường đi của rìu trấn hồn có một lực sức mạnh đang ngăn lại và giữ lấy rìu trấn hồn, không để cho nó dịch chuyến thêm nữa.
Ryan và Wald lúc này cũng trợn tròn mắt giống như bắt gặp phải chuyện không thể tin.
Trong nháy mắt, dưới lưỡi rìu sắc bén chém xuống, cơ thế Diệp Thiên bỗng khựng lại và chống lại giống như một cây piano dựng đứng.
Xung quanh câu, ngọn lửa màu đỏ vàng bùng cháy hừng hực với những làn sóng lửa khủng khiếp. Hay tay cậu chặp lại đặt trên đỉnh đầu. cả hai bàn tay kẹp chặt lấy lưỡi rìu. Mặc dù lưỡi rìu chỉ còn cách đầu cậu có vài centimet nhưng nó không thể nào nhúc nhích được thêm một milimet nào nữa.
Dưới sự thất kinh của đáp đông, những vệt thương trên người Diệp Thiên với những được rạch dài và sâu bỗng phục hồi với tốc độ mà mắt thường có thế nhìn thấy được. Làn da được chữa lành không chút tổn thương phát ra ánh sáng như thủy tinh. Ngọn lửa màu đỏ vàng lúc này càng phát ra ánh sáng chơi mắt hơn.
“Đòn tấn công của Cam La vô cùng hung hãn. Hơn nữa mỗi đòn đều là những vết thương bằng đao băng chí mạng, không ngừng ăn vào cơ thế vậy mà cậu cỏ thể hóa giải được chỉ trong thời gian ngắn như vậy, hơn nữa còn khiến vết thương hồi phục cực nhanh. Cơ thế của tên nhóc này rốt cuộc là tới mức nào chứ?”
Hai kẻ mạnh tới từ hanh tinh khác vốn cảm thấy tự hào về cơ thể của mình thì lúc này cũng phải nhìn nhau với vẻ hoảng sợ.
“Không thể nào, cậu có thế chặn được rìu trấn hồn của tôi sao?”
Cam La khẽ lầm bầm. Mặc dù hắn vô cùng kinh ngạc nhưng hơn thế là cảm thấy như muốn phát điên. Chân lực của hắn lập tức tập trung, tạo thành một bàn tay băng màu lam bằng thủy tinh siết chặt lấy rìu băng và đè xuống một lần nữa.
“Vụt!