Chương
Diệp Thiên!
Người đứng đầu thế giới hiện nay!
Một trong hai nhân vật chính trong đám cưới là em trai ruột của Diệp Thiên. Chỉ riêng mối quan hệ này thì đừng nói là tổng thống của Maldives như ông ta, ngay cả lãnh tụ của những nước lớn như Hợp chúng quốc và Sa Nga cũng phải trịnh trọng đối đãi, dọn đường nghênh đón.
Địa điếm kết hôn là tại đảo Shangri-La, một hòn đảo sang trọng xa hoa sáu sao, du khách đến đó đều sẽ được hưởng thụ sự xa hoa với cấp bậc khác nhau.
Lễ đường đám cưới là một lễ đường sang trọng trên mặt nước ớ đảo Shangri-La, kéo dài dọc theo mặt biển gần năm trăm mét, xung quanh bao bọc bởi nước, gió biển ôn hòa, tựa như thiên đường.
Diệp Tinh mặc Âu phục giày da, ngực áo cài hoa, đứng ở lễ đường đám cưới trên biển, nhìn xuống mặt biển xanh thẳm, trong lòng có muôn vàn cảm xúc.
Trải qua hai mươi mùa xuân thu, cuối cùng hôm nay cậu ta cũng sắp bước vào hôn nhân.
“Đang nghĩ gì vậy?”.
Trong lúc cậu ta xuất thần, một bàn tay ngọc ngà vươn tới từ phía sau, nắm lấy tay cậu ta. Nhiệt độ trên tay truyền tới khiến Diệp Tinh lộ ra nụ cười ấm áp.
“Không phải em đang trang điểm chuẩn bị hay sao? Sao lại ra đây rồi?”.
Diệp Tinh quay đầu nhìn Tiết Băng Ngưng, dịu dàng hỏi.
Vị truyền nhân duy nhất của phái Cổ Mộ trên mặt trang điểm nhạt, mày liễu cao cao, môi đỏ răng trắng, mỉm cười thật xinh. Tuy không bằng Yến Khinh Vũ có khí chất tiên nữ linh hoạt xuất trần, nhưng cũng có thể xem là một người đẹp tuyệt phẩm có nét đẹp riêng.
Lúc này, cô ấy đứng cùng Diệp Tinh, hai người trai tài gái sắc vô cùng xứng đôi.
Nghe Diệp Tinh hỏi, Tiết Băng Ngưng mỉm cười nói: “Em vốn không thích trang điểm, tự nhiên một chút thì tốt hơn”.
“Ngược lại, sao anh lại đứng ngây ra ở đây?”.
Diệp Tinh nhẹ nhàng ôm vai Tiết Băng Ngưng, thở dài nói: “Anh cũng không biết vì sao, tuy hôm nay là ngày kết hôn của hai chúng ta, nhưng nghĩ tới mấy ngày sau anh cả sẽ đi khỏi Trái Đất, trong lòng anh lại không vui nổi”.
Nghe được lời này, Tiết Băng Ngưng vốn đang tươi cười cũng ngừng lại, nghĩ tới nhân vật vô địch ngự trị thế giới đó.
Đối với người anh chồng tương lai đó, trong lòng cô ấy luôn có vài phần hiếu kỳ, vài phần tôn kính.
Cô ấy thực sự không hiểu được, một người cùng lứa tuổi với bọn họ sao có thể dùng sức mạnh đánh bại lão quái vật mấy trăm, trên nghìn năm, áp đảo các nước lớn trên thế giới, đánh bại kẻ đến từ ngoài hành tinh, đứng trên đỉnh cao thế giới chứ?
Năm xưa, ở đảo Thùy Điếu, cô ấy đã nhìn thấy từ xa, Diệp Thiên với uy thế ngút trời đánh cho thủ lĩnh Long Trì tan xương nát thịt. Sau đó, qua màn hình, cô ấy lại nhìn thấy Diệp Thiên đánh một
trận kinh thế hãi tục ở Trung Hải, một kiếm quét ngang trời giết chết tu sĩ vũ trụ. Tất cả đều để lại ấn tượng không thể phai mờ trong lòng cô ấy.
Điều khiến cô ấy cảm thấy xúc động hơn cả là người đó lại là anh chồng tương lai của mình.
“Anh đừng lo nghĩ nhiều, một nhân vật như Diệp Đế Vương, thứ anh ấy gánh vác tất nhiên vượt xa sự tưởng tượng của chúng ta. Rời khỏi Trái Đất với chúng ta mà nói là hư vô mờ mịt, nhưng với Diệp Đế Vương mà nói có lẽ là cơ duyên rất lớn”.