Chương
Tuy người trung niên ngồi trên ngôi vị cao thủ số một của dải Ngân Hà, nhưng nếu để ông ta đối đầu với sức mạnh pháp tắc của hệ mặt trời để đến trái đất, cũng tuyệt đối sẽ phải trả một cái giá nhất định.
Ông ta không nghĩ ra nổi rốt cuộc vì lí do gì mà đến một người khủng khiếp uy chấn dải Ngân Hà hàng vạn năm kia lại bị kinh động đến vậy, cho dù phải tổn thương tu vi cũng phải đến trái đất!. “Chưởng giáo, điều này…”, ông lão đang định hỏi, nhưng còn chưa nói hết, một câu nói của người trung niên đã hoàn toàn làm tiêu tan mọi nghi ngờ của ông ta.
“Trái đất có ‘tiên thai’ ra đời!”.
Tiên thai, chỉ hai từ ngắn ngủi lại dường như có một ma lực vô cùng lớn, khiến ông lão hoàn toàn im lặng.
Một lát sau, ông ta không hề do dự, đánh ra một truyền ngôn nguyên thần rồi truyền vào tổng đàn Truyền Đảo Bộ của thần điện Thái Dương, trịnh trọng truyền đạt mệnh lệnh xây dựng Trùng Động.
Làm xong xuôi mọi việc, ông ta mới quay sang nhìn người trung niên, trong mắt lộ rõ dã tâm mạnh mẽ.
“Chưởng giáo, lần này chúng ta nhất định phải đến trái đất trước mọi thế lực tu tiên trong dải Ngân Hà, để tìm thấy ‘tiên thai’ trước nhất!”.
“Nếu có được ‘tiên thai’, thần điện Thái Dương của ta tiến quân vào thế giới Ngân Hà trung ương, điều này sẽ trong tầm tay thôi!”.
Người trung niên cũng gật đầu đồng ý, không hề phản bác, một “tiên thai” đại diện cho điều gì thì ông ta còn rõ hơn cả ông lão.
Tiên thai xuất thế, vạn tông khuất phục! Một tiên thai nếu có được nguồn tu luyện tuyệt vời và sự dẫn dắt đúng đắn, trong tương lai sẽ sinh ra một nhân vật siêu mạnh khó có thể hình dung nổi, thậm chí có thể dẫn dắt thần điện Thái Dương đối đầu với các gia tộc lớn mạnh đích thực trong vũ trụ bá đạo của thế giới Ngân Hà trung ương.
“Chỉ là, nhất định phải nhanh đó!”.
“Tôi có thể cảm nhận được hơi thở của ‘tiên thai’, những đối thủ đáng gườm kia cũng chắc chắn có thế cảm nhận được!”.
“Nếu đến lúc đó bọn họ cũng đến trái đất, chúng ta có lẽ sẽ phải dùng đến mức mạnh của toàn bộ môn phái đế giao chiến trực diện với bọn họ!”.
Ông ta nghĩ vậy,trong ánh mắt lóe lên tia sáng! Không chỉ thần điện Thái Dương, trong không gian rộng lớn của dải Ngân Hà, người cầm đầu của các giáo phái lớn mạnh cũng đều chuẩn bị hành động, đều bắt đầu xây dựng Trùng Động không gian đế đến trái đất.
Lần lượt các cao thủ tu tiên có tu vi lớn mạnh đến mức không tưởng, ai nấy đều ánh mắt lóe sáng, trong lòng đã hừng hực máu lửa, vô cùng mong chờ! Trái đất, vì một đứa bé sắp ra đời, sẽ trớ thành chiến trường của các giáo phái lớn mạnh trong dải Ngân Hà!
Dải Ngân Hà lúc này gió mây biến động, Diệp Thiên không hề biết, cậu bây giờ đang ngây người nhìn Kỷ Nhược Yên vừa sinh em bé xong.
Bé trai này không khác gì các em bé bình thường khác, có trọng lượng khoảng hơn cân, đang há chiếc miệng nhỏ bé lên khóc oe oe.
Chỉ là da thịt khắp người của đứa bé này lại sáng long lanh hơn các em bé khác, lấp lánh ánh sáng ấm áp thần bí, khoảnh khắc đứa bé sinh ra, vết máu trên người đứa bé tự động khô lại rồi bong ra, như thể mọi bụi bẩn trên thế giới này đều không thể làm vấy bẩn cơ thể đứa bé vậy.
Giữa vùng lông mày đứa bé có một hoa văn kỳ lạ lấp lánh ánh sáng nhiều màu sắc, lúc ẩn lúc hiện, nhìn hoa văn này giống với chữ “Viêm”! Đứa bé mới sinh ra được Diệp Thiên dùng chân lực đẩy trong không trung, cậu đang muốn giơ tay ra bế, thì đứa bé mới sinh này như thể có cảm nhận vậy, lúc này cũng đột nhiên nín khóc, quay đầu nhìn về phía Diệp Thiên, trong đôi mắt to tròn trong veo chiếu lại khuôn mặt tuấn tú của Diệp Thiên, đứa bé giơ bàn tay non nớt về phía Diệp Thiên, giống như thể nó biết đây chính là bố đẻ của nó vậy.